Chương 1079: Tuyệt chiêu
"Mặc dù trận pháp hộ phong đã được sửa chữa nhưng vẫn còn hơi yếu một chút, bốn gia tộc lớn chắc chắn vẫn chưa tung hết hỏa lực, chúng ta không thể không đề phòng. Thế nên ta muốn dùng trứng rồng này làm điểm chịu lực mấu chốt, tin rằng sẽ có hiệu quả đáng kể!"
"Tốt, làm tốt lắm!"
Thiên Ngọc Tử gật đầu, hỏi: "Cơ mà liệu có khi nào trứng rồng sẽ bị hỏng không?"
"Chắc chắn là không rồi!"
Mục Vỹ trả lời một cách tự tin: "Trứng rồng là hậu duệ của Thần Long. Bộ tộc Thần Long trước giờ nổi tiếng là khả năng phòng ngự vượt trội, lúc bảo vệ hậu duệ của mình cũng như thế. Khả năng phòng ngự của trứng rồng mạnh đến mức ngoại lực tác động ít nhất phải do tiên nhân phát ra mới có thể phá vỡ được nó, trừ khi là trứng do ấu long ấp ra!"
"Vậy thì còn gì bằng!"
Thiên Ngọc Tử hân hoan: "Cậu làm ta ngạc nhiên lắm đấy Mục Vỹ, lợi hại thật!"
Mục Vỹ vừa mỉm cười vừa nâng trứng rồng lên và đặt nó vào chính giữa chín mươi chín thanh kiếm.
Sau đó hắn lật tay, từng đạo trận văn được ngưng tụ từ chân nguyên bao phủ lên trứng rồng.
Không lâu sau, Mục Vỹ hạ tay xuống.
Giờ phút này, bảy đạo thải văn thình lình hiện ra xung quanh trứng rồng.
Bảy đạo thải văn ấy tiếp nối với chín mươi chín thanh kiếm, toàn thể trông cực kỳ oai phong.
"Giờ thì những kẻ không biết xấu hổ kia có tấn công cũng không sợ!", Chu Tử Kiện oán hận.
"Sai rồi!"
Mục Vỹ cười nhẹ, nói với hai người: "Điều chúng ta phải làm là tiên phát chế nhân, bắt bọn chúng tấn công bằng toàn lực chứ không phải chờ đợi!"
Sau khi hắn biến trứng rồng thành điểm mấu chốt chịu lực trong trận pháp, chín mươi chín thanh kiếm sẽ trở thành con đường truyền dẫn sức mạnh từ các đòn tấn công.
Bằng cách đó, trứng rồng sẽ chịu tải phần lớn sức mạnh, còn chín mươi chín thanh thánh kiếm sẽ bớt đi một phần gánh nặng vì chỉ làm đường dẫn.
Tiếp theo, để hắn xem thế lực của bốn gia tộc lớn sẽ công kích Thiên Kiếm Sơn bằng chiêu trò gì.
"Đi thôi!"
"Không cần trông chừng trận pháp hả?"
"Yên tâm, không ai có thể phá vỡ mối liên kết giữa trứng rồng và chín mươi chín trường kiếm, trừ khi giết được ta!"
Mục Vỹ nhếch môi cười rồi rời đi với phong thái tự tin.
Việc kế tiếp sẽ là đảo ngược tình thế, khiêu khích trở lại!
Phải cho người của bốn gia tộc lớn biết rằng họ phải trả giá đắt thế nào vì muốn nhằm vào Thiên Kiếm Sơn để đả kích Mục Vỹ hắn!
Lúc này, cuộc tấn công của võ giả thuộc bốn gia tộc lớn ở ngoài Thiên Kiếm Phong vẫn còn đang tiếp tục.
Nhưng trong lúc bọn họ công kích, một phút giây nào đó dường như đại trận trở nên lỏng lẻo, tưởng chừng sắp bị phá vỡ thì trận pháp lại trở nên mạnh hơn thấy rõ trong nháy mắt.
Sự thay đổi kì lạ ấy làm chỉ huy của quân bốn gia tộc lớn đều ngạc nhiên.
"Có chuyện gì vậy?", Kim Ân ngẩn người, hỏi: "Vừa rồi rõ ràng sắp phá hỏng được rồi, sao tự nhiên kiên cố hơn thế này!"
"Đúng đấy!", Lâm Động Thiên cũng không hiểu tại sao, tỏ ra nghi ngờ: "Lẽ nào có ai chểnh mảng?"
Thạch Phá Thương nghe vậy bỗng nhiên quát lớn: "Tất cả lên tinh thần hết cho ta! Một khi công phá Thiên Kiếm Sơn thành công, toàn bộ nữ đệ tử tù binh sẽ thuộc về các ngươi, bảo bối trong Thiên Kiếm Sơn các ngươi cũng thích gì lấy nấy. Nhưng nếu thất bại thì các ngươi biết hậu quả rồi đấy!"
Câu nói này của ông ta làm đám võ giả lập tức dùng mọi thủ đoạn để tấn công trận pháp.
Cám dỗ lớn như thế, họ không cố gắng mới là lạ.
"Chiêu này tác dụng phết!", Chu Trí Viễn nở nụ cười âm hiểm: "Mặc dù cách của Thạch trưởng tộc hơi vô sỉ nhưng lại là công cụ rất tốt để đám kia dốc sức!"
"Ha ha, quá khen, quá khen!"
Thạch Phá Thương cười phá lên, ánh mắt đầy vui vẻ.
Ông ta biết xưa nay phần lớn đệ tử trong gia tộc mình đều sống trong nhung lụa, tuy cảnh giới rất cao nhưng khả năng thực chiến không mạnh. Lần này tổn thất rất nhiều đệ tử nhưng có thể xem đây như một dịp để tăng cường sức chiến đấu của gia tộc.
Thế lực sẽ diệt vong tiếp theo trong tương lai sẽ là Huyết Minh!
Từng giây từng phút trôi qua, bốn cường giả bỗng phát hiện có điều gì đó không ổn!
Rõ ràng ban nãy trận pháp này như sắp sụp đổ nhưng giờ đây lại có xu hướng ngày càng củng cố hơn.
Không thể tin được trận pháp dần dần vững chắc hơn dưới sự tấn công đồng loạt của võ giả bốn gia tộc lớn, đúng là quái thai.
"Chuyện gì thế này?"
Giờ đây bốn người không giữ bình tĩnh nổi nữa.
"Thiên Ngọc Tử, ông đừng cố vớt vát nữa!", Kim Ân gầm lên: "Ép bọn ta dùng tuyệt chiêu ông mới chịu nhận thua à?"
"Tuyệt chiêu?"
Một giọng nói bán tín bán nghi bất ngờ cất lên: "Kim Ân lão cẩu, ông có tuyệt chiêu luôn à? Ta nói chứ sao tấn công lại yếu thế này!"
"Mục Vỹ!"
Giọng nói vừa vang lên làm Kim Ân sững sờ.
"Sao ngươi lại ở đây!"
Ông ta há hốc mồm nhìn bóng dáng đứng giữa không trung.
Toàn bộ nơi này đã bị họ bao vây cả rồi, Mục Vỹ vào đây bằng cách nào?
"Không thể nào!"
Vẻ mặt Lâm Động Thiên và Thạch Phá Thương cũng đầy khó tin.
"Đoán thử xem ta vào đây bằng cách nào!", Mục Vỹ trêu đùa: "Ta mới nói rồi đấy, bốn gia tộc lớn liên kết với nhau mà khả năng tấn công lại bé tí thế này, đúng quá yếu như sên. Huyết Minh của ta chọn đại một người ra thôi cũng mạnh hơn các ông!"
"Ngươi..."
Lời nói của Mục Vỹ quá xúc phạm bọn họ.
Bị hắn sỉ nhục như thế, bốn cao thủ của bốn gia tộc lớn đều tức giận vô cùng.
"Thẹn quá hóa giận à!"
Mục Vỹ phá lên cười sằng sặc, mỉa mai bốn người kia: "Đừng giận đừng giận, giận quá không tốt đâu. Các ông hoàn toàn có thể dùng tuyệt chiêu mà các ông vừa nói để oanh tạc trận pháp này, sau đó giết ta mà!"
Trong lúc nói chuyện, Mục Vỹ tiến lên một bước. Khoảng cách giữa hắn và bốn người kia chỉ có vài ba mét.
Nhưng bỗng nhiên, một vòng sáng rực rỡ, trong suốt xuất hiện ngay giữa khoảng cách ấy và ngăn cách đám người kia với hắn.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất