Chương 1047: Huyết Mệnh Thiên Luân

Trong lúc nhất thời, hai mảnh Thái Cực trắng đen chậm rãi xoay tròn sau lưng Bạch Tuyệt, huyết luân đằng sau Mục Vỹ thì thu nhỏ trở lại.

Bóng dáng hai người va uỳnh vào nhau làm phát ra âm thanh điếc tai hết đợt này đến đượt khác.

Cùng lúc đó, tại một bên khác, người dẫn dầu các thế lực lớn như núi Huyền Không, Cửu Hàn Thiên Cung và thánh địa Huyền Nguyệt đang dốc sức bao vây tấn công lang vương Hắc Lân.

"Chết tiệt, con này ít nhất cũng có cảnh giới Sinh Tử tầng thứ nhất. Sao lang vương Hắc Lân này mạnh thế!"

Vỹ thánh sử thấy lang vương Hắc Lân ở đối diện vẫn tỏ ra huênh hoang sau khi bị mười mấy người tấn công cùng lúc thì giận dữ mắng.

"Giờ nói vậy cũng có ích gì đâu!"

Hàn Doãn hừ lạnh rồi nói: "Nó mạnh cách mấy cũng sẽ đến lúc kiệt sức thôi, cùng xông lên giết nó đi!"

"Phải đấy, muốn cướp được xương rồng và trứng rồng thì súc sinh này phải chết!"

Cường giả đứng đầu các thế lực lớn lập tức tiếp tục xúm lại công kích kẻ địch.

Đôi mắt âm u của lang vương Hắc Lân bỗng nhìn lướt qua mười mấy người, sau đó nhìn cuộc chiến ở bên dưới với vẻ khó hiểu.

"Nhân loại hèn mọn, đi chết đi!"

Lang vương Hắc Lân cất giọng nói từ tính lên, rồi nó đập một trảo xuống.

Tiếng động dữ dội truyền đến liên hồi, tiếng gió rít gào cắt qua tai mỗi một người ở đây.

"Ta thấy ngươi mới là kẻ phải chết đấy!"

Trong lúc nhất thời, thủ lĩnh các phe phái lớn đều gầm thét xông lên, xuống tay không chút lưu tình.

Niềm khát khao có được xương rồng và trứng rồng trong lòng đã cháy bỏng đến mức họ sẽ không để một con lang vương Hắc Lân cản chân mình.

Cuộc chém giết này gây ra dư âm rất lớn, mười mấy cường giả tầng chín, tầng mười cảnh giới Vũ Tiên đứng cùng một chiến tuyến, mỗi người thi triển tuyệt kỹ của bản thân. Cảnh tượng ấy thật sự rất là hoành tráng và hùng vĩ!

"Nổ!"

"Nổ!"

Ở phía dưới, hai tiếng quát đồng thời truyền đến. Trận chiến giữa Mục Vỹ và Bạch Tuyệt vẫn còn kéo dài, chưa một lần dừng lại giữa chừng.

Dù Bạch Tuyệt đã đến cảnh giới Vũ Tiên tầng tám và lĩnh ngộ pháp tắc không gian nhưng Mục Vỹ cũng không hề kém cạnh về số lượng các loại thủ đoạn.

Nhất là vòng huyết luân!

Được huyết luân bổ trợ, Mục Vỹ như được cung cấp sức mạnh mãi không ngừng nghỉ. Bạch Tuyệt hoàn toàn không đè bẹp hắn nổi.

Thế vẫn chưa phải là điều gây ức chế nhất!

Đáng hận nhất là tên Mục Vỹ này thật sự quá xảo trá, thường xuyên dùng kiếm thuật điêu luyện để tung chiêu bất ngờ.

Còn Cửu Nguyên Tụ Thiên Khí của hắn lúc thì lửa, lúc thì nước, lúc thì sấm sét, lúc thì điện. Ai mà phòng bị nổi.

Tuy một hai lần bị đánh trúng không làm Bạch Tuyệt bị thương quá nhiều nhưng tích tiểu thành đại, sát thương cũng lớn lắm.

Vết thương tích tụ từ từ, cơ thể gã ta cũng dần không chịu nổi cảm giác bị chèn ép.

"Phải nhanh chóng kết thúc trận đấu thôi!"

Nếu cứ lần lữa thế này đến khi những cường giả hàng đầu bên trên giết chết lang vương Hắc Lân thì gã ta sẽ khó giết Mục Vỹ lắm!

Sau khi quyết định, Bạch Tuyệt tung chưởng đánh lùi Mục Vỹ, sau đó gã ta đứng tại chỗ nhìn hắn chằm chằm.

Nhưng Bạch Tuyệt làm như trong đầu Mục Vỹ không nghĩ tới chuyện đó vậy!

Nếu như để tới lúc đám người Hàn Doãn, Huyền Ngọc Đức và Bạch Tình Thiên chạy xuống thì mục tiêu giết chết Bạch Tuyệt của hắn sẽ càng thêm gian nan trắc trở.

Chẳng qua Bạch Tuyệt luôn nhẫn nhịn, từ đầu đến cuối không hề sử dụng chiêu thức cuối cùng của Diệt Thiên Sinh Tử Quyết.

Mục Vỹ đang chờ thời khắc gã ta dùng chiêu đó đến.

"Tới rồi!"

Thấy người Bạch Tuyệt run lên, một tia sáng bỗng hiện lên trong mắt hắn.

Hình như bây giờ Bạch Tuyệt sắp sử dụng tuyệt chiêu cuối cùng.

Mục Vỹ hơi cúi người, kiếm Khổ Tình lại xuất hiện trong tay.

Vòng huyết luân sau lưng hắn cũng trỗi dậy làn sương máu, trở nên âm trầm hơn.

Huyết luân này vốn là một chiêu nằm trong Vạn Cổ Huyết Điển, có tên là Huyết Mệnh Thiên Luân.

Huyết Mệnh Thiên Luân được hình thành từ việc vận chuyển Vạn Cổ Huyết Điển. Và khi huyết luân được kích hoạt đến trình độ cao nhất, đó sẽ là lúc nó bùng nổ sức mạnh dựa vào tinh huyết.

Giờ phút này, toàn bộ tinh huyết trong cơ thể Mục Vỹ đều dồn hết vào Huyết Mệnh Thiên Luân ở sau lưng.

Tốc độ chảy của tinh huyết càng nhanh, lượng tinh huyết của hắn cũng ngày càng cạn kiệt.

Nhưng hắn biết mình không thể dừng lại vào lúc này!

Bởi lẽ Bạch Tuyệt ở đối diện cũng đang chuẩn bị đòn quyết định nhằm giết chết hắn.

Thất bại hay thắng lợi nằm tại khoảnh khắc này.

Sinh Tử Ấn bên trái Bạch Tuyệt càng lúc càng tỏa ra ánh sáng trắng rực rỡ phảng phất một nửa mặt trời. Vầng sáng chói mắt với trung tâm là gã ta như biến thành một mặt trời nho nhỏ.

Đồng thời, một quầng sáng khác hiện ra ở phía bên phải Bạch Tuyệt. Giờ đây, tia sáng ấy hệt như màn đêm đen nhánh chực chờ chiếm đoạt tất cả mọi thứ.

Những người xung quanh dần cảm nhận được nguy cơ.

Nhưng đám sói Hắc Lân lại đánh hơi được mối nguy hiểm còn to lớn hơn bọn họ.

Dao động năng lượng mãnh liệt làm bọn chúng trở nên sốt ruột và bất an, con nào cũng nóng nảy một cách kỳ lạ.

Và sự nôn nóng ấy đã thúc đẩy chúng tấn công ác liệt hơn.

Ngay lập tức, võ giả các thế lực ở bên dưới phải chịu một đợt công kích dữ dội hơn làm họ không kịp trở tay.

Giây phút ấy như công tắc khởi động trận bão táp, không ngờ cuộc giao phong của Bạch Tuyệt và Mục Vỹ đã đẩy trận chiến của võ giả các thế lực lớn và bầy sói Hắc Lân lên một mức độ mới.

"Mục Vỹ, cuộc chiến bên trên sắp kết thúc, ngươi cũng sắp chết rồi!"

"Ta cũng muốn nói vậy với ngươi, chúc ngươi thượng lộ bình an!"

Bạch Tuyệt nhếch môi cười mỉa: "Vậy thì ta nên cảm ơn ngươi rồi!"

"Cảm ơn thì không cần, để mạng lại là được!"

Câu vừa dứt, Mục Vỹ bước một bước tới.

Ở đối diện, nét mặt Bạch Tuyệt cũng đầy âm trầm.

Cuộc quyết chiến đã đến hồi gay cấn!

Ads
';
Advertisement