Chương 1081: Trận pháp phản công

"Đúng là làm liều!"

Thấy cảnh này, Kim Ân cười chế giễu: "Muốn chết quá rồi đây mà!"

Lâm Động Thiên cũng nhếch mép cười khẩy.

"Mục Vỹ, chắc ngươi không biết Tịch Diệt Chiến Lôi là gì đúng không? Trong mấy nghìn năm tồn tại, nhà họ Kim đã vượt qua được nhiều nguy nan bằng Tịch Diệt Chiến Lôi, ngươi cho rằng mình có thể giành thắng lợi chỉ với ba cái công phu mèo cào đó à?"

"Lâm trưởng tộc, nói mấy lời này với hắn làm gì!"

Thạch Phá Thương cười sặc sụa: "Nghé mới sinh không sợ cọp mà, tên Mục Vỹ này chưa thấy quan tài chưa đổ lệ đâu!"

"Có khi chỉ cần bắn một phát thôi là tiểu tử này lập tức quỳ xuống dập đầu đấy!"

"Sai rồi!", Kim Ân nói với giọng tự tin: "Hắn làm gì có cơ hội quỳ xuống dập đầu!"

Ba trưởng tộc phá lên cười sằng sặc như đã thấy hình ảnh Mục Vỹ tan xác sau một lần bắn pháo.

"Nói xong chưa?"

Cái gì?

Những người xung quanh ngạc nhiên.

Mục Vỹ ngắm nghía ngón tay, cúi đầu thách thức: "Xong rồi thì bắn đi, hay là một lần bắn tốn cả núi tiền nên không nỡ?"

"Nếu đúng là vậy thì nhà họ Kim phát minh thứ đồ chơi này ra chỉ để hù dọa người khác thôi. Có một triệu Linh Tinh cực phẩm thôi mà, sợ gì thế?"

Mục Vỹ hỏi một câu đầy khiêu khích!

Một triệu thôi mà!

Một triệu nhưng là Linh Tinh cực phẩm chứ không phải Linh Tinh thượng phẩm.

Nếu người khác thở ra câu ấy thì chắc chắn sẽ bị mọi người đánh chết tại chỗ.

Nhưng lúc này, Kim Ân và hai tên trưởng tộc khác đã tức sôi máu, muốn giết Mục Vỹ lắm rồi!

"Chuẩn bị nổ pháo!"

Kim Ân nổi cơn thịnh nộ.

Sự ngông cuồng và ngu muội của Mục Vỹ làm ông ta mất hết cả mặt mũi. Đây chính là bảo bối được truyền lại bao đời của nhà họ Kim chứ không phải thứ hạ đẳng gì, há để mặc cho hắn xúc phạm!

"Kim trưởng tộc đừng giận, nã pháo một lần thôi là dư sức giải quyết Mục Vỹ rồi!"

"Phải đấy!"

Lâm Động Thiên hừ lạnh: "Cho bọn chúng nhìn xem uy lực của chí bảo truyền thừa nhà họ Kim to lớn đến thế nào!"

Hai trưởng tộc cảm thấy vô cùng bực tức.

"Được!"

Kim Ân đáp rồi đi ra sau Tịch Diệt Chiến Lôi.

Ông ta vung tay lên, âm thanh đùng đoàng truyền đến.

Một loạt tia sáng bạc hiện ra trên Tịch Diệt Chiến Lôi.

Kim Ân lại phất tay, Linh Tinh do ba gia tộc lớn góp chung đồng loạt xuất hiện trong tay ông ta.

Chỗ Linh Tinh nhiều như biển kia đổ ào vào trong Tịch Diệt Chiến Lôi.

Tiếng ùng ùng ầm ĩ vang lên.

Dần dần, chân nguyên xanh nhạt được hình thành xung quanh Tịch Diệt Chiến Lôi. Lượng chân nguyên ấy mênh mông đến mức bao trùm toàn bộ chiến xa.

Nguồn sức mạnh khủng khiếp dần dấy lên trong Tịch Diệt Chiến Lôi.

Chiến xa còn chưa nã pháo mà năng lượng từ nó đã khiến mọi người cảm thấy tim như thắt lại, tâm trạng bồn chồn không yên.

Họ thật sự không dám chắc liệu trận pháp hộ phong có thể trụ nổi nếu phải chịu đựng một cú pháo trời giáng đó không.

Không ai biết câu trả lời!

Tuy nhiên, nhìn bóng lưng vững chãi trước mắt, trong lòng họ bỗng thắp lên một tia hi vọng.

Mong là ngăn cản được!

Giờ phút này, mặt Kim Ân đỏ lựng, điều đó cho thấy việc điều khiển Tịch Diệt Chiến Lôi đem lại gánh nặng rất lớn cho ông ta.

Nhưng Kim Ân chịu được.

Chỉ cần có thể giết chết Mục Vỹ thì cực khổ cách mấy ông ta cũng chịu!

Vừa nghĩ đến đây, Kim Ân vỗ tay lên trước.

Một tiếng nổ kinh thiên truyền đến, một quả quang cầu xanh được ngưng tụ ở đằng trước Tịch Diệt Chiến Lôi.

Quang cầu kia có đường kính mấy trăm mét và ánh xanh. Sức mạnh dữ dội được hình thành từ quả cầu xanh bắn về phía trận pháp hộ phong.

Bành...

Tiếng nổ trầm thấp vang lên trong nháy mắt.

Quang cầu màu xanh va uỳnh vào trận pháp hộ phong.

Khoảnh khắc ấy, tất cả âm thanh trong đất trời như đã biến mất.

Chỉ có Mục Vỹ đứng ở đằng trước, bị nhấn chìm trong sắc xanh của màn sáng.

Pháo nổ nện thẳng xuống màn sáng của trận pháp hộ phong.

Tiếng vỡ nát truyền vào tai mỗi một người có mặt tại đây.

"Kim trưởng tộc, vất vả cho ông rồi!"

Lâm Động Thiên chắp tay và mỉm cười với Kim Ân.

"Có gì đâu, có gì đâu!"

Kim Ân cười sảng khoái: "Để tiêu diệt Thiên Kiếm Sơn, ba gia tộc chúng ta đều phải trả giá rất nhiều, thế này có là gì đâu!"

Sau khi quang cầu bắn trúng trận pháp, toàn bộ màn sáng đều rung chuyển dữ dội. Một vầng sáng hiện ra trên Thiên Kiếm Phong, có điều vầng sáng ấy chớp lóe lúc ẩn lúc hiện như sắp tan biến.

Người của ba gia tộc lớn nhìn chòng chọc trận pháp, chuẩn bị tinh thần ra tay bất cứ lúc nào.

Ngay thời điểm đại trận bị phá vỡ, bọn họ sẽ ồ ạt xông vào ngay!

"Các chiến sĩ, cùng ta xông vào!"

Kim Ân thấy màn sáng lắc lư bèn phấn khởi quát.

Trong chốc lát, dường như màn sáng sắp vỡ, đám võ giả của ba gia tộc đồng loạt chạy vào trong như cơn hồng thủy.

Ầm...

Phút chốc, màn sáng chuẩn bị sụp đổ.

Nhưng khoảnh khắc đó, một nguồn sức mạnh dời núi lấp biển, tương đương với cú pháo vừa rồi bỗng từ trong màn sáng bắn ra.

Giây phút ấy thật sự quá nhanh, nhanh đến nỗi tất cả mọi người đều không phản ứng kịp.

Thậm chí một bộ phận võ giả trong Thiên Kiếm Sơn đã lên tinh thần chuẩn bị phản kích.

Họ nghĩ rằng Mục Vỹ thay đổi trận pháp để nó trụ được đòn tấn công ban nãy, Thế đã là phi thường lắm rồi.

Bọn họ không mong nó phản kích được.

Nhưng lúc này đây, trận pháp thật sự đang phản công!

Dường như trận pháp hộ phong đã sụp đổ sau khi chịu một pháo ấy, đâu ai nghĩ rằng trận pháp không những không vỡ tan mà còn tấn công trở lại chứ!

Ads
';
Advertisement