Chương 1093: Lập kế sách
“Lần trước, hắn đã cướp Bắc Minh Hàn Giáp của Hàn Doãn, sau đó sửa lại thành Hư Tiên Khí, không thể tưởng tượng nổi!”
Một người đàn ông mặc áo bào tím ngạc nhiên nói: “Điều này chứng tỏ hắn đã có bản lĩnh luyện chế Hư Tiên Khí rồi”.
“Cổ Vũ Luân nói đúng đấy!”
Một người đàn ông trung niên khác mặc áo xanh nói: “Cả thiên bẩm và tài năng của người này đều phi thường, chúng ta nhất định phải đề phòng!”
Từng câu từng chữ của bốn đại hộ pháp đều xoay quanh Mục Vỹ.
“Nếu vậy thì xử lý thôi!”
Một giọng nói hờ hững lại vọng từ trong hang ra.
“Nhưng hắn lại trốn trong Huyền Minh Tru Tiên Trận, trận pháp này có uy lực mạnh mẽ, rất khó phá vỡ!”, Cực Vũ Thắng cúi đầu nói.
“Huyền Cực Không!”
Người trong hang gọi.
“Có!”
Người đàn ông mặc áo xanh khom người xuống.
“Ngươi hãy mang Phá Thiên Thoa đi!”
Cái gì!
Nghe thấy vậy, bốn vị hộ pháp đều sững người.
Phá Thiên Thoa!
Để đối phó Mục Vỹ, thiên chủ đã dùng tới Phá Thiên Thoa.
“Thiên chủ, Phá Thiên Thoa là Tiên Khí chỉ có thể dùng được bảy lần, nếu lấy ra để đối phó với Mục Vỹ thì phí quá ạ!”
“Tiên Khí thì sao?”
Giọng nói lạnh lùng trong hang tiếp tục vang lên.
“Miễn sao có thể giết được mầm mống tai hoạ của núi Huyền Không, thì phải dùng tới Tiên Khí cũng đáng. Hết Tiên Khí thì chúng ta vẫn tìm cái khác được. Nhưng địa vị của núi Huyền Không mà lung lay thì ngươi tưởng Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn còn coi trọng chúng ta sao?”, thiên chủ hờ hững nói.
“Thuộc hạ thiếu hiểu biết!”
“Thiên chủ!”
Bạch Vô Song lại nói: “Thưa thiên chủ, trong Huyết Minh có những người từng tham gia kế hoạch Huyết Thi của núi Huyền Không ta, phải xử lý họ ra sao ạ? Nếu phía điện Khổ Thiên cũng nhúng tay vào, thực lực của thánh chủ đó cũng không thể xem thường được đâu ạ!”
“Những kẻ tham gia kế hoạch Huyết thi mà đã rời khỏi môn phải thì còn nhắc đến làm gì nữa? Giết hết đi, không để lại ai!”
Thiên chủ trầm giọng nói: “Còn thánh chủ, năm xưa khi không còn Khổ Hải Thiên Tôn, điện Khổ Thiên đã đại bại. Núi Huyền Không chúng ta có thể đánh bại bá chủ của nơi đó thì còn ngại gì truyền nhân của ông ta chứ!”
“Chúng thuộc hạ hiểu rồi ạ!”
Bốn hộ pháp chắp tay rồi rời đi.
Sau khi rời khỏi cửa hang trên đỉnh núi đó, bốn bọn họ mới thở phào một hơi.
“Phù… mỗi lần gặp thiên chủ, ta đều thấy bồn chồn, rốt cuộc tu vi của thiên chủ đã đạt đến cảnh giới nào rồi?”
Cực Vũ Thắng hơi tái mặt, thực sự khó mà tưởng tượng được thiên chủ đang ở cảnh giới nào, bởi đến một hộ pháp nổi tiếng của núi Huyền Không như ông ta cũng thấy ngột ngạt.
“Chúng ta không biết, cũng không nên hỏi”, người nói là Huyền Cực Không của nhà họ Huyền.
“Huyền Cực Không, lần này ông mang Phá Thiên Thoa thì Huyền Minh Tru Tiên Trận của Huyết Minh bị phá là cái chắc rồi. Nhưng trong các thành viên của Huyết Minh có không ít kẻ có thâm thù đại hận với chúng ta, ví như trưởng lão Chu Vân Văn, chắc ông ta muốn giết chúng ta lắm đấy!”
“Ngày xưa, Chu Vân Văn đúng là một trong các trưởng lão tài giỏi nhất của núi Huyền Không ta, nếu không phải là một trong bốn hộ pháp, đồng thời thuộc một trong bốn gia tộc lớn thì khéo ông ta tự lập một đế chế của riêng mình rồi”.
Huyền Cực Không cười lớn nói: “Đúng, bị cầm tù mấy trăm năm, ông ta vẫn đang kẹt ở kiếp nạn Thập Trọng Phong Hoả, chắc khó mà vượt qua nổi”.
“Tuy thế cũng không được lơ là. Lần này, chúng ta phải giải quyết Huyết Minh theo cách ít tốn công sức nhất, đồng thời còn lôi kéo nhà họ Chu và Cửu Hàn Thiên Cung tham gia nữa!”
Bạch Vô Song gật đầu nói.
“Được, các vị chuẩn bị đi!”, Cổ Vũ Luân chắp tay rồi nhìn ba người kia, nói: “Chắc đã lâu núi Huyền Không chúng ta không ra tay nên người của tiểu thế giới Tam Thiên đã quên mất ngày xưa chúng ta đã tiêu diệt điện Khổ Thiên thế nào rồi!”
“Nói nhiều cũng vô ích!”
“Hành động thôi!”
Bốn người cùng rời đi.
Một trận đại chiến khủng khiếp chuẩn bị diễn ra.
Cùng lúc đó, tại Huyết Minh ở đảo Lạc Hồn.
Việc đầu tiên Mục Vỹ làm sau khi về Huyết Minh là triệu tập toàn bộ thành viên để tuyên bố một chuyện trong huyết điện.
“Các vị trưởng lão và thành viên hạt nhân của Huyết Minh đều có mặt rồi!”
Thấy các trưởng lão cấp cao của Huyết Minh đứng đầy trong đại điện, Mục Vỹ thở phào một hơi.
“Lần này, ta triệu tập các vị đến đây là để thông báo một việc”.
Mục Vỹ nghiêm túc nói: “Nếu ta đoán không lầm thì nhà họ Chu, thậm chí là núi Huyền Không sắp ra tay với chúng ta rồi!”
Nghe vậy, mọi người đều ồ lên.
Bọn họ đã sống yên ổn được năm năm, cuối cùng thì ngày ấy cũng đến rồi.
“Nhưng với thực lực hiện giờ, Huyết Minh ta chưa thể chống lại núi Huyền Không được. Vì thế, chúng ta sẽ không nghênh chiến!”, Mục Vỹ nói thẳng: “Lập tức báo cho người của đảo Huyết Sát, bảo họ chuyển tới đảo Lạc Hồn ngay. Từ giờ trở đi, đảo Lạc Hồn chúng ta sẽ tiếp viện cho họ, dù họ có ở đây mười năm cũng được!”
Nếu là trước kia, Mục Vỹ rất sợ núi Huyền Không tấn công.
Nhưng giờ thì không.
Sau vài lần thử nghiệm với trứng rồng, hắn tin chắc rằng dù thiên chủ có đến thì Huyền Minh Tru Tiên Trận cũng không thể bị phá được.
Nhưng điều duy nhất khiến hắn lo lắng là Tiên Khí!
Nếu núi Huyền Không có được Tiên Khí từ Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn của thượng giới thì chưa biết thế nào được!
Đây là điều mà hắn lo nhất.
“Hôm nay, tất cả mọi người hãy vào Huyền Minh Tru Tiên Trận, vài ngày tới không được đi ra ngoài, mọi việc kinh doanh buôn bán đều ngưng lại hết!”
Sau khi hạ lệnh xong, Mục Vỹ xua tay bảo mọi người giải tán.
Chu Á Huy và Chu Vân Văn vẫn đứng yên bất động.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất