Rể Quý Vô Địch - Bạch Vũ

 

Khi Bạch Vũ rời khỏi cục cảnh sát, Triệu Vinh Thăng và Lý Vân Ba mềm liệt dưới đất. 

Bạch Vũ không truy hỏi kết cục của bọn họ, anh biết chắc chắn sẽ không có kết cục tốt. 

Cho dù Dương Diệu Đông không đuổi bọn họ, đám người Chương Đại Cường và Lý Minh Quang cũng sẽ không để bọn họ sống tốt. 

Ba giờ chiều, ở cửa Kim Chi Lâm, Dương Diệu Đông đích thân đưa Bạch Vũ về. 

Anh ta còn làm lại giấy phép kinh doanh cho y quán, Lưu Phú Quý lập tức nịnh bợ, còn thuận tay chụp ảnh chung cho Bạch Vũ và Dương Diệu Đông. 

Cục trưởng cục cảnh sát Dương Kiếm Hùng đi theo bên cạnh Dương Diệu Đông, so với sự trầm ổn của Dương Diệu Đông, Dương Kiếm Hùng ngang ngạnh bốc đồng hơn rất nhiều, trên người cũng tỏa ra hơi thở lão luyện. 

Anh ta luôn dùng ánh mắt sắc bén nhìn Bạch Vũ, dường như muốn mọi cái gì đó từ trên người anh. 

Có điều anh ta không cắt ngang bất cứ hành vi nào của Dương Diệu Đông. 

“Người anh em Bạch, Triệu Vinh Thăng và Lý Vân Ba đã bị hỏi tội, vụ ăn hối lộ đủ cho bọn họ đi tù" 

Dương Diệu Đông thay đổi dáng vẻ cao cao tại thượng ngày hôm qua, cung kính nói với Bạch Vũ: “Triệu Vinh Thăng nói, chuyện này là Lam Hải Quỳnh kêu anh ta làm 

Bạch Vũ hơi trầm mặc, không ngờ cô ta thật sự nói được làm được, sử dụng quan hệ đi niêm phong Kim Chi Lâm. 

“Có điều Lam Hải Quỳnh chỉ kêu anh ta không cho cậu hành y, tránh cậu y thuật không tinh lại gây họa. 

Dương Diệu Đông nói thật khẩu cung cho Bạch Vũ: “Người thật sự kêu anh ta nặng tay với cậu, còn kêu Lý Vân Ba phối hợp là cậu chủ của tập đoàn Đông Dương.” 

Bạch Vũ cười nhạt: “Triệu Tuấn Hào sao?” 

Dương Diệu Đông cười gật đầu: “Xem ra người anh em Bạch rất rõ” 

Trên mặt Bạch Vũ vụt qua tia khinh thường, Triệu Tuấn Hào đúng là tàn độc, mượn tay của Lam Hải Quỳnh đả kích anh tới mức đuổi cùng giết tận, có thể tiến có thể lùi. 

Bất luận cuối cùng có thể niêm phong y quán hay không, anh ta có thể chia rẽ quan hệ của anh và Lam Hải Quỳnh. 

Dương Kiếm Hùng cũng nhìn Bạch Vũ đầy hứng thú, một người bị vợ cho người niêm phong y quán, trong cuộc sống phải thất bại cỡ nào chứ. 

“Giảm đốc Dương, cảm ơn anh, chuyện còn lại, để tôi xử lý” 

Bạch Vũ không đếm xỉa tới chuyện này, nhìn Dương Diệu Đông cười nói: “Hôm qua đã xảy ra chuyện rồi sao?” 

Dương Diệu Đông nghe vậy lập tức nắm lấy tay của Bạch Vũ, nói: "Tôi có mắt mà không thấy thái sơn, có mắt mà không thấy thái sơn” 

Anh ta cởi chiếc áo sơ mi của mình ra, lộ ra lồng ngực săn chắc, bên trên có bốn vết thương, vô cùng xanh đen, nhưng không trí mạng. 

Sau đó, anh ta lại móc ra bùa hộ thân mà Bạch Vũ kêu Tiền Mạnh Hải cho 

Bùa hộ thân làm bằng giấy đỏ, chỉ là lúc này nó đã trở thành một nhúm tro. 

Gió thổi qua, lập tức bay mất... 

Dương Kiếm Hùng hơi ngạc nhiên, hỏi: “Anh, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” 

Dương Diệu Đông liếc nhìn em trai, sau đó kể lại chuyện mà anh ta gặp phải vào ngày hôm qua, hôm qua sau khi rời khỏi Túy Tiên Lâu, anh ta lái xe về nhà ngủ trưa. 

Không biết tại sao, giấc ngủ này, anh ta không thể dậy nổi, rõ ràng có ý thức nhưng cơ thể và mí mắt rất nặng, rất giống bị bóng đèn. 

May mắn khi anh ta sắp tắt thở, phần tim nóng lên khôi phục ánh sáng, khiến anh ta có thể mở mắt ra hít thở. 

Cho dù là vậy, anh ta cũng rất mệt, cả người đều là mồ hôi. 

Dương Kiếm Hùng lẩm bẩm một câu: "Bóng đè cái gì, đây chẳng qua chỉ là mệt quá độ, có gì kỳ lạ đâu. 

“Im miệng” 

Dương Diệu Đông quát em trai mình một câu, sau đó tiếp tục chủ đề vừa rồi. 

Lúc đó Dương Diệu Đông cũng kết luận anh ta lao lực quá, nhưng lúc sẩm tối, hành vi của con gái khiến anh ta toát mồ hôi lạnh. 

Con gái bẩy tuổi của anh ta cầm son của vợ anh ta, bôi đỏ chót môi, sau đó còn cầm vải trắng chơi trò chơi treo cổ. 

Anh ta muốn lao qua nhưng hai chân nặng nĩu, căn bản không di chuyển được, may mà vào lúc nguy cấp tim chợt đau nhói, khiến anh ta có thể mở miệng gọi vợ tới cứu con gái. 

Nghe tới đây, ánh mắt của Dương Kiếm Hùng sững sờ, không ngờ cháu gái lại chơi lớn như vậy. 

Nhưng anh ta vẫn không cho rằng cái này có gì, chẳng qua chỉ là trẻ con xem phim quá nhiều nên bắt chước thôi. 

Phải biết, lúc nhỏ anh ta còn học theo Sở Vương tự sát. 

Sau khi Dương Diệu Đông ở bệnh viện dỗ con gái ngủ xong thì muốn tìm vợ nói chuyện lại phát hiện vợ đang trèo qua lan can sân thượng ở tầng 8 của bệnh viện, biểu cảm đờ đẫn. 

Cảm giác nóng rực ở lồng ngực khiến Dương Diệu Đông bạo phát tốc độ như báo hoang, kịp thời lao tới sân thượng kéo lấy vợ, nếu không chắc bây giờ vợ đã ngã nát bét. 

Điều quỷ dị nhất là sáng nay anh ta đưa vợ con về nhà, trên đường cao tốc xảy ra mười ba vụ tai nạn giao thông liên hoàn. Tổng cộng có bảy chiếc xe mất kiểm soát đâm vào Dương Diệu Đông, lần cuối cùng còn là chiếc xe chở cát đâm qua 

Mấy lần Dương Diệu Đông tưởng chết chắc rồi, kết quả lồng ngực nóng rực kích thích thần kinh của anh ta. 

Sự tỉnh táo đó khiến anh ta theo bản năng đánh vô lăng, một hơi tránh được bảy lần va chạm. 

Cuối cùng còn tránh được kết cục vụ chôn vùn bởi cát trong chiếc xe chở cát. 

Một nhà ba người sống sót trong cơn sốc. 

Sau chuyện đó thì Dương Diệu Đông phát hiện, thứ khiến tim của anh ta không ngừng đau nhói là bùa hộ thân mà Bạch Vũ cho. 

Chỉ là khi anh ta lấy nó ra thì đã biến thành một nhúm tro. 

Dương Diệu Đông cũng biết mình có mắt mà không thấy thái sơn, sau khi sắp xếp cho vợ con xong thì anh ta lập tức đi tìm Tiền Mạnh Hải 

Tiền Mạnh Hải cũng không làm khó anh ta, cho anh ta số điện thoại và địa chỉ của y quán, kết quả khi Dương Diệu Đông gọi điện vừa hay bị Lý Vân Ba nghe máy. 

Anh ta nghe thấy Bạch Vũ không có giấy phép hành nghề y, sau khi tới y quán tìm hiểu tình hình xong thì nhờ Dương Kiếm Hùng định vị điện thoại, sau đó chạy thẳng tới cục cảnh sát. 

Nghe anh trai kể xong, Dương Kiếm Hùng cảm thấy kinh sợ, nhưng anh ta vẫn coi nó là sự cố. 

Một chuỗi sự việc xảy ra, chẳng qua chỉ là do trùng hợp. 

Nhưng Dương Kiếm Hùng không nói gì, để tay sau lưng nhìn Bạch Vũ, xem Bạch Vũ xử lý chuyện này thế nào. 

“Người anh em Bạch, tôi đã lĩnh giáo bản lĩnh của cậu rồi. 

So với tác phong lưu manh của em trai, Dương Diệu Đông tự mình trải qua hết những chuyện này, ánh mắt nhìn Bạch Vũ có thêm sự kính nể: “Chỉ là chiếc xe này của tôi thật sự chưa từng tới nghĩa trang hoặc tiếp túc với tà vật” 

Anh ta còn bổ sung một câu: “Tôi còn tự mình kiểm tra một lượt khoang xe, cũng không thấy có ai giấu thứ bẩn thỉu vào. 

“Tôi xem chiếc xe này trước. 

Bạch Vũ khẽ mỉm cười, sau đó đi vòng quanh chiếc xe Audi. 

Tuy Dương Diệu Đông liên tục xảy ra sự cố nhưng chiếc Audi lại không hề tổn hại. 

Điều này cũng chứng thực được suy đoán của Bạch Vũ, người chết xe mới hỏng. 

Dương Diệu Đông chưa chết, chiếc Audi là căn nguyên của sát khi cũng sẽ không xảy ra chuyện. 

Dương Diệu Đông và Dương Kiếm Hùng đi theo, nhìn trái, nhìn phải, giống như hai chú bé tò mò, nhưng không nhìn ra cái gì hết. 

“Tôi và anh hai đã tự mình kiểm tra khoang xe. 

Dương Kiếm Hùng lạnh nhạt nói: “Không có gì khả nghi. 

Bạch Vũ không nói gì, xem xét chiếc xe một lượt, cuối cùng ánh mắt khóa chặt vào gầm xe. 

Anh nằm xuống, mắt nhìn về phía gầm xe, sau đó đưa tay xé. 

"Xoet---" 

Một âm thanh giòn tan vang lên, một tờ giấy màu vàng xuất hiện ở trong tay Bạch Vũ. 

Tiền vàng mã trắng dọa người, bên trên có rất nhiều oán khi quấn quanh... 

Dương Diệu Đông rất sốc: “Tiền vàng mã? Sao xe của tôi lại có tiền vàng mã? Ai làm?” 

Dương Kiếm Hùng cũng kinh ngạc, nhìn vẻ ngoài của tờ tiền vàng mã, chắc cũng được một khoảng thời gian rồi. 

“Một tờ tiền vàng mã cỏn con, không đủ có cỗ sát khí này” 

Bạch Vũ hơi nheo mắt lại, xem xét kỹ hoa văn trên tờ tiền vàng mã. 

Sau đó, Bạch Vũ lại chui vào gầm xe, sau một hồi sờ soạng anh lại lấy ra miếng vải trắng dài ba tấc. 

Chính là loại vải trắng quấn trên đầu của cháu con khi có người thân mất. 

Mắt của hai anh em Dương Diệu Đông mở to, không ngờ thứ này lại bị cuốn vào dưới gầm xe . 

Bạch Vũ nhìn miếng vải trắng, anh lại chui vào gầm xe, lần này lấy ra một đôi giày thọ màu đỏ. 

Cơ thể của Dương Diệu Đông lảo đảo. 

eyJpdiI6IlF1bldWZ3F4WHBDanVLeUlTQk9LNUE9PSIsInZhbHVlIjoiYlVSaFwvZmQwdGFHcmVzTjM3Z3NwcklVRFVrRmNjNjA5QTBhTlROZGwwOUcxVkt3dVwvcTA5RFRZZUZoUVhZY0hIYWhuN21mcXRUTFl4VFp4eGlxeEt3MnM2R0FoeW40cVZndEhmSld0MlwvK3dETHBLYUpvUTNNZ1hPQlwvcmZBQkU5bW1rbzdHMk8rUG5FbTVhNjVJSm5yb28xcjJubjNGaXNQcDA3Y3UyMStYMD0iLCJtYWMiOiIyYmJjNWNlYWNjOTgxZThmNjczMzM1MDYxNDFiNjNjZTY5YWY1ZDMwZjdhNjBjYzA1ZjA5OTFmZWVjMjNiMjU2In0=
eyJpdiI6IkV4Z2VxSmZRYjRLQTNNOGZ1Rjk3bFE9PSIsInZhbHVlIjoiZkJIOGVmRmV4eThaaGlLNm5JUnJjSldNTTZFTFBJVHJLczRpTThsQThDK1R4UmYyanJNZmYxbTJDa3h6R1h6XC9INlJ1OEwwdWo3TjNXTmdJUnd5QUtvZlpZNSszMVwvVmhRdk9MTzJrUjcyeFwveHoxdG5qeEZ2dlk1Ull5cnhsTjhBTVhuaXN1bk5hQ0ZSUWozN0N1V2luRzlBVmY0b2kzcVJwXC9LN2cyZDZqZUdcL3B3a2ZOc0UyWGJGZE11YUFHMkVDTmc1S3dHaUJNK3JDREM0YlhMMlNNQUttbVZ0MEVBa3czUm9DQkdKUW11Q2tCZ1dDYlZXZzBwTUpaWk1UNVlcLzRaSEZKdFZuczJQRE5USEFyXC94bjBCNWdaZ01rUHl0K2FvRmMzbW5YZ0w0PSIsIm1hYyI6IjVkZDIxNjZiNGZlY2U1ODhmNDViNmFjNTRlNGZiMDY0M2ZkMTI0MWVkNGU0ZTQ5NWJjYWI1OTM3ZGQ5OWE0ZDYifQ==

Di ảnh!

Ads
';
Advertisement