Chương 1058: Ký Sinh Tử Ám Ấn

Mục Vỹ bật cười vì tên vụng về ăn nói, tư tưởng bảo thủ này.

“Nhỡ một ngày ngươi giết ta rồi mang trứng rồng đi trốn thì sao?”

“Không thể nào!”

Lang vương Hắc Lân lắc đầu rồi cười khổ nói: “Vì ta không thể ấp trứng được nữa rồi, nếu không nhờ sức mạnh của ngươi thì trứng rồng sẽ không thể nở được!”

Nghe thấy vậy, Mục Vỹ bắt đầu suy nghĩ kỹ lưỡng.

Lang vương Hắc Lân nói không sai.

Quá trình ấp nở trứng rồng không chỉ cần thiên tài địa bảo, mà còn cần nguồn sức mạnh của tự nhiên.

Thật ra đây cũng là lý do vì sao Long tộc tham lam, thích những nơi có linh khí tự nhiên dồi dào.

Có thiên tài địa bảo rồi thì Mục Vỹ tin con Thất Thải Thiên Long này sẽ sớm nở thôi.

Vì sức mạnh tự nhiên thì hắn không thiếu!

Cửu Nguyên Tụ Thiên Khí chính là sức mạnh tự nhiên tốt nhất!

Khi hắn tiến bộ thêm thì thiên hoả, dị thuỷ và sấm sét cũng sẽ mạnh lên theo, cho nên hắn ấp trứng rồng là phù hợp nhất.

“Ta tạm tin lời ngươi, nhưng ta vẫn chưa thể tin ngươi hoàn toàn được!”

Mục Vỹ lắc đầu nói: “Trừ khi ngươi đồng ý ký Sinh Tử Ám Ấn với ta!”

Sinh Tử Ám Ấn!

Nghe thấy vậy, lang vương Hắc Lân tỏ vẻ kinh ngạc.

Đương nhiên nó biết loại ấn ký này có quan hệ thế nào giữa hai người, nhưng tại sao một võ giả của tiểu thế giới Tam Thiên như Mục Vỹ lại biết đến nó?

“Giỏi lắm! Tự nhiên ta thấy mình đã coi thường ngươi rồi!”

Nói rồi, lang vương Hắc Lân ho ra máu, gương mặt đen xì tái nhợt.

“Nếu ngươi đồng ý thì giờ ta sẽ ký kết với ngươi ngay!”

“Được!”

Mục Vỹ không hề muốn phí lời.

Loại kế ước này có thể trói buộc lang vương Hắc Lân.

Lỡ hắn mang nó về đảo Lạc Hồn rồi nó quấy đảo nơi đó thì chắc chỉ có Diệp Thu mới xử lý nó được thôi.

Sinh Tử Ám Ấn sẽ trói chặt nó như một sợi dây xích.

Mục Vỹ không khỏi thấy xúc động.

Không ngờ Sinh Tử Ám Ấn mà hắn học ở kiếp trước không được sử dụng nhiều khi ấy, nay tới đây lại được dùng liên tục thế này.

Nhưng Mục Vỹ biết đó là vì thực lực của hắn quá thấp, còn đối thủ lại quá giỏi.

Thời gian cứ thế trôi đi, hai bọn họ đứng dậy.

“Bắt đầu từ bây giờ, ngươi không những phải bảo vệ trứng rồng, mà còn cả ta nữa!”, Mục Vỹ mỉm cười rồi nói: “Nếu ta chết thì ngươi cũng toi đời, khỏi phải nghĩ tới việc bảo vệ trứng rồng gì nữa!”

“Ta biết rồi!”

Lang vương Hắc Lân rõ ràng có vẻ hơi luống cuống.

“Ngươi có thể gọi ta là Hắc Lân, sau này ta sẽ trông chừng trứng rồng, đề phòng ngươi làm chuyện gì đó quá phận!”, Hắc Lân trầm giọng nói.

“Ngươi yên tâm, việc ta cần làm là ấp nở nó. Một con Thần Long đấy, nhưng ta sẽ không rút máu của nó mỗi ngày để làm kế hoạch Huyết Thi gì đó giống núi Huyền Không đâu!”

“Hi vọng ngươi nói lời giữ lời!”

Mục Vỹ gật đầu rồi lấy một bình đan dược ra, nói: “Đây đều là thánh đan tuyệt phẩm, chúng cũng có tác dụng với vết thương của ngươi đấy. Chờ khi nào về Huyết Minh rồi, ta sẽ luyện chế Hư Tiên Đan cho ngươi, như vậy sẽ hồi phục nhanh hơn!”

Hư Tiên Đan?

Nghe Mục Vỹ nói vậy, Hắc Lân đờ người ra.

Đến các thầy luyện đan ở đại thế giới Vạn Thiên còn gặp khó khăn trong việc luyện chế loại đan dược này, chứ đừng nói là tiểu thế giới Tam Thiên.

“Bây giờ, ta thật sự thấy nghi ngờ về lai lịch của ngươi đấy!”

“Khỏi phải nghi ngờ, đâu đâu cũng có người giỏi hơn ta. Tiểu thế giới Tam Thiên này chỉ là một thế giới nhỏ thôi, hơn nữa còn không phải là tiểu thế giới xuất sắc nhất!”

Mục Vỹ tuỳ ý nói: “Ngẫm nghĩ về những chuyện này không có tác dụng gì đâu, mau lấy các bảo bối ra đi, cần một lượng lớn thiên tài địa bảo thì mới có thể nuôi dưỡng tên này được!”

“Đi theo ta!”

Hắc Lân mỉm cười rồi dẫn Mục Vỹ men theo thông địa dưới lòng đất, đi lên phía trước.

Thông đạo này được lát hoàn toàn bằng ngọc phỉ thuý màu xanh nhạt.

Đây là một loại ngọc cực kỳ quý hiếm ở tiểu thế giới Tam Thiên.

Các bức tường ở xung quanh lấp lánh tia sáng màu lam nhạt, rõ ràng là tinh thạch lam nguyên.

Đây là một nguyên liệu tốt để luyện khí.

Vậy mà những thứ này lại được Thất Thải Thần Long dùng làm vật trang trí, đúng là phí của trời.

Hai người men theo thông đạo đi chừng nửa canh giờ, trong thời gian đó, Hắc Lân đã uống đan dược mà Mục Vỹ đưa cho nên sắc mặt đã hồng hào hơn.

Song, ông ta vẫn đang rất kinh ngạc.

Ở cạnh Thần Long đã lâu nên Hắc Lân biết rất rõ một điều.

Đan dược cấp thánh bình thường sẽ không có tác dụng khôi phục vết thương cho loài tiến hoá thành tiên thú như nó, chỉ có Hư Tiên Đan hoắc cấp cao hơn là Tiên Đan mới làm được thôi.

Nhưng mấy viên thánh đan của Mục Vỹ cho nó lại có tác dụng rõ ràng.

“Mục minh chủ, chắc ngươi có một vị sư phụ rất lợi hại đúng không?”

Hắc Lân thăm dò: “Hơn nữa người sư phụ ấy của ngươi còn là tiên nhân của đại thế giới Vạn Thiên nữa hả?”

“Không!”

“Không? Không thể nào!”

Hắc Lân cười nói: “Không có sư phụ thì sao ngươi có thể luyện chế được thánh đan cực phẩm khi còn trẻ thế này? Dù ở trong động, nhưng ta vẫn biết hết những chuyện xảy ra bên ngoài đấy!”

“Ngươi muốn biết lý do không?”

Mục Vỹ mỉm cười nhìn Hắc Lân.

“Có!”

“Ngươi có biết từ thiên bẩm không?”

“…”

Ads
';
Advertisement