Phong Thần Châu – Tần Ninh - Vô Thượng thần đế (FULL)

Tần Ninh lúng túng gãi đầu.  

 

 

"Ở trong mắt ngươi, ta là một kẻ ham mê nữ sắc sao?"  

 

"Chẳng lẽ không phải à?"  

 

"..."  

 

Tần Ninh không muốn nói thêm gì, hắn nói thẳng: "Bắt đầu truyền đạo đi!"  

 

"Được!"  

 

Ngón tay ngọc của Ninh Cẩn Ngôn chỉ một cái.  

 

Chỉ một thoáng.  

 

Tần Ninh cảm nhận được một bóng người lao ầm ầm vào trong thần hải của mình.  

 

Nàng ta không nói hai lời, lập tức bắt đầu diễn một môn quyền thuật, một môn kiếm thuật...  

 

Lập tức, tuy trong lòng Tần Ninh thán phục với thủ đoạn mạnh mẽ của Ninh Cẩn Ngôn, nhưng hắn vẫn không quên chuyện cần làm.  

 

Lập tức, Tần Ninh thu hồi ý nghĩ, bắt đầu tu hành hai môn giới quyết...  

 

Thời gian từng ngày cứ trôi qua như vậy.  

 

Tần Ninh biết, mình lưu lạc ở bên trong quả cầu ánh sáng này gần triệu năm, trên thực tế thời gian bên trong quả cầu ánh sáng này cũng chỉ có mấy ngàn năm thôi.  

 

Nhưng ở bên ngoài ra trôi qua triệu năm, Thương Mang đại thế giới nhất định đã xảy ra thay đổi long trời lở đất.  

 

Không biết mấy người ở trong Thương Mang Vân Giới đang như thế nào...  

 

Hôm nay, Tần Ninh kết thúc tu luyện, đang nhớ về người thân bạn bè ở Thương Mang đại thế giới.  

 

"Sao thế? Tần đại công tử đang nhung nhớ à?"  

 

Ninh Cẩn Ngôn chầm chậm đi tới, trong giọng nói mang theo mấy phần ung dung thích ý.  

 

"Đúng vậy, nhung nhớ, ngươi có thể giúp ta giải tỏa phiền muộn không?" Tần Ninh cười nói.  

 

Vút...  

 

Thoáng chốc.  

 

Tay ngọc của Ninh Cẩn Ngôn ra một chiêu, một chiếc trường thương ngưng tụ tinh lực thuần túy, mũi thương nhắm thẳng vào cổ Tần Ninh.  

 

Lúc này Tần Ninh cười nói: "Chỉ đùa một chút."  

 

"Hừ!"  

 

Ninh Cẩn Ngôn vừa thu bàn tay lại, ánh sáng chợt lóe, biến mất không thấy gì nữa.  

 

"Chuẩn bị đi!"  

 

Ninh Cẩn Ngôn nói: "Sắp tới rồi!"  

 

Khi Ninh Cẩn Ngôn vừa dứt lời, đột nhiên, không gian xung quanh nổ ầm ầm.  

 

Bên trong không gian trắng xóa rộng lớn, đột nhiên có những chùm tia sáng bảy màu xuất hiện.  

 

Tần Ninh đứng dậy, mặt đầy kinh ngạc nói: "Có chuyện gì thế?"  

 

Ninh Cẩn Ngôn tùy tiện nói: “Người tiếp đón đã tới."  

 

Người tiếp đón?  

 

Tần Ninh kinh ngạc.  

 

"Ngươi liên lạc với người tiếp đón lúc nào thế?"  

 

Ninh Cẩn Ngôn không trả lời.  

 

Dải ánh sáng bảy màu càng ngày càng sáng ngời.  

eyJpdiI6Ing4eVwvb0VTVW5YZlhxXC9MN3U1NUVZUT09IiwidmFsdWUiOiJuT0FTRFBIb2VpeE5mK0ZuY09teUpHZndUVEFwaXdVaEFPZFlqVmR4WlFPeEpHWWl0cktWcG55b3llZDlGMXNmIiwibWFjIjoiOThmOGI3MzQyMjdhNzNkNTdiODc0MGQ3MzlkYjU1MjY4MmU3YjYwYjZlZGZlYjZkOWEyNTMxMWUxZTYwZjVlOCJ9
eyJpdiI6IkxHc2c1ejBHY0NuV1wvbWx4eVVOdndRPT0iLCJ2YWx1ZSI6Im1Delh3YldIemdreUZ3NFZ2bGdLMHdmM052cDI3OEZoUkFqdm5MeHozMXN4ZUtzZVA1MitqeDdibkJjZ3NHXC9xSEhJK0tUTTdXeVBWclNaemRuVTlVYkZcL3pVT29TTmNzdEZUbFQxYTI4aGZuOXdXb0h6Ykk4WWV0aXVcL0RmUXRkZmpTUTlFY2ZERWhLdG5uZTlGYkU2S0JnOE81cWM0aFRXZnVtSFhTYXFiV0ttNVZ5NVZOV3dcL3orclFzVUpESTJKVjRubFNBY1hrVkMxMnZHenNKbER6SGlSb0lLeW1vbXUxUFwvTlU5VnpqUzJDNER2Vk41U3hZS1hkdEI5NkpPMUNwQ3c4SDRVS1EzS1lvejJBQ3Z1QWc9PSIsIm1hYyI6IjBmNjY4MzhlMDZiN2M0YTFkZDEwZWQxYWUzZGFmY2Q4YWZhM2Q2Mjk1YzI3MGFkOWFmNWY4MGNhYzNhM2Q1NDMifQ==

Ads
';
Advertisement