“Cậu chính là Mã Sơn à?”  

 

Mã Sơn?  

 

Mạn Đan hơi bất ngờ nhìn Mã Sơn.  

 

“Tôi nghe nói cậu đã mất tích ở Bắc Thị, còn tưởng cậu và Đại Giáo Quang Minh đã chết chung rồi chứ! Tôi đã tự mình đến xem nhà thờ kia, cả thánh đường chỉ còn lại đống đổ nát, có thể thoát ra từ tay đại giám mục Ricardo, xem ra cậu cũng có chút bản lĩnh đấy.”  

 

Mã Sơn không nói gì, toàn thân chỉ còn ngọn lửa giận dữ bốc lên ngùn ngụt.  

 

Mạn Đan bỗng cảm thấy thấy bất an.  

 

Ông ta cảm nhận được lửa giận trong lòng Mã Sơn.  

 

Màn dị biến vừa rồi, mây gió cuộn trào, thần long từ trên trời giáng thế, khiến ông ta không khỏi nghi hoặc.  

 

Ông ta từng nghe danh Mã Sơn, trước khi đến Hào Giang, ông ta đã điều tra bối cảnh của Mã Sơn.  

 

Trong ấn tượng của ông ta, Mã Sơn chỉ là võ sư giỏi đánh đấm, nhưng cũng chỉ đến thế mà thôi.  

 

Dựa theo mấy trận tỷ thí giữa Mã Sơn và các Tông Sư Nam Phái lúc mới đến Hương Giang, cảnh giới của anh ta mới chỉ chạm ngưỡng Tông Sư.  

 

Người thực sự khiến người khác phải kiêng dè, không sao đoán được thực lực, là Lý Dục Trần.  

 

Mã Sơn dựa vào Lý Dục Trần, mới có thể tung hoành ở Hào Giang.  

 

Mà bây giờ mới chỉ ba năm trôi qua, ba năm đối với người tu hành mà nói thực sự quá ngắn, một người không thể nào trong ba năm lại có biến hóa lớn đến vậy.  

 

Nhưng con rồng vừa rồi, rốt cuộc là sao?  

 

Mạn Đan quay đầu nhìn Hắc Mộc Thần vẫn đang mặc đồ chú rể, trong lòng có thêm vài phần tự tin.  

 

Đúng vậy, đã có thần linh ở đây, cho dù là Chân Long giáng thế thì sao chứ?  

 

Ông ta lạnh lùng cười: “Mã Sơn, cậu đã tự mình đưa đầu đến cửa, thì đừng trách tôi độc ác. Cậu và con điếm Tra Na Lệ kia, cùng làm đôi uyên ương đoản mệnh đi! Tất cả xông lên cho tôi!”  

 

Mạn Đan ra lệnh xong, đám đệ tử thân tín lập tức ùn ùn lao lên, vây đánh Mã Sơn.  

 

Mã Sơn hoàn toàn không thèm liếc mắt nhìn đám người đó, ánh mắt anh ta chỉ gắt giao nhìn chằm chằm Mạn Đan.  

 

Đến khi mấy tên đệ tử kia lao đến, hai tay Mã Sơn nắm thành quyền, gầm lên, ngọn lửa giận giữ cũng theo tiếng gầm ấy mà bùng nổ, lấy anh ta làm trung tâm tạo ra vụ nổ oanh tạc.  

 

Tất cả đệ tử Huyền Hàng Môn đều bị nổ bay ra xa, có kẻ còn chưa rơi xuống đất đã bị nổ tan xác giữa không trung, chân tay đứt rời, từng khúc thi thể rơi lả tả khắp nơi.  

 

Cho dù không bị nổ tan xác, thì cũng như cá chết mà rớt xuống, kẻ thì ngã sõng soài trên đất, kẻ thì rơi lên mái nhà ở tít đằng xa, kẻ lại treo lủng lẳng trên cành cây, không còn chút sự sống nào.  

 

Sóng xung kích của vụ nổ vừa hay dừng lại ngay bên rìa đội ngũ cô gái đang đứng trong vườn hoa.  

 

Mạn Đan cũng bị làn sóng xung kích dữ dội này ép cho lùi lại mấy bước.  

 

Ông ta nhíu mày, sắc mặt trở nên nghiêm túc mà dữ tợn.  

 

Đây tuyệt đối không phải sức mạnh của Tông Sư võ đạo, cho dù là võ hồn đại thành, cũng không thể bộc phát ra năng lượng kinh khủng như vậy mà vẫn có thể khống chế đến mức tinh vi như vậy.  

 

“Hừ hừ, trước kia đúng là đã xem thường cậu rồi! Mới có ba năm, mà cậu có thể đột phá đến Tiên Thiên đúng là kỳ tích! Bảo sao con tiện nhân Tra Na Lệ lại bị cậu mê hoặc!”  

 

Mạn Đan lùi lại một bước, tháo bỏ bộ lễ phục bên ngoài, thân hình bừng lên, mười đầu ngón tay đồng loạt bốc lên những ngọn lửa màu xanh lục.  

 

Mà toàn bộ vườn hoa đều tràn ngập cảm giác âm u lạnh lẽo.  

 

Gió lạnh âm u từng bóng ma lờ mờ lượn lờ hiện ra, như thể có vô số oan hồn đang gào khóc trong đó.  

 

Lúc này đám khách khứa mới hiểu ra lý do tại sao vừa rồi trong vườn hoa đột nhiên trở nên lạnh lẽo đến vậy, thì ra toàn bộ vườn hoa đều đã bị bao phủ bởi quỷ hồn. Chỉ là trước đó bọn chúng vẫn chưa xuất hiện, đến khi Mạn Đan vận công, những oan hồn này mới bắt đầu trôi dạt khắp nơi, tạo ra gió lạnh âm u.  

 

Các cô gái run lẩy bẩy, chen chúc nép sát vào nhau.  

 

Mạn Đan lạnh lùng cười khẩy, từng đợt gió lạnh lượn lờ bay tới tụ quanh ông ta, từng bóng ma dần dần hiện hình bên cạnh ông ta.  

eyJpdiI6IjYzbTBoQmhrZ3BJWDh4U3VQV3Y5dHc9PSIsInZhbHVlIjoiUm5tMWVCMTFvSitCSkt2YWgzS1ByWGZBS3o4U2FUdVpkbE5VU296ZVpQYXV1SzU0MXdsQVV6c2RaYmdmMVVHTiIsIm1hYyI6IjY5NGRmMDM3NmM4NTRhNmMxYWIwNWYxOTE4OTM5NzU2ODk2MDBjMjkyZDFiZDI1Zjk2YWEwZTNjMDQ2MDk2NzkifQ==
eyJpdiI6IlwvZDFrbUpOek81cjN2R2tJSUMwYnZBPT0iLCJ2YWx1ZSI6Ilg3ZGVqVVhsbnpucldxa1N6Tms3SWZ2MWdmaFJRM3UwYkJSblRRMkRMbmZuY1ZEM0Y1ZTJyNHRBV1FHUitvSFZuNm5Db1BkXC81SXJkQk5od0ZnSjl2Vm9OV3VKd2ZBNiswemZjT0lodk9tS1cxNDRHQmpLVis2TmlHXC9kam5EZklZcU9jRXVOdVdBQ21qK1JlaG1ta3dKY0ZPMk1rcWRIbHFDT3JKOWFIRTBNMWxkUlwvd0xUa1Z3bU5xZ0loMVRNUGxBSndcL0tDak5TNXJ5a01nRXN6K2NPOEFZeHpKWXB4Nk9RVlRHSHVpVmRLbXRJbFVOZk1Qd3dLMW1WVGh1TWhlWjEyZ2FsUzNPWFdTcWF3MWdXTHJHTTdRVEY3WXRXaUJlcUR2RDZUU0xqTGhCNlwvcGRSd3MrRVcwVEZMNVVURmU3XC9tZG5kU2pYRVVVUnpFMGR4TDA0UT09IiwibWFjIjoiNWE4YjNlODZlOTg3M2M0MTU1NDdlMWZhNTkxMGJiMGY1MWI5ZDlhZGRlZDZlYjZlYjgxNWM2ZmI4ZjFiYWQ4NiJ9

Chỉ thấy trên mặt Kim Cổ Mạn Đồng như thể đang toát mồ hôi, từng dòng chất lỏng màu vàng óng từ từ chảy xuống, vài đạo phù chú hiện lên, không ngừng nhấp nháy. 

Ads
';
Advertisement