Không thể nhận? 

Hàn Quốc Hoa và Hàn Khê đều giật mình, kinh ngạc nhìn Bạch Vũ. 

Sắc mặt của Hắc Xà hơi thay đổi, sau đó mỉm cười nhìn Bạch Vũ: 

“Tên nhóc, món đồ tốt như vậy, ông Hàn cũng thích, tại sao lại không thể nhận?” 

“Đừng gây rắc rối.” 

Lý Huệ Văn không kiên nhẫn kêu lên: “Anh là bác sĩ thì hiểu cái gì chứ. 

Trong mắt cô ta, chỉ cần Hàn Quốc Hoa nhận những thứ này thì chắc chắn sẽ tặng cho họ một món. 

Bạch Vũ kêu không nhận, chẳng phải là cắt đứt nguồn tài chính của bọn họ sao? 

“Rắc..” 

Bạch Vũ không nói thêm lời nào, một bàn tay đánh vỡ ngọc đế vương có giá trị hơn trăm tỷ, nặn ra một viên đá nhỏ bằng hạt đậu. 

“Đây là ngọc bích được cấy iridium-192, có tính phóng xạ mạnh. 

“Nếu ông Hàn để nó bên người thì nó sẽ gây tổn thương nghiêm trọng đến cơ thể, nhẹ thì cụt tay chân, nặng thì bị bệnh bạch cầu. 

“Vèo!” 

Trước khi đám người Hắc Xà lên tiếng, Bạch Vũ lại vung kiếm Ngư Tràng, trực tiếp chém banh bức tượng Phật vàng nhà Đường, để lộ ra một linh kiện điện tử. 

“Đây là máy nghe lén.” 

“Nó có thể nghe mọi âm thanh trong bán kính năm mươi mét. Nếu ông Hàn để Phật vàng trong phòng sách, mọi bí mật sẽ bị đối phương nắm giữ" “Đến lúc đó dù là tấn công tập đoàn Thiên Bảo hay tấn công ông Hàn và Hàn Khê, Hắc Xà đều có thể bình tĩnh bố trí.” 

Nhân sâm ngàn năm không có độc, nhưng nó đã bị ngấm dịch của Veratrum, Pentaphyllum và Gleditsia sinensi. Ba loại thảo mộc này tương khắc vời nhau, sẽ gây tổn hại nghiêm trọng các cơ quan nội tạng” 

“Thân thể ông Hàn kiểu này, hoàn toàn không chịu nổi. 

“Còn cây thương Bá Vương thật sự là một món đồ cổ, nhưng nó cũng là một vũ khí giết người” 

“Hạng Vũ bốn bề thọ địch, bại trận ở Ô Giang, ngọn giáo nhuốm máu, nỗi oán khí ngất trời” 

“Người đã chết, nhưng oán khí vẫn chưa tan biến. Nếu ông Hàn thỉnh Bá Vương thương vào nhà họ Hàn thì e rằng bản thân và cả gia tộc sẽ bị oán khí tấn công” 

“Đám người Hắc Xà kia thoạt nhìn có vẻ hèn nhát, đầu hàng, nhưng thực ra bọn họ không hối lộ được ông nên mới muốn đâm sau lưng ông. 

“Còn là con dao giết người mà không đổ máu" 

Bạch Vũ cầm lấy thương Bá Vương cười nói: “Mang những lễ vật này về thì không quá nửa tháng, ông Hàn sẽ đột nhiên qua đời. 

Vừa dứt lời, cả hội trường lặng im, mọi người đều có vẻ khiếp sợ. 

Hàn Khê và Lý Huệ Văn bị sự xảo quyệt của Hắc Xà và đồng bọn làm cho khiếp sợ, để đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn, nếu không cẩn thận sẽ rơi vào bẫy. 

Đám người Hắc Xà bị sự nhạy bén của Bạch Vũ làm cho khiếp sợ, bọn họ tốn nhiều công sức động tay động chân trên bốn món bảo vật, nhưng Bạch Vũ chỉ liếc mắt đã nhìn thấu. 

Bạch Vũ bình tĩnh nói ra chiêu trò của họ, làm sao có thể không khiến Hắc Xà kinh ngạc? 

Hàn Quốc Hoa chiêu mộ được một nhân vật lợi hại như vậy từ khi nào? 

Sau một hồi im lặng, Hàn Khê hét lớn: “Hắc Xà, cô thật sự đáng chết. 

Hắc Xà ra lệnh: “Giết bọn họ!” 

Âm mưu đã bị vạch trần, và việc tiếp tục nói chuyện chỉ lãng phí thời gian, vì vậy bọn họ chỉ bắt đầu giết chóc. 

Vừa dứt lời, hơn chục tên thuộc hạ của Hắc Xà rút vũ khí ra. 

Hàn Khê giơ tay trái lên, ba mũi tên bắn ra, ba kẻ địch hét lớn một tiếng, ôm lấy cổ họng và ngã xuống đất. 

Hắc Xà giơ tay phải lên, một lưỡi dao xoay tròn lóe lên, đánh hai tay súng nhà họ Hàn ngã xuống đất. 

Giây tiếp theo, cả hai bên đều lao vào chém giết. 

Chiến đấu tay đôi. 

Tốc độ và kỹ năng giết người của cả hai bên gần như ngang nhau, nên đúng là hai bầy mãnh thú đang quyết đấu. 

Người ta nghe thấy tiếng thét, tiếng kêu, tiếng la hét hòa quyện vang lên. 

“Ông nội, chúng ta đi thôi!” 

Hàn Khê kéo Hàn Quốc Hoa ra: “Sư tỷ, bảo vệ ông nội.” 

Chỉ cần Hàn Quốc Hoa an toàn thì cho dù Hắc Xà có lợi hại đến đâu cũng phải chết ở Trung Hải. 

Hàn Quốc Hoa không quên gọi Bạch Vũ: “Bạch Vũ, đi thôi” 

Bạch Vũ theo sát bọn họ, chuẩn bị rời khỏi nơi hỗn loạn này càng sớm càng tốt, nhưng khi sắp chạm vào cánh cửa, da đầu Bạch Vũ đột nhiên tê dại. 

Một vệ sĩ của gia tộc họ Hàn đẩy cửa ra. 

Một tia sáng trắng xuất hiện. 

Bạch Vũ rùng mình: “Cẩn thận!” 

Anh lao tới, đẩy Hàn Quốc Hoa và những người khác ngã xuống đất. 

"Hȧ--" 

Gần như cùng lúc đó, một loạt ánh dao từ cánh cửa vừa mở ra trút xuống, tên vệ sĩ của nhà họ Hàn mới đẩy cửa bị chém thành hai mảnh. 

Máu đầy mặt đất. 

Lưỡi đao lóe lên như sao băng, nhưng không dừng lại, ngược lại giống như một con rồng khổng lồ từ biển sâu lao ra, khí thế và sát ý bừng bừng. 

Một người đàn ông mặc trang phục Quan Công lao vào họng súng của nhà họ Hàn như đại bàng về vào bầy gà. “Rắc, rắc!” 

Âm thanh sắc lẹm của trường đao vung lên nối thành một âm thanh kéo dài không ngừng. 

Cánh cửa lớn này lập tức vang lên tiếng gào thét đầy tức giận và đau đớn, nhưng nhiều hơn cả là nỗi sợ hãi. 

Tứ chi bị chém văng tứ tung, máu phun ra ào ạt, chỉ trong vòng ba bốn giây, cả năm người đều ngã xuống đất. 

Hàn Khê và những người khác đều kinh ngạc, bọn họ không ngờ ở cửa còn có mai phục. 

Quan Công lao vào, đánh văng hai vệ sĩ nhà họ Hàn, sau đó dùng đao chém vào cánh tay phải của tên cầm súng kia. 

Tiếng la hét vang lên. 

Cực kỳ mạnh mẽ. 

Hàn Khê và những người khác chỉ nghĩ đó là bức tượng ở cửa, không ngờ đó lại là một người thật. 

Trong lúc suy nghĩ, Quan Công vung tay, kiếm lóe lên, chém chết tất cả những kẻ địch lao tới. 

Chỉ trong chớp mắt đã giết chết gần một nửa số vệ sĩ của nhà họ Hàn. 

“Hùng Trí, chặn cửa lại. 

Hắc Xà bình tĩnh bước tới: “Không để ai sống sót. 

Bạch Vũ hơi giật mình, kinh ngạc phát hiện Quan Công này chính là Hùng Trí, anh nhớ Tống Quế Khanh từng nói Hùng Trí rời khỏi Trung Hải là vì cô ta đã truy sát ông ta. 

Không ngờ tên này không những không bỏ chạy mà còn xuất hiện ở đây để tấn công Hàn Quốc Hoa. 

Xem ra anh em nhà họ Hùng thật sự là đồng bọn của với đám người Hắc Xà. 

“Ông Hàn, xung quanh ngài toàn là người tài giỏi, tôi đã chuẩn bị ba phương án, nhưng các người lại bắt tôi dùng phương án tệ nhất. 

Lúc này, Hắc Xà không để ý đến cuộc chiến đẫm máu, dẫn theo ba thủ hạ tiến về phía Hàn Quốc Hoa: 

“Tôi thật sự cảm thấy xấu hổ trước kỳ vọng của ông Giang” 

“Nhưng các người thật xui xẻo. Tuy rằng ông nhìn thấu ý đồ của chúng tôi, nhưng đáng tiếc vẫn phải chết ở đây” 

Cô ta cũng lấy ra một điếu thuốc dành cho phụ nữ, châm lửa và từ từ phả ra một vòng khói, trông có vẻ bình tĩnh. 

Hàn Khê nắm chặt một mũi phi tiêu: “Nếu cô dám động vào ông nội của tôi thì cô cũng sẽ không thể rời khỏi Trung Hải.” 

“Nếu chúng tôi không làm gì ông nội của cô thì chúng tôi cũng sẽ chết. 

Hắc Xà cười nói: “Giết các người, gây hỗn loạn ở Trung Hải, cũng giúp cho ông Giang bớt đi một kẻ thù mạnh” 

Sau lời nói này, ba người cộng sự thân cận của cô ta cũng vội vã chạy tới. 

Cuộc chiến giữa hai bên trở nên ngày càng khốc liệt. 

Bạch Vũ phát hiện, so với sự căng thẳng của đám người Lý Huệ Văn, Hàn Quốc Hoa bình tĩnh hơn nhiều, vẻ mặt vô cùng hờ hững nhìn cuộc chiến. 

Ông già này có tâm lý thật tốt.. 

Bạch Vũ thầm tán thưởng. 

“Ông nội, đi lối này. 

Hàn Khê kéo Hàn Quốc Hoa lùi lại. 

Cửa bị Hùng Trí chặn lại, bọn họ không thể ra ngoài, Hàn Quốc Hoa và Bạch Vũ chỉ có thể lui vào một góc. 

Thấy vệ sĩ của nhà họ Hàn bị trấn áp, Bạch Vũ nhíu mày, vội vàng chạy tới: “Tôi đi giúp. 

“Quay lại!” 

Lý Huệ Văn chặn Bạch Vũ lại, quát: “Muốn tìm đường chết cũng đừng nên gây phiền phức cho người khác?” 

Hai cô bạn cũng khinh thường nhìn Bạch Vũ, một bác sĩ thì có thể giúp được gì chứ? 

“Đừng hành động bừa bãi!” 

Bạch Vũ định nói gì đó nhưng Hàn Khê đã giữ chặt anh lại: 

“Đừng lo, có sư tỷ ở đây, chúng ta có chín mươi phần trăm cơ hội chiến thắng.” 

eyJpdiI6IkJucm1pdTVlWFlyeHl6bWVsSXZQMmc9PSIsInZhbHVlIjoidFp4blp6REtURjA3R2NtTVRyU0ZPdEp6YlRKSGMwUnozZmRyd3Y2MEFLSERcL08xUWNqSVo0djVYSzlRdk9FTVErWlphVHV0R3g1XC9IYjg0ZVVsRHRGTjNsOHVzek5Denp1STl1NEV6SlAyQXBsdWsxdHpPWXU3byt0UGNWRXlcL2giLCJtYWMiOiJlZTJmNGFmMGJiYTk1YzJiMzY3NTI3OWYzMDBkNmMwN2E0ODkyYWZhMTVhOGY2NzgxZjYyZTBlYzY0OGY3NDhlIn0=
eyJpdiI6ImIwMWJlOCtITFBoWitHXC9NM1RkVGhBPT0iLCJ2YWx1ZSI6Ik5yNUVaQXBsczNDeDNERWFkN3QrWDNkclwvM2NpM05hdER4UGJrOE9ySHpTREdOQnBzdEhHRmUyaHpQNlhWUURRamd0dEhjZ3Q3RDBVTjBQbmNMQzlnZStUMFo2YnJSbjVuOHV0VDJiWXRBVUlJTnJBOHc3SEhOaFB3dWd2NGlFbnpoejBqVld6THAwRXd6dGN1RlN0dFBHMjdNOTBuNXUrXC90clZCNldcL1BVaz0iLCJtYWMiOiIyYzcxZTc0YzBkMjI3MWQ0MmE4ZTEyNjA1NTU3ZTZkODVjMTViZWZiOTkxZmIyZWE2ZjcyMzlmZWIzZmI5YzEyIn0=

“Có tôi ở đây thì trăm phần trăm”

Ads
';
Advertisement