Người trong thiên hạ biết đến sự tồn tại của Minh Vương không nhiều, với cả vừa rồi Từ Thanh cũng đã thể hiện ra tu vi của hắn không hề thấp.
Nếu như những gì hắn nói là thật, vậy thì sư phụ của hắn Ô Long chân nhân kia rõ ràng là một nhân vật không bình thường rồi.
Thấy Lý Dục Thần sững sờ, Từ Thanh tưởng rằng anh bị cái tên Minh Vương dọa cho hết hồn, nụ cười trên môi hắn càng thêm phần bí ẩn mà kinh thường.
“Cậu nhóc à, đừng sợ, cơ hội của cậu tới rồi!”
Lý Dục Thần bật cười, hỏi: “Thật sao, tôi nên phát triển như thế nào?”
“Sư phụ của tôi nói, chỉ cần cậu cầm kiếm lên khởi nghĩa, tự lập nên một giáo phái, chúng tôi sẽ nâng đỡ cậu hết sức mình.”
“Sư phụ anh nói, hay là Minh Vương nói?”
“Như nhau cả. Sư phụ của tôi có thể thay mặt cho Minh Vương.”
“Thay mặt Minh Vương? Ông ta dựa vào đâu mà có thể thay mặt cho Minh Vương?”
“Sư phụ tôi là người nhà của Minh Thần, cũng là người giám sát của Minh giáo ở trên trần thế.”
“Minh giáo? Tên gì nghe xui xẻo vậy!”
“Này, xui xẻo là xui xẻo thế nào, đấy là do người đời hiểu lầm về Minh giới thôi. Minh giới là một thế giới tự do và phong phú, giống như đạo mà cậu nói đấy.”
“Thật không?” Lý Dục Thần không khỏi tò mò: “Anh từng đi đến Minh giới rồi à?”
“Chưa từng.”
“Anh chưa qua bên đó bao giờ, làm sao biết được những chuyện này?”
“Tôi nghe sư phụ của tôi nói.”
“Vậy ý anh là, sư phụ của anh từng đi sang Minh giới rồi?”
“Chuyện này thì…” Từ Thanh bắt đầu mất kiên nhẫn: “Cậu này ồn ào thật đấy, Minh giới và thế giới của chúng cách nhau đến hai thế giới nữa, làm gì có ai có thể tự do đi lại ngoại trừ Minh Vương chứ?”
Lý Dục Thần nghe thấy vậy thì hơi thất vọng, anh còn tưởng rằng còn có một con đường khác ngoài Hoàng Tuyền đi thông qua Minh giới.
“Nếu chưa từng đến đó, chuyện chưa chắc đã là thật.”
“Hứ, cậu không tin cũng được.” Từ Thanh có lẽ cũng cảm thấy không còn bằng chứng nào thuyết phục được người đối diện: “Sư phụ của tôi nói, Minh giới và thế giới này vốn là một, hôm nay tiết trời rung chuyển, xuất hiện hiện tượng lạ, con đường nối hai thế giới đằng nào cũng sẽ mở ra. Đến khi ấy, Minh Thần giáng lâm, thế giới này, cứ ở đấy chờ bị xét xử đi!”
“Minh Thần giáng lâm…” Lý Dục Thần cảm thấy hơi khiếp sợ: “Minh Vương muốn xét xử thế giới này ư?”
Thấy vẻ mặt khiếp đảm của Lý Dục Thần, Từ Thanh càng nghĩ rằng anh bị dọa không nhẹ, càng tỏ vẻ ngạo mạn, khinh bỉ hơn.
“Yên tâm đi, không xét xử cậu đâu, nếu cậu tình nguyện hợp tác cùng chúng tôi, làm giáo chủ của Minh giáo ở thế gian, lúc đó chúng ta đã là người một nhà rồi, không chỉ cậu đâu, cả người nhà, bạn của cậu cũng sẽ không bị xét xử.”
Lý Dục Thần không thể chắc chắn Từ Thanh đang bịa chuyện, hay là Minh Vương thật sự có ý này.
Thế nhưng anh vẫn có chút tin tưởng người tên Từ Thanh này, hoặc là phải nói rằng, Ô Long chân nhân đằng sau hắn ta thật sự là người nhà của Minh Vương. Bọn họ biết dùng hai chữ người nhà, thể hiện rõ việc bọn họ coi Minh Vương như thần.
Hai mươi năm trước, Minh Vương có thể phân thân lên được cả trời cao, nếu vậy thì lưu lại chút thế lực, thu nhận mấy đệ tử ở trần gian này cũng là chuyện bình thường.
Lý Dục Thần vốn còn cho rằng thế lực của Minh Vương là tàn quân của Ma giáo, nói theo cách của Cung Nhân Lạc, Ma giáo đã phản bội Thánh giáo ban đầu, đứng phía sau BOSS lại là Minh Vương, Thánh giáo bị định nghĩa là Ma giáo cũng chính từ lúc này.
Nhưng bây giờ nhìn lại, thế lực của Minh Vương không chỉ là Ma giáo còn sót lại, ít nhất không chỉ là Ngũ Sứ Ma Môn kia.
Minh Vương đột nhiên phái người tới liên lạc với anh, muốn ủng hộ anh thành giáo chủ, rốt cuộc là do đã có dự mưu từ sớm, hay là đang thăm dò thân phận của anh?
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất