"Ừng ực."  

 

 

Đậu Tất nuốt một ngụm nước bọt, nói:  

 

- Trưởng lão vận dụng hai trọng Chân Long Lực!  

 

- Sư đệ có thể gánh vác được không?  

 

Lam Sấu và Hạng Cô bắt đầu khẩn trương.  

 

"Vù vù!"  

 

Một cái từ dưới lên, một cái từ trên xuống, cuối cùng, dưới sự chứng kiến của mọi người, song quyền oanh vào một chỗ.  

 

"Oanh!"  

 

Khoảng không trên diễn võ trường truyền đến tiếng vang cũng quanh quẩn trong thành, võ giả ngoại giới hãi hùng khiếp vía, bởi vì bọn họ rốt cuộc minh bạch, Vân Phi Dương đang làm gì, hắn đang so chiêu với Tả Tư Âu!  

 

Đùa chắc?  

 

Một đệ tử vừa mới nhập môn chưa được mấy năm dám giao thủ cùng Trưởng lão, mà người sau còn vận dụng Chân Long Lực!  

 

- Mau nhìn!  

 

Nhưng vào lúc này, có người hoảng sợ hô.  

 

Mọi người thu hồi tâm thần, ánh mắt nhìn qua, chỉ thấy Vân Phi Dương như mũi tên thoát dây cung bay về phía trời cao.  

 

Hiển nhiên.  

 

Hắn bị Tả Tư Âu oanh lên.  

 

Mọi người thoải mái.  

 

Dù Vân Phi Dương thật đạt tới Phá Toái cảnh đại viên mãn bị đánh bay, điều này hợp tình hợp lý.  

 

Chỉ là.  

 

Tả trưởng lão đâu?  

 

Hắn đánh bay Vân Phi Dương, sao không thấy còn ở giữa không trung, chẳng lẽ đã sớm rơi xuống đất?  

 

Không sai.  

 

Tả Tư Âu rơi xuống đất, nhưng không phải tự mình bay xuống, mà bị Vân Phi Dương đánh xuống!  

 

Sau khi rơi xuống đất lùi gấp mấy bước, ổn định thân thể, khóe miệng Trưởng lão Cuồng Tông này kịch liệt run rẩy, nếu không kịp thời bạo phát tu vi cao hơn thì chắc hắn đã té ngã xuống đất.  

 

Con bà nhà nó.  

 

Tiểu tử này quá đáng sợ, bản Trưởng lão vận dụng hai trọng Chân Long Lực lại bị hắn đạp ngã xuống đất!  

 

Bọn người La Mục ngửa đầu nhìn về phía Vân Phi Dương trên bầu trời, thấy tên kia mở ra hai tay, hai chân hướng lên trên, đầu cúi xuống, thân thể không bay lên nữa.  

 

- Còn có thể khống chế thân thể.  

 

Cuồng Ngạo Thiên cười nói:  

 

- Xem ra không có gì đáng ngại.  

 

"Xoát!"  

 

Nhưng vào lúc này, hai tay Vân Phi Dương đang duỗi ra hợp lại cùng nhau, hiện ra cảnh một người đang rơi tự do rơi xuống dưới.  

 

Mới đầu, tốc độ hạ xuống rất nhanh, nhưng khi hai cánh tay của hắn mở ra lần nữa, thân thể hắn giống như cây cỏ, nhẹ nhàng rơi xuống.  

 

"Ba."  

 

Vân Phi Dương nhẹ nhàng điểm mũi chân trên mặt đất, thân thể bình ổn rơi xuống, chắp tay với Tả Tư Âu, nói:  

 

- Trưởng lão, đa tạ!  

 

"Móa!"  

 

- Thật… xạo... Chó!  

 

Mọi người xem thường.  

eyJpdiI6ImJTUmxIUWlFTitVbk1RZTQ4a1NJM0E9PSIsInZhbHVlIjoiQmtCT3pWYW1BZGJuNTYrdVVBM1NDSkk2a1dkU0ZTdXk5bXhqZVRCS1VSUVN2SEhVVlk1SGlVcGU3U3VHaHZzNyIsIm1hYyI6IjM5ZGM0NjU1Y2Q2ZDExYjRkYzMzMmExZjk4MWM2NThjOTIwMWU2YmQ5YjJiZGQzNGUzZDM0OTFhMTMxZjVlZmQifQ==
eyJpdiI6IlwvNm9KSzZcL2R5WWNwR3ZWckVXd3dMdz09IiwidmFsdWUiOiJ0UmI1ekRDb2MxbWdGajQrS1JyeEZiU2RmSzNscHpUUTBwVHZkclFzdlwvY1k5ZTZLU3B4Tm5sNVBlTGtrUW81WEZmempFXC9cLzVlK1VPY2k4N0hiVFJBUE5jUkxHNFwvMkZKMHF0M2FBcTVUTFFTczVOWUIwY2lsYjhORUxPMDh1THZ3UmEzQWJYVUtQRFIweUVzTzRsRThyYkZsN214TjF0Y29KdkdNRW8zZEUrU3lhMEtMTHVHcm9vV2JySTdOdFM2SmNzSyt2OUFqT3h0cTNqYzNvaEdMd0g4eUh6cnhYNmRCTHYzcWljeUxFVW9YXC9zK3RNQnR1ZlBWV2tKaTl5Z3RsN2pJU1E3aHBLNnpJdFwveUJPTTh6TWU2MlRBWnQzYVlmNVFwZ21rRnltMFdGaVU4RVFKalZLaUVOSnRpalB1eWxOR2JEcXZXclwvclIzM3ZCMEVINUpHOUJONER2ZXlnbWw3TkNuYzkyaUFOZEE5a0hnYVdFNWxCTzhYRDNwUjR3Q3l3aVpVV2lqd1ZiQkJXSGJEeDdXRmVVMklCenFvemx5NG92NjJDMEgzb09IZklIcWRIdXdlSWhHK3Nrc2JXcSIsIm1hYyI6ImFiZDM4OTViOWFmNWVjMzc1NTM0OWE5M2RhMGRmZWY0MTU0YTlmOTI5ZTc2YWZmZWFlMTRiYjYyMzgwYjE1OTQifQ==

Ads
';
Advertisement