Bởi vì cãi nhau với Lam Hải Quỳnh, Bạch Vũ không có quay về biệt thự của nhà họ Lam. 

Anh bảo Lưu Phú Quý về nhà nghỉ ngơi, anh nghỉ tạm một đêm ở nhà nghỉ nhỏ ở đối diện y quán. 

Hai trận chiến kịch liệt, Bạch Vũ tưởng anh có thể ngủ một giấc ngon, ai ngờ anh lại mơ thấy ác mộng. 

Trong giấc mơ, anh và Lam Hải Quỳnh rơi vào một vòng bao vây, bị mấy chục sát thủ áo đen bao vây, anh gắng sức liều mình mới mở được một con đường máu. 

Khi anh muốn dẫn Lam Hải Quỳnh chạy đi, sau lưng đột nhiên bị người ta đâm một dao, Bạch Vũ gắng hết sức quay đầu thì phát hiện một bóng dáng quen thuộc. 

Anh muốn nhìn rõ đối phương, kết quả càng lúc càng mơ hồ, mà Lam Hải Quỳnh cũng bị đối phương kéo đi xa dần... 

Tim Bạch Vũ đau như cắt, muốn đưa tay ngăn cản nhưng đổi lại một nhát dao không nương tay của đối phương. 

Anh không kìm được mà hét lên một tiếng: “Á...” 

Bạch Vũ ngồi bật dậy, cả người toát mồ hôi hột, ngay cả tóc cũng bị ướt. 

Trong lòng sợ hãi. 

Chỉ là điều anh lo lắng không phải là anh bị giết, mà là Lam Hải Quỳnh rời xa anh. 

Bạch Vũ tự lẩm bẩm một câu: “Yêu từ cái nhìn đầu của mười tám năm trước, khó quên đến vậy sao?” 

Sau đó, anh dậy đánh răng rửa mặt, thay một bộ quần áo sạch sẽ. 

Ba mươi phút sau, Bạch Vũ xuất hiện ở Kim Chi Lâm. 

Công Tôn Minh Ngọc hình như biết anh sẽ đến nên đã chuẩn bị sẵn bánh ngọt và trà sữa, không lâu sau, Tôn Bất Phàm cũng lái chiếc Mercedes-Benz của ông ta đến. 

“Bụp bụp bụp.. 

Khi ba người đang ngồi với nhau ăn sáng, cửa lớn của y quán bị đập mạnh, sau đó là giọng nói oang oang của thím Cổ: “Bác sĩ Tôn, bác sĩ Bạch, cứu mạng” 

Bạch Vũ và Công Tôn Minh Ngọc lập tức bỏ đồ ăn sáng chạy ra ngoài, vừa mở cửa lớn của y quán ra thì thấy thím Cổ ngã bụp ra đất. 

Sau lưng bà ta là ông Cổ, sắc mặt tái xanh, hô hấp dồn dập, miệng mở hé, không thể nói chuyện. 

Tôn Bất Phàm vội vàng đỡ bọn họ dậy: “Có chuyện gì thế?” 

Thím Cổ mặt mày ai oán nói: “Tôi cũng không biết, buổi sáng ông ấy ăn ít điểm tâm rồi đi dạo ở xung quanh, kết quả vừa đi tới ngã ba thì ông ấy ngã ra. “Mới sáng sớm, đợi xe cấp cứu quá lâu. 

“Tôi chỉ có thể đưa ông ấy tới chỗ các người. 

Còn một nguyên nhân chưa nói, đó là do chi phí của Kim Chi Lâm rẻ, phí khám chín mươi nghìn, phí khám gấp ba trăm nghìn, ổn áp hơn gọi xe cấp cứu nhiều. 

Tôn Bất Phàm thở dài một hơi: “Tiểu sư tổ, tình hình của ông Cổ sao rồi? Sao tôi cảm thấy triệu chứng có hơi quen?” 

“Chắc chắn quen rồi, ông ta lại trúng độc rồi... 

Chưa đợi thím Cổ mở miệng, Bạch Vũ đang bắt mạch đã đưa ra kết luận: “Giống hệt hôm qua, trúng độc đồ ăn” 

Tôn Bất Phàm kinh ngạc kêu thất thanh: “Lại trúng độc đồ ăn sao?” 

“Thím Cổ, không phải tôi đã nói với thím rồi hay sao? Không thể ăn đồ ăn đã hỏng hay sao?” 

Tôn Bất Phàm lên tiếng oán trách: “Thời tiết nóng như này, đồ ăn để qua đêm tốt nhất không nên ăn” 

Thím Cổ nhảy dựng lên, nói: “Không thể nào, không thể nào, tuy chúng tôi không quá giàu có nhưng miệng rất kín ăn. 

“Chúng tôi chỉ ăn hoa quả theo quà, đồ ăn tươi, ngay cả cơm thừa cũng ít khi giữ lại, sao có thể ăn trúng đồ ăn đã hỏng chứ?” 

“Ăn đồ ăn như nhau uống nước như nhau, tôi không sao, sao ông ấy lại có chuyện?” 

Bà ta mặt mày ấm ức, nói thế nào cũng là người sĩ diện, tổ tiên còn là ông trùm tại địa phương, nói bà ta ăn đồ ăn ôi thui hết hạn, quá mất thân phận rồi. “Tôn Bất Phàm, lát nữa ông Cổ khỏe lại, ông giúp thím Cổ đỡ ông ấy về nhà. 

Bạch Vũ vừa châm cứu giải độc cho ông Cổ, vừa dặn dò Tôn Bất Phàm một câu: “Thuận tiện xem thử nguồn nước trong nhà có vấn đề gì không? 

Tuy Bạch Vũ có thể khẳng định ông Cổ trúng độc đồ ăn, nhưng thái độ khẳng định của thím Cổ khiến anh tò mò, muốn xem thử rốt cuộc xảy ra vấn đề ở đâu. Tôn Bất Phàm liên tục gật đầu, nói: “Được. 

Trong lúc Bạch Vũ châm cứu, cơ thể của ông Cổ rất nhanh đã run lên, nôn thốc nôn tháo vào thùng rác mà Tôn Bất Phàm lấy cho, mùi rất khó ngửi. 

Lần này Bạch Vũ ngửi được mùi của vài vị thuốc. 

Khi anh đang muốn xem thứ nôn ra, Tôn Bất Phàm đã cầm thùng rác lao ra ngoài, đổ chúng xuống ống thoát nước bằng tốc độ nhanh nhất. 

Bạch Vũ muốn nói gì đó nhưng cuối cùng lắc đầu bỏ qua. 

Ông Cổ và thím Cổ để lại ba trăm nghìn, vô cùng cảm kích mà rời khỏi Kim Chi Lâm... 

Cửa lớn của y quán mở ra, bệnh nhân kéo tới không ngừng. 

Tuy môi trường rất ồn ào nhưng bọn họ tin tưởng Bạch Vũ và Tôn Bất Phàm nên không để ý hàng xóm xung quanh, cứ xếp hàng tới khám bệnh. 

Bạch Vũ khám lèo một phát hai mươi người, mấy người còn lại thì giao cho Tôn Bất Phàm, anh thì trốn vào đình nghỉ mát nghiên cứu một vài đơn thuốc. 

Hết một ngày, Bạch Vũ có thu hoạch lớn, thấy sắc trời đã tối dần, khi anh đang muốn rời khỏi y quán lại thấy Thẩm Vân Phong chạy tới. 

Anh ta mặt mày tươi cười nói: “Anh Vũ, anh Vũ, em có chuyện muốn nói với anh. 

Từ sau khi Bạch Vũ gọi anh ta tới đàn áp Cổ Văn Tịnh, Thẩm Vân Phong thuận thế ở lại người Kim Chi Lâm, mỗi ngày đều giúp vác gạch. 

Bạch Vũ đuổi anh ta mấy lần nhưng Thẩm Vân Phong kiên quyết không đi, nói muốn xin lỗi Bạch Vũ, đợi y quán tu sửa xong anh ta sẽ rời đi. 

Nhìn thấy thái độ kiên quyết của Thẩm Vân Phong, Bạch Vũ cũng không kiên trì nữa, ra tay chữa khỏi bệnh gan nhiễm mỡ của anh ta, coi như là một chút thù lao. 

Tuy hai bên gặp nhau không ít ngày nhưng Thẩm Vân Phong tôn kính Bạch Vũ hơn là thân thiết, vậy nên hôm nay anh ta chạy tới nói chuyện đã khiến Bạch Vũ rất ngạc nhiên. Anh nhìn Thẩm Vân Phong nói: “Cậu Thẩm, có chuyện gì cậu cứ nói thẳng” 

“Anh gọi em là Vân Phong là được, hai chữ cậu Thẩm này em không dám nhận. 

Thẩm Vân Phong hiểu Bạch Vũ nên thái độ rất cung kính: “Anh Vũ, chuyện là như này, đợt này Thẩm Thị có lô dược liệu giá trị sáu tỷ, do bị ẩm mốc và nhiễm khuẩn mà phải 

hủy. 

“Kết quả bị phòng khám Xuân Phong để ý. 

Anh ta do dự một chút: “Lúc đó Cổ Văn Tịnh hám lợi, đã bán nó cho phòng khám Xuân Phong với giá chín trăm triệu. 

Bạch Vũ hơi ngạc nhiên: “Bán cho phòng khám Xuân Phong sao? Nhưng phòng khám Xuân Phong theo con đường Tây y, bọn họ mua dược liệu của Thẩm Thị làm cái gì?” 

“Nghe nói phòng khám Xuân Phong kiếm được một bài thuốc dân gian bổ máu, muốn tự mình tìm nhà máy nhỏ sản xuất một lô thuốc viên, gọi là Bạch Điểu Hắc Phượng Hoàn.” 

Thẩm Vân Phong rõ ràng nghe ngóng được không ít chuyện: “Tây y thuận tay bán ít thuốc bổ, tăng thêm chút doanh thu, hành vi rất bình thường” 

Trong lòng Bạch Vũ kêu lộp bộp, anh bỗng nhiên nhớ ra cuộc nói chuyện giữa Lý Tuyết Nhàn và Lý Tuyết Hoa vào sáng hôm qua. 

Phòng khám Xuân Phong đang sản xuất thuốc Trung y. 

“Nhưng em suy đoán, người phụ trách dự án này vì để lấp đầy túi tiền của mình nên đã mua dược liệu bị ẩm mốc của bọn em” 

Thẩm Vân Phong tiếp tục chủ đề vừa rồi: “Hôm nay em mới từ chỗ sếp Chương biết được, phòng khám Xuân Phong là do mẹ vợ của anh mở” 

“Anh Vũ, thật sự xin lỗi... 

Anh ta móc ra một chiếc thẻ ngân hàng, nói: “Trong này có mười lăm tỷ, coi như em xin lỗi anh, còn cả Cổ Văn Tịnh, em sẽ phạt cô ta làm công ở y quán mười năm” 

“Xin lỗi hay không để sau rồi nói, bây giờ dìm chuyện này xuống trước đã, đừng truyền ra ngoài.” 

Bạch Vũ nhíu chặt mày, nói: “Đợi tôi hỏi rõ rồi tính tiếp” 

Thẩm Vân Phong liên tục gật đầu, nói: “Vâng, vâng” 

Bạch Vũ vốn không muốn về nhà, bây giờ có chuyện này, anh không thể không quay về biệt thự nhà họ Lam một chuyến. 

eyJpdiI6IkF6dFZQTEtnaDI5dmcrR1RNVnlrY0E9PSIsInZhbHVlIjoiRnA4RFVGUnFnYkFHMHA5ZUtaTk1nTXFRYWZMcUhwK1FiNmI1Q1VJK2VNMGlpMlwvcnhwYkxrMEpBRnVjNkh0M2ZVS0t2UGx3NjR5K1wveWdLM0M2aE1QZzROZmZ2VUxTcmdGalFXWTErbHN4RDlxKzF4d0JwWnQ5K1dCVWpicjJoellIVm9hM3FSNlJaa0RyeUkxa3J0aHRnRkJaOHlqUUVEMXZ6dWt2amoxb3htQ214Ym5HUlNSajNMZnAxWnpDTzROTm12RWxrelpRMDdFQkJZajExNTE1aDdBODQzeGIzNTFNV2tcL1lRM2FtWT0iLCJtYWMiOiI3NDdmZTQ4NGNhZTgwYmJmZmIxNzMwYzhkZWMwZjJlMzFlNjZmYjYxZjg2OGMzOGNlZWZjNjE1OGEwOTg1MTJhIn0=
eyJpdiI6ImhDdkZJZGQzWFlRUUhoVHRDTnZramc9PSIsInZhbHVlIjoiUkQwWXdcL1hNWDNXb2lFZGJ3Q0VtN0t2NHliRmZ3VUM2U3J0Tkp4YTd6bHl0bitZQjBhNFV1R0F5TmpSRHN2TTRVdTNvS3dEK0JNcFNkR05iNGNqcitcL0lpU0JJdFY2Y21BN3RUSFplWEI3cz0iLCJtYWMiOiI0OGIwMDkyNDgyNTgzNjYwZGU0ZjJmODI0OTAyODc1NjIwMDFhMjFhOThkMzFiMWI5ZWM5Njg3NDNmZTFmOTY0In0=

Anh đeo tai nghe vào, rất nhanh đã truyền tới giọng nói hoảng hốt của thư ký Trần Minh Thư: “Bạch Vũ... Bạch Vũ, không hay rồi, sếp Lam xảy ra chuyện rồi.

Ads
';
Advertisement