Siêu Thần Yêu Nghiệt (full) - Vân Phi Dương (tác giả: Hoa Tiên Tửu)

 Mục Oanh còn cười nói.  

 

 

- Vân đại ca, muội có thể đặt tên cho nó không?  

 

- Có thể.  

 

Vân Phi Dương đáp.  

 

Mục Oanh đánh giá Bích Ngọc Thiềm Thừ, nhìn da thịt nó hiện lên màu xanh lá, tựa như một khối ngọc thạch, sau đó cười nói.  

 

- Kêu Bích Thạch đi.  

 

Vân Phi Dương nói.  

 

- Thì kêu Bích Thạch.  

 

Bích Thạch?  

 

Có khác gì thạch bích đâu?  

 

Đối với tên mới của mình, Bích Ngọc Thiềm Thừ chỉ có thể lặng lẽ rơi lệ trong tâm.  

 

Sau khi hàng phục Bích Ngọc Thiềm Thừ, điều tiếp theo phải làm là khai thác linh thạch.  

 

Bất quá.  

 

Vân Phi Dương phải nhanh chóng đi vào Phi Dương đại lục tẩy rửa một phen.  

 

Tắm rửa xong, hắn lệnh cho Bích Ngọc Thiềm Thừ ra ngoài canh cửa, ngồi xổm trước động khẩu, phòng ngừa có người quấy rầy.  

 

"Hô!"  

 

Bích Ngọc Thiềm Thừ lần nữa biến lớn, kéo lấy cái bụng như có thai đi ra khỏi động huyệt, đứng ngay động khẩu, tâm lý vẫn đang rất phiền muộn.  

 

Lão tử vốn đang ngủ ngon.  

 

Nhưng chỉ chớp mắt đã thành khế ước thú của một tên nhân loại, lại còn được cái tên như shit này.  

 

Aiiii.  

 

Tạo hoá làm Thiềm a.  

 

- Trương ca, Bích Ngọc Thiềm Thừ đi ra kìa.  

 

Chỗ tối truyền đến thanh âm của một người.  

 

Trương Lực Duẫn vội vàng thông qua khe hở lá cây nhìn sang, chỉ thấy Bích Ngọc Thiềm Thừ ngồi xổm tại cửa ra vào, lười biếng nhắm mắt lại.  

 

Hắn ảm đạm bất đắc dĩ thở dài.  

 

Vân thiếu hiệp, Lão Trương ta xin lỗi ngươi, làm hại ngươi trở thành thức ăn của con cóc!  

 

Theo Trương Lực Duẫn thấy, Vân Phi Dương và vị cô nương kia hẳn phải chết không nghi ngờ, rơi vào tình trạng như thế cũng do hắn chỉ dẫn.  

 

Nếu như không phải mình xui khiến dẫn bọn hắn tới đây thì sẽ không xảy ra cố sự như thế.  

 

Cuối cùng.  

 

Trương Lực Duẫn càng thêm tự trách.  

 

Vân Phi Dương đã từng cứu năm người mình, đại ân đại đức không báo, ngược lại còn hại hắn.  

 

Quan trọng hơn là.  

 

Thực lực của tên Phàm Giới thiên tài này đề bạt cực nhanh, tương lai tất sẽ trở thành cường giả danh chấn một phương.  

 

Bây giờ.  

 

Hết thảy đều hóa thành bụi đất.  

 

Trương Lực Duẫn ơi là Trương Lực Duẫn, ngươi hố một cường giả tương lai a, cho dù chết thì có mặt mũi gì xuống cửu tuyền gặp Vân thiếu hiệp đây!  

 

Nếu không có Bích Ngọc Thiềm Thừ trước mắt, hắn hận không thể rống to phát tiết áy náy trong lòng.  

 

Bốn người thợ săn còn lại cũng cảm giác khó chịu, chỉ có thể mặc niệm cho Vân Phi Dương.  

 

Năm người đang ở chỗ này bi thương tự trách, Vân Phi Dương trong sơn động thì đang vui sướng đào linh thạch.  

 

Ha ha ha.  

 

Đám người kia đã chạy, không cần chia ba bảy rồi. Tất cả linh thạch trong động đều là của lão tử!  

 

Thoải mái.  

 

Quá sung sướng!  

 

Sơn động Bích Ngọc Thiềm Thừ ở lại là một mỏ quặng thiên nhiên hình thành, không cách nào tính ra bên trong có bao nhiêu khoáng thạch.  

 

Vân Phi Dương không quan tâm những chuyện đó, giơ Hàn Thiên Kiếm, điên cuồng khai thác.  

 

"Xoát!"  

 

"Xoát!"  

 

Hàn Thiên Kiếm vung lên, tùy tiện quét qua, linh thạch rụng xuống.  

 

"Oa!"  

 

Mục Oanh sùng bái nói.  

eyJpdiI6InFPdHRlQkNtVmRaNGNIbE5kTWtaN1E9PSIsInZhbHVlIjoicUlPNXNDcWh2dzVyZlRFcXZSb091REhTeUJBY3I0MmJBemRhTXJFQjZlYUMzNDBBd1NVMGlST0tTK24zNG1vcSIsIm1hYyI6Ijk3ZmJiOTI4ZjUxODhmN2EyZTkyMWVjNDk1NzI4ZDc1YmViN2FmNDdkMzQ4NzVmNWQzNTJkMjA5YjNkNzFiZDkifQ==
eyJpdiI6InFRNjZzWFFjWlpaaFwvSlZIS0RQaDR3PT0iLCJ2YWx1ZSI6IkxIeVJnMEgybWlmXC9JT3NcL1lNYzRPVnlwcDZ1Y1dNTTlQYzFrbUxFbUZSd0lseGRrMWhLUGkzSmRESFhGNGU1b0NwUmtibkpweU16MlJKeU1Jb0ptc2h1Y2gxUnFqOEVWQlVSaExIMm1ReW13UFczbWRlNkVVblQrZGZCdUZSUVRkeEcwcHJzZlBuV0ZjVTJDT0lQTTJDYlVmZVVnZFN5TU9HVDY2YTNBQnFVREpZQnp6ZjRmZXhIUEhFNmcrcVRnQnZNTE83WVlKT2JjTXk4RnVERkdCdz09IiwibWFjIjoiMmVjZjI2ODJhYzRjNGEzM2UxY2QwYjQyMTM1ODQyYWZlZDRjMjZlYWViODczYTI1ODQ5ZWUxMTM1MDRhN2E5NCJ9

Ads
';
Advertisement