Chắc chắn rằng, đoạn thời gian tiếp theo, võ giả bên trong Cuồng Nhân Cốc sẽ vẫn còn bị rung động.
Bọn họ đang suy nghĩ.
Tại sao Vân Phi Dương biết bay?
Tại sao bị Tả Tư Âu tung hai trọng Chân Long Lực oanh tạc vẫn có thể tiêu sái rơi xuống đất?
Quá khó tin.
Quá khủng bố!
Tâm tình Cuồng Ngạo Thiên sảng khoái vô cùng.
Thối Cốt Kỳ tầng một đã có thể ngắn ngủi đình trệ giữa không trung, còn có thể chống lại Chân Long Lực có thể so với 20 ngàn trọng thuần nguyên lực.
Biểu hiện siêu cường như thế, thi đấu thiên tài một năm sau nhất định sẽ kỹ kinh tứ tọa, để đám lão đại tông môn kia kinh hãi không thôi!
Mẹ.
Lão tử phải cảm tạ Trần Linh Ấn thật tốt mới được, nếu không phải Thái thượng Trưởng lão Linh Tiêu Phái này, Cuồng Tông ta há có thể có được khoáng thế kỳ tài xuất sắc như thế!
"Haha."
Cuồng Ngạo Thiên cười nói:
- Bản tông hiện rất chờ mong thời điểm thi đấu thiên tài, khi Linh Tiêu Phái nhìn thấy thực lực Vân Phi Dương sẽ biểu lộ đặc sắc như thế nào!
Linh Tiêu Phái.
Bạch Thọ Di đứng tại vị trí đầu não trong Xích Phong điện, Trưởng lão các phong đứng xung quanh thương thảo việc thi đấu thiên tài sắp cử hành.
- Chưởng môn, theo ta thấy, vẫn nên phái ra đệ tử hạch tâm xuất chiến.
Trưởng lão Huyền Tiêu phong đưa ra ý kiến.
Thanh Tiêu phong phụ họa.
- Lão phu đồng ý.
Mỗi một lần thi đấu thiên tài, chỉ cân nhắc thực lực tổng hợp của hậu bối thiên tài trong tông môn nhưng liên quan đến vinh dự, ai cũng muốn thắng.
Bên trong hậu bối thiên tài Linh Tiêu Phái, mạnh nhất không ai qua được cửu đại đệ tử hạch tâm, còn về chân truyền đệ tử hay nội môn đệ tử, khẳng định không ai gánh vác được.
"Ai."
Bạch Thọ Di thở dài trong lòng.
Nếu như không phải Thái thượng Trưởng lão xuất hiện đuổi Vân Phi Dương ra, thì thi đấu thiên tài sắp cử hành, khẳng định phải phái hắn ra sân.
Đáng tiếc, đáng tiếc.
Nếu như vị chưởng môn này biết được thực lực Vân Phi Dương bây giờ, chỉ sợ sẽ không cảm thấy đáng tiếc nữa, mà sẽ rất hối hận!
Đường Nhược Giản cũng phiền muộn không được.
Nếu như để cho đệ tử hạch tâm xuất chiến, như vậy lần thi đấu thiên tài này, Tấn Tiêu phong của hắn không người để sai phái.
Trong lúc nghị luận.
Thái thượng Trưởng lão chầm chậm đi vào, Bạch Thọ Di cùng tất cả trưởng lão hành lễ.
- Chưởng môn.
Trần Linh Ấn nói:
- Thi đấu thiên tài liên quan đến vinh dự Linh Tiêu Phái ta, phái Đoạn Thụy xuất chiến đi.
Sắc mặt các Trưởng lão biến đổi.
Đoạn Thụy – người đứng đầu cửu đại đệ tử hạch tâm Linh Tiêu Phái, thiên tài do thái thượng trưởng lão trọng điểm bồi dưỡng.
Người này thiên tư cực cao, thực lực mạnh hơn tám tên đệ tử hạch tâm khác rất nhiều, nghe nói có thể sánh ngang với Siêu nhất lưu thiên tài.
Cái gọi Siêu nhất lưu thiên tài dĩ nhiên là hậu bối do Siêu nhất lưu thế lực bồi dưỡng.
Nhất lưu tông môn như Linh Tiêu Phái có tuổi trẻ tuấn kiệt có thể sánh ngang với Siêu nhất lưu thiên tài, cái này không khác gì chí bảo vô giá.
Khó trách.
Trần Linh Ấn sẽ đích thân truyền thụ võ đạo.
- Thái thượng trưởng lão dốc lòng vun trồng, thực lực Đoạn Thụy những năm nay tất sẽ đột nhiên tăng mạnh, phái hắn xuất chiến, nhất định truyền ra được uy của Linh Tiêu Phái ta!
- Không sai!
Tất cả trưởng lão nhao nhao vuốt mông ngựa.
Trần Linh Ấn vuốt râu bạc, ngạo nghễ cười rộ lên.
- Thọ Di.
Trong thư phòng, Trần Linh Ấn nói:
- Ta biết, ngươi còn đang tiếc hận vì tiểu tử kia rời đi.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất