Chương 1092: Sóng ngầm
“Lập tức đến núi Huyền Không chuẩn bị tiến hành kế hoạch huyết diệt Huyết Minh, ngay lập tức!”
Chu Thiên Chính khàn giọng nói như đã dùng hết sức, ông ta mệt mỏi ngồi trên bảo toạ, không thể đứng dậy được nữa.
Cả đại sảnh dần chìm vào bầu không khí im lặng như chết chóc.
Một lúc lâu sau, Chu Thiên Chính mới đứng dậy được rồi nhìn xuống bên dưới.
“Tam trưởng lão và tứ trưởng lão hợp sức lại cũng không phá được Huyền Minh Tru Tiên Trận của Huyết Minh, có lẽ giờ chỉ có thiên chủ của núi Huyền Không mới làm được việc này thôi”.
“Trưởng tộc, nhưng thiên chủ sống ẩn dật đã lâu, liệu lần này sẽ ra tay chứ ạ?”, đại trưởng lão Chu Mậu cau mày hỏi.
“Dù lão ta không muốn, nhưng cũng sẽ có người ép lão ta phải xuất hiện!”
“Ai vậy ạ?”
“Mục Vỹ!”
Chu Thiên Chính cười lạnh nói: “Bất kể tên này có lai lịch thế nào, nhưng từ khi hắn tiếp cận đảo Huyết Sát, thành lập Huyết Minh rồi lôi kéo các đệ tử và trưởng lão cũ từng bị lôi ra làm thí nghiệm cho kế hoạch Huyết Thi, thì rõ ràng hắn đã đối địch với núi Huyền Không rồi!”
“Hơn nữa, tên này làm gì cũng có tính toán kỹ càng, tốc độ tăng tu vi cũng nhanh chóng mặt!”
“Các người chỉ chú ý tới việc đối thủ mà hắn đối mặt đều mạnh hơn hắn, mà quên mất không nghĩ tới việc hắn mất bao lâu để đạt đến tầng thứ bảy cảnh giới Vũ Tiên như bây giờ?”
Chu Thiên Chính nhìn mọi người rồi nói: “Nếu ta tính không nhầm thì từ lúc hắn rời khỏi Thiên Kiếm Sơn tới khi đạt đến tầng thứ bảy hình như chưa tới chín năm, hơn thế nữa hình như còn mỗi năm tăng một tầng cảnh giới. E là đến Huyền Thiên - người được coi là có thiên bẩm cao ngất trời ngày xưa cũng không làm được thế đâu!”
Nghe thấy vậy, các trưởng lão từ thấp tới cao của Chu đều gật gù.
Chu Thiên Chính nói không sai, đúng là như vậy.
Tốc độ tăng cảnh giới này phải gọi là thiên tài nghịch thiên rồi.
Chỉ tại lần nào đối thủ của Mục Vỹ cũng mạnh hơn hắn, nên bọn họ mới quên mất điều này.
“Đại ca, ý của huynh là…”
Người lên tiếng là Chu Thiên Dưỡng, nhị đương gia của nhà họ Chu.
“Huyền Thiên có thể trơ mắt nhìn một kẻ địch mạnh như vậy phát triển thêm sao?”
Chu Thiên Chính căm phẫn nói: “Bây giờ bên cạnh Mục Vỹ có ba võ giả cảnh giới Sinh Tử là Diệp Thu, Phong Ngọc Nhi và Hắc Lân, ta còn nghe nói cách đây không lâu, đảo chủ Huyết Vô Tình của đảo Huyết Sát cũng tiến vào cảnh giới này rồi!”
“Bốn võ giả cảnh giới Sinh Tử, thêm bốn đại trưởng lão cũ của núi Huyền Không là Đông Minh, Tập Lung nữa thì dù ngoài mặt thực lực của Huyết Minh cũng thường thôi, nhưng thực chất họ không kém gia tộc ta là bao đâu!”
Chu Thiên Chính thở dài nói.
“Điểm trí mạng nhất là bây giờ, Mục Vỹ có thể luyện chế Hư Tiên Khí!”
“Đến núi Huyền Không cũng không thể chấp nhận được điều này!”
Chu Thiên Chính vừa nói dứt lời, mấy chục trưởng lão của nhà họ Chu đều cảm thấy gai hết cả lưng.
Chu Thiên Chính không hổ là trưởng tộc của nhà họ Chu, chỉ với vài câu nói mà ông ta đã phân tích cụ thể tình hình hiện tại của Huyết Minh rồi.
Điều này khiến bọn họ không khỏi toát mồ hôi lạnh.
Mới có năm năm thôi.
Nếu thêm năm năm, năm trăm năm nữa thì Huyết Minh còn lớn mạnh đến đâu.
Quan trọng nhất là Mục Vỹ, bây giờ hắn đã có thể luyện chế Hư Tiên Khí, vậy mười năm, một trăm năm nữa thì thế nào?
Thêm việc tăng tu vi thần tốc, mười năm, một trăm năm nữa, Mục Vỹ sẽ đột phá đến cảnh giới nào? Cảnh giới Sinh Tử tầng thứ nhất hay thứ bảy?
“Thôi, bây giờ chắc núi Huyền Không còn lo hơn chúng ta nhiều. Huyết Minh mà trỗi dậy thì không để mắt đến chúng ta nữa đâu, với loại người kiêu ngạo như Mục Vỹ thì mục tiêu của hắn sẽ là núi Huyền Không!”
Chu Thiên Chính lắc đầu nói: “Nhưng lần này, Mục Vỹ lại dám giết ngũ trưởng lão của nhà họ Chu chúng ta ở Thiên Kiếm Sơn, mối thù này ta nhất định phải tính sổ với hắn”.
“Hạ lệnh xuống dưới, triệu tập toàn bộ đệ tử đang ở bên ngoài của nhà họ Chu về, các trưởng lão và đệ tử từ cảnh giới Vũ Tiên trở lên đều phải về gia tộc”.
“Vâng!”
Thấy sắc trời bên ngoài tối sầm, Chu Thiên Chính mấp máy môi.
“Mục Vỹ, nhà họ Chu ta không chế ngự được ngươi, nhưng có người sẽ làm được!”
Xẹt, bên ngoài đại điện vang lên tiếng tí tách.
Trời bắt đầu đổ mưa.
Cùng lúc đó, tại núi Huyền Không!
Nội bộ núi Huyền Không nối liền với sườn núi cùng tên, giữa các ngọn núi là một chiếc cầu được làm bằng ngọc, khiến cả quần thể núi trở nên kiên cố.
Lúc này, có bốn người đang đứng trên một ngọn núi.
Bọn họ đứng bên ngoài một hang động, sau đó nhìn vào cửa hang với vẻ lễ phép.
“Thiên chủ, lần này ba gia tộc lớn bắt tay với nhà họ Chu đối phó với Thiên Kiếm Sơn phải nói là thất bại thảm hại, thậm chí nhà họ Chu còn mất một trưởng lão cảnh giới Sinh Tử, nhà họ Thạch, Lâm và Kim thì đã bị vơ vét sạch sẽ của cải”.
Cực Vũ Thắng đứng ngoài cửa hang rồi chắp tay nói: “Lần này, chúng ta đã trúng kế của Mục Vỹ rồi!”
“Mục Vỹ, lại là hắn!”
Trong hang vọng ra một giọng nói.
“Thiên chủ, Mục Vỹ đã dùng kế dương đông kích tây, điệu hổ ly sơn, quan trọng nhất là đến Tịch Diệt Chiến Lôi của nhà họ Kim cũng bị hắn thao túng, thật sự quá khó tin!”
Người lên tiếng mặc y phục màu trắng rất xuất trần, gương mặt khôi ngô, ngũ quan rõ ràng, từng cái giơ tay nhấc chân đều có vẻ tiêu sái.
Đây chính là Bạch Vô Song - một trong bốn đại hộ pháp của núi Huyền Không.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất