"Tôi nghĩ nhiều người đang rất tò mò. Rốt cuộc, những chuyện đã xảy ra với Công tước là… rất bất thường."
Đó là sự thật. Thật kỳ lạ khi một người có thể sống lại. Và hỏi về điều đó trong bữa tiệc trà hôm nay là điều đương nhiên. Judith đã có sự chuẩn bị từ trước nên cô không cảm thấy bất ngờ chút nào.
"Tôi nghĩ chính Chúa đã cứu giúp chúng tôi, bởi vì chồng tôi thực sự đã từng rất tệ…" - Nữ công tước nhấp thêm một ngụm trà. "Và đó chỉ như là một phép màu."
Những quý bà quý cô bùng nổ với sự ngưỡng mộ khi nghe lời giải thích này. Tất nhiên, nó không tiết lộ dù chỉ một phần bí ẩn về những gì đã xảy ra, nhưng nó mô tả đầy đủ thái độ của Judith với Công tước vào lúc này. Chỉ có Judith là biết rằng đây không phải là một phép màu, mà là một lời nguyền. Và tất cả là nhờ ác quỷ, không phải nhờ Chúa.
Nhưng cô chỉ mỉm cười với khách, thể hiện mình là một người vợ hiền ngoan thục nữ.
"Hơn nữa, bất kể lý do là gì, hiện tại tôi rất hạnh phúc," Judith nói.
"Vậy thì phu nhân cũng sẽ tham dự buổi lễ thắp đèn chứ?"
Đầu ngón tay của Judith giật giật. Nó sẽ xảy ra sớm hay muộn.
Lễ thắp đèn được tổ chức mỗi năm hai lần trong đền thờ. Đây là sự kiện chính mà linh mục ban phước cho tất cả những người hiện diện. Tuy nhiên phước lành có giới hạn, người có địa vị cao sẽ được ưu tiên trước. Điều này có nghĩa là buổi lễ sẽ bắt đầu với Hoàng đế.
Hơn nữa, bây giờ người ta nghĩ rằng Derrick sống sót là nhờ ơn Chúa trời, nhưng điều này không đúng. Bên trong Công tước chính là một ác quỷ được tạo ra bởi ma thuật hắc ám. Và anh ấy sẽ nhận lời chúc như thế nào? Xét cho cùng, đây là một sự kết hợp hoàn toàn không phù hợp.
"À, tôi cần xem xét liệu chồng tôi có thể tham dự sự kiện này không."
Có rất nhiều tin đồn xung quanh sự hồi sinh của chồng, vì vậy bây giờ Judith phải hành động cẩn thận nhất có thể để không tạo thêm bất kỳ hiểu lầm nào. Một sự im lặng ngột ngạt xuất hiện trên bàn ăn.
“À ờ…" Giọng nói của Lisa Pell đang nhìn qua vai Judith.
Judith muốn mỉm cười, nhưng ai đó đã đặt tay lên vai cô và cúi xuống tai cô thì thầm.
"Thưa phu nhân." Một giọng nói trầm khàn lười biếng cất lên.
Judith giật mình nhìn Derrick. Cô không ngờ anh sẽ đến, vì vậy cô thậm chí không biết phải nói gì.
"Chuyện gì đang diễn ra ở đây vậy?"
Uống trà chỉ là một hoạt động của phụ nữ và đàn ông không được tham dự. Vì vậy, sự xuất hiện của Derrick khiến mọi người bàng hoàng. Tất nhiên, điều này không bị pháp luật cấm, nhưng nó vẫn là quy định bất thành văn.
Nguyên nhân là do đàn ông không hiểu văn hóa phụ nữ, họ coi việc uống trà và tán gẫu những chuyện hoàn toàn không thú vị là điều ngu ngốc. Và Derrick đã vi phạm lệnh cấm một cách đáng xấu hổ.
Judith nhìn những người phụ nữ một lần nữa, rồi nhìn Derrick đang mỉm cười thật tươi.
"Anh đang tìm gì đó sao?" Judith mỉm cười và hỏi tại sao anh ấy lại đến đây. Dù Nữ công tước có lý trí đến đâu thì cô vẫn không cách nào có thể kiểm soát được hành động của Derrick.
"Anh chỉ đến để xem em có chuyện gì không vì tự nhiên anh cảm thấy lo."
Judith thực sự bối rối, bởi vì ác quỷ Derrick đang lo lắng cho cô chứ không phải chồng cô, người mà mọi người nghĩ rằng mối quan hệ của họ rất ồi tệ. Và từ bên ngoài, họ có thể giải thích những gì đang xảy ra theo những cách hoàn toàn khác. Có lẽ Derrick quyết định làm điều này vì lịch sự. Hoặc đơn giản là anh ấy không suy nghĩ về các hành động, bởi vì anh ấy là một ác quỷ không thể biết phong tục và quy tắc lễ phép của con người.
Giờ thì Judith đã nhận ra sai lầm của mình, điều mà đáng lẽ ra nên được cảnh báo trước.
"Và anh không thể chịu đựng được, vì vậy anh muốn đến gặp vợ."
Một câu cảm thán giật mình vang lên trên bàn tiệc:
"Lạy Chúa tôi!"
Những người phụ nữ quý tộc không thể rời mắt khỏi cặp đôi ngay từ khi Derrick xuất hiện tại đây. Rốt cuộc, sau khi hồi sinh, anh ấy lại thể hiện sự dịu dàng và tình cảm với vợ mình như vậy, điều mà trước đây chưa từng có.
"Anh đã nghĩ về em và anh thấy nhớ em." Derrick tiếp tục giải thích chi tiết khiến những vị khách kích động hơn và họ bắt đầu so sánh anh ấy với chồng của mình.
Judith lắng nghe tất cả những lời của anh, cố gắng không để lộ ra sự phấn khích và run rẩy của mình. Cô nhìn thấy dục vọng trong đôi mắt màu tím đó và dường như không thể nói nên lời. Judith khẽ nuốt nước bọt.
"Xin lỗi, chúng tôi ra ngoài nói chuyện một chút." Judith nắm tay Derrick, mỉm cười và đi vào khu vườn.
Cặp đôi di chuyển đến một hàng rào được bao phủ bởi hoa và cây xanh, nơi những người khác không thể nghe hoặc nhìn thấy họ.
"Anh đang làm gì vậy?"
Derrick cúi đầu, dựa vào hàng rào. Mái tóc đen của anh trên nền những bông hồng đỏ được bao quanh bởi dây leo kết hợp hài hòa, giống như một kiệt tác.
"Anh không nên xuất hiện sao?" Derrick chạm vào eo Judith và kéo cô về phía mình.
Vẻ mặt không hài lòng lập tức biến mất, đối mặt với anh, vẻ mặt của cô được thay bằng vẻ ngây thơ và ngạc nhiên. Judith đã chuẩn bị cho bữa tiệc trà suốt những ngày qua, vì vậy mà cô từ chối thân mật với Derrick. Mặc dù quan hệ tình dục rất tuyệt vời nhưng thể chất cô quá mệt mỏi. Nếu thật sự làm chuyện đó, cô sẽ thức dậy trên giường vào ngày hôm sau mà không thể cử động được.
Vì để chuẩn bị cho bữa tiệc này mà cô đã mất ngủ, nếu Derrick quan hệ với cô ấy, Judith chắc chắn sẽ lại ngất đi. Tất nhiên, Nữ công tước đã giải thích tình hình cho chồng và anh đồng ý với các điều kiện.
Nhưng Judith không biết rằng anh ấy sẽ bộc lộ sự bất mãn của mình theo cách này.
"Anh nói rằng anh hiểu tất cả, và bây giờ…"
Judith càu nhàu, nhận ra rằng Derrick đang rất nóng nảy, rồi đột nhiên hét lên khi anh bất ngờ chạm vào mông cô.
Derrick dụi mũi vào cổ cô, nhưng cô cố tránh ra:
"Chúng ta sẽ tiếp tục khi các vị khách rời đi…"- nhưng Derrick vẫn không ngừng nũng nịu. Một tiếng rên rỉ ngọt ngào thoát ra khỏi môi cô khi hàm răng sắc nhọn chạm vào làn da, và sau đó một chiếc lưỡi trơn tru lướt qua chỗ đau.
Anh mút, rồi nhấm nháp và liếm nơi đó cho đến khi anh hoàn toàn say mê và nhả ra:
"Thật xinh đẹp," Anh vừa nói vừa nhìn vào vết đỏ tím trên cổ cô.
Judith nhận ra có một dấu hôn lớn trên cổ của mình, ngay lập tức cô rụt người lại và nhìn thấy Derrick đang cười xấu xa. Cô xấu hổ nhìn xung quanh và nhận ra rằng không thể che giấu vết hôn ấy được vì mái tóc của cô được búi cao, và chiếc váy chỉ dài đến vai. Derrick cười toe toét trước cái nhìn giận dữ của vợ.
"Em có muốn che nó đi không?" Tiếng thì thầm nhỏ nghe giống như một con thú dữ.
Derrick lại bám lấy môi cô, cô sẵn sàng đáp lại nụ hôn của anh bất chấp tất cả sự không hài lòng của chính mình. Judith vẫn không hiểu tại sao cô ấy lại hành xử theo cách này, nhưng cơ thể cô ấy chỉ đơn giản là không chịu thua các quy tắc logic.
Nữ công tước cố gắng đẩy ngực Derrick ra, nhưng tấm lưng và cánh tay to lớn của anh không chịu thua áp lực, siết chặt cô trong vòng tay. Hơi thở của anh đốt cháy môi cô, và lưỡi anh khám phá mọi thứ bên trong miệng cô, lướt qua những chiếc răng đều tăm tắp. Anh đang cố tình khơi dậy một ham muốn trong Judith mà cô không thể kiểm soát được nữa.
Hai cánh tay ôm sau lưng Judith cũng từ từ di chuyển, chạm tới tóc cô. Chiếc trâm hồng rơi xuống sàn nhà, mái tóc xõa ra che đi dấu vết trên cổ. Nhưng bây giờ Nữ công tước không quan tâm chút nào.
"Không được…" Judith rên rỉ nói, cố gắng kiểm soát dục vọng và ham muốn của mình.
“Xấu xí,” Derrick nói. Anh liếm môi Judith, lướt lưỡi trên má cô và di chuyển đến mắt cô. Ác quỷ Derrick đã hoàn toàn bôi bẩn tất cả các lớp trang điểm trên khuôn mặt của vợ mình. Sau khi lùi lại, Derrick khẳng định:
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất