Chương 1068: Sức mạnh của Phong Ngọc Nhi

Phập! Cái đầu rắn trườn xuống rồi cắn một phát lên tay của Cực Vũ Thắng.

Máu tươi chảy ra, Cực Vũ Thắng biến sắc mặt, toan muốn hất đầu rắn ra.

Nhưng dù ông ta có kéo thế nào thì nó vẫn bám chặt như sâu mọt trong xương tuỷ.

Một lát sau, Cực Vũ Thắng thấy tay mình tê dại, nếu ông ta không buông Mục Vỹ thì chắc cánh tay sẽ bị hỏng mất.

Cực Vũ Thắng vừa buông lỏng tay thì Mục Vỹ đã vùng thoát rồi vội vàng lùi lại.

Bấy giờ, Cực Vũ Thắng mới rảnh tay để dựng lên làm đao chém vào cái đầu rắn đó, đầu rắn bị chém phập một tiếng, máu tươi lênh láng.

Phong Ngọc Nhi bay nhanh đến cạnh Mục Vỹ.

“Vỹ đại ca, huynh không sao chứ?”

“Vỹ thúc thúc, người không sao chứ ạ?”

Huyết Nhất đứng sau Phong Ngọc Nhi ngẩng đầu lên nhìn Mục Vỹ rồi quan tâm hỏi.

“Sao con cũng đến đây?”, trông thấy Huyết Nhất, Mục Vỹ đờ ra.

“Con đi theo Ngọc Nhi tỷ tỷ!”, Huyết Nhất cười đáp: “Vỹ thúc thúc, Ngọc Nhi tỷ tỷ bế quan năm năm rồi nên giờ lợi hại lắm!”

Nghe Huyết Nhất nói vậy, Mục Vỹ mới nhìn sang Phong Ngọc Nhi.

Năm năm trước, sau khi từ thành Trung Thiên đến đảo Lạc Hồn, Phong Ngọc Nhi đã đến hòn đảo mà Diệp Thu từng ở để bế quan tu luyện.

Còn Phong Tử Dụ thì mải miết học đan thuật ở đảo Lạc Hồn với Xà tôn giả và Đông Minh trưởng lão.

So với năm năm trước thì bây giờ, Phong Ngọc Nhi đã trưởng thành hơn, nhưng hơn cả là sự hoạt bát và xinh đẹp.

Đặc biệt là đôi mắt như Thiên Tinh Huyền Xà của cô ấy, đôi con ngươi có màu xanh, nhìn kỹ sẽ cho người ta một cảm giác choáng váng.

“Vỹ đại ca, đừng nhìn nữa!”

Phong Ngọc Nhi chợt hô lên: “Đôi mắt của ta có tác dụng mê hoặc, huynh mà nhìn lâu sẽ bị cuốn vào đó, không thoát ra được đâu”.

“Ờ!”

Trông thấy sự biến đổi kỳ lạ trong mắt của Phong Ngọc Nhi, Mục Vỹ biết chắc cô ấy đã lĩnh ngộ Bất Diệt Huyết Điển sâu hơn hắn rồi.

“Ngọc Nhi, hai tầng đầu tiên của Bất Diệt Huyết Điển, cô tu luyện đến đâu rồi?”

“Đại khái cũng ổn rồi, nhưng ta cần thêm chút thời gian để nghiên cứu thêm vài chi tiết nhỏ. Song, năm năm qua, ngày nào ta cũng tiến bộ thần tốc, chỉ mong có thể lớn nhanh để bảo vệ ca ca và báo đáp Vỹ đại ca!”

“Xem ra có trợ thủ đến rồi nhỉ!”

Trong lúc nhóm Mục Vỹ trò chuyện, Cực Vũ Thắng đứng một bên cười lạnh rồi nói: “Mục Vỹ, đường đường là minh chủ của Huyết Minh mà chỉ mời đến trợ thủ là một con oắt thôi à? Hình như ngươi hơi bị coi thường ta đấy!”

“Ông im đi!”

Thấy Cực Vũ Thắng chế nhạo, Phong Ngọc Nhi hừ nói: “Vỹ đại ca là người tốt, còn núi Huyền Không các người là một lũ xấu xa. Đã thế, ông còn định bắt Vỹ đại ca đi làm thí nghiệm gì đó, ta sẽ giết ông!”

Dứt lời, Phong Ngọc Nhi lách người rồi tấn công Cực Vũ Thắng.

“Ngọc Nhi cẩn thận!”

Thấy Phong Ngọc Nhi thật sự định lao lên giết Cực Vũ Thắng, Mục Vỹ sững người.

Nhưng hình như Phong Ngọc Nhi đang sẵn cơn giận nên chẳng để ý đến lời của Mục Vỹ, cô ấy dang tay ra, hai con rắn chui ra từ ống tay áo.

Hai con rắn xanh này lè lưỡi, sau đó bổ nhào tới quấn lấy người Cực Vũ Thắng với vẻ sát ý.

“Ranh con không biết trời cao đất dày là gì, ta sẽ dạy cho ngươi một bài học!”

“Dạy cho ta một bài học?”

Phong Ngọc Nhi hừ nói: “Chưa biết ai dạy ai đâu”.

Phong Ngọc Nhi hô lên, bóng bắt đầu trở nên mờ ảo.

Hình ảnh lúc ẩn lúc hiện của hai con Thiên Tinh Huyền Xà toả ra tia sáng khát máu rồi tấn công Cực Vũ Thắng.

Mục Vỹ cảm thấy lo lắng khi nhìn Phong Ngọc Nhi xông lên.

Cực Vũ Thắng là cường giả vượt qua tầng thứ mười của cảnh giới Vũ Tiên rồi tiến vào cảnh giới Sinh Tử. Đúng là huyết mạch cùng hồn phách của Thiên Tinh Huyền Xà trong Phong Ngọc Nhi rất lợi hại, nhưng cô ấy mới chỉ lĩnh ngộ truyền thừa được năm năm nay, so với một kẻ lão luyện như Cực Vũ Thắng thì còn kém rất xa.

Song, cảnh tượng kế tiếp lại khiến Mục Vỹ phải há hốc miệng.

Phong Ngọc Nhi điều khiển hai con rắn, dường như có một luồng sức mạnh cuồng bạo đang dâng lên trong cơ thể.

Đến Mục Vỹ còn thấy sục sôi với luồng sức mạnh ấy.

Sức mạnh của Thiên Tinh Huyền Xà.

Mục Vỹ phát hoảng.

“Hình như lĩnh ngộ của Phong Ngọc Nhi về huyết mạch và hồn phách của Thiên Tinh Huyền Xà đã tăng nhanh khủng khiếp rồi!”, Tần Mộng Dao nói khẽ: “Muội cũng tu luyện Bất Diệt Huyết Điển ấy thường xuyên, nhưng sức mạnh của thần phách Băng Hoàng quá mạnh, muội chỉ có thể tiến bộ từ từ thôi!”

“Nhưng có vẻ như cô ấy đã điều khiển Thiên Tinh Huyền Xà một cách nhuần nhuyễn rồi”.

Mục Vỹ gật gù.

“Thật ra dù Thiên Tinh Huyền Xà là thần thú, nhưng so với Băng Hoàng của muội thì vẫn kém hơn. Song, cũng chính vì vậy nên cô ấy mới có thể tiến bộ thần tốc, ngoài ra còn một lý do nữa”.

Mục Vỹ chợt nói: “Trong cơ thể cô ấy không chỉ có hồn phách của Thiên Tinh Huyền Xà thôi đâu, còn có cả huyết mạch của nó nữa. Thế nên với cô ấy mà nói chỉ là khống chế cội nguồn sức mạnh của huyết mạch và sức mạnh thôi”.

“Nhưng muội thì khác. Thứ nhất là Băng Hoàng quá mạnh, rất khó kiểm soát. Thứ hai, muội chỉ thức tỉnh thần phách, nhưng chưa có huyết mạch của tộc Băng Hoàng. Mai này, nếu có được huyết mạch thì thực lực của muội cũng sẽ tăng vọt thôi!”

Nghe thấy thế, Tần Mộng Dao gật đầu.

Ads
';
Advertisement