Chương 1046: Kẻ chết là ngươi đấy!
Phút chốc, Mục Vỹ nhìn Bạch Tuyệt chòng chọc bằng ánh mắt đằng đằng sát khí.
Hắn gần như có thể khẳng định Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn là thế lực tại đại thế giới Vạn Thiên hậu thuẫn cho núi Huyền Không rồi.
Và thế lực này cũng có dính dáng đến cái chết của Huyết Kiêu.
Với thực lực của Huyết Kiêu, cả tiểu thế giới Tam Thiên này vốn chẳng có người nào đủ khả năng giết y.
Cho dù thế hệ sau nhiều người tài, Huyết Kiêu không phải đối thủ của họ thì ít nhất vẫn không tới mức bị giết chết.
Cách giải thích duy nhất chính là có hậu thuẫn là thế lực lớn giúp sức.
Từ trước Mục Vỹ đã chắc chắn thủ phạm là Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, hôm nay lại thấy Bạch Tuyệt thi triển Diệt Thiên Sinh Tử Quyết, trong lòng hắn càng khẳng định Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn chính là kẻ đứng sau.
Diệt Thiên Sinh Tử Quyết!
Hừ!
Mục Vỹ nhìn dấu ấn Thái Cực một sáng một tối sau lưng Bạch Tuyệt, khóe môi bỗng nở nụ cười đầy âm trầm.
Vầng sáng bảy màu mờ nhạt từ từ xuất hiện quanh thân hắn. Cửu Nguyên Cầu tỏa sáng lần nữa.
Không chỉ thế, một vòng huyết luân cũng chậm rãi thành hình ở đằng sau Mục Vỹ.
Chiêu thức gì đây?
Không chỉ Bạch Tuyệt mà ba người Tần Mộng Dao, Vương Tâm Nhã và Tiêu Doãn Nhi đều sửng sốt.
Họ không biết chiêu thức mà Mục Vỹ đang thi triển là gì.
Năm năm qua, chưa lần nào họ thấy hắn sử dụng thủ đoạn đó.
Theo sự tiến triển của huyết luân, toàn thân Mục Vỹ được bao phủ trong huyết khí. Khí thế cũng tăng lên thật nhanh.
Lúc này, Bạch Tuyệt bình tĩnh trở lại và cẩn thận quan sát hắn từng li từng tí.
Nếu như tất cả những đòn đánh lén hay chí mạng mà Mục Vỹ phát ra không thể giết chết Hàn Doãn thì gã ta tin chắc rằng mình cũng sẽ không bị giết.
Bàn về phòng ngự, Bạch Tuyệt thật sự không bằng Hàn Doãn nhưng gã ta vốn đâu muốn cho Mục Vỹ cơ hội tấn công mình bằng một kích chí mạng.
Đây là một cuộc chiến chính diện, không phải cuộc chiến người trong tối, người ngoài sáng để có thể ám sát như trong trận chiến của Mục Vỹ với Hàn Doãn.
Diệt Thiên Sinh Tử Quyết, nhất chưởng sinh, nhất diệt tử!
Bạch Tuyệt nhìn Mục Vỹ bằng đôi mắt khát máu đầy điên cuồng.
"Hủy Thiên Diệt Địa!"
Quát một tiếng, Bạch Tuyệt tung chưởng một cách mạnh bạo làm phát ra âm thanh đùng đùng.
Sau tiếng quát lớn, Thái Cực sau lưng gã ta xoay tròn, ầm ầm tách rời cơ thể gã ta.
Đáng kinh ngạc là vòng quay Sinh Tử nọ chia ra làm hai, một nửa Thái Cực chiếu sáng rực rỡ tấn công về phía Mục Vỹ với khí tức đầy mạnh mẽ và bàng bạc.
Một nửa đen như địa ngục còn lại thì ẩn chứa khí tức thôn tính và tiến tới chỗ Mục Vỹ với tốc độ cực nhanh.
Một trái một phải, một bên bừng bừng sức sống, một bên u ám cùng cực.
Hai nửa Thái Cực va chạm lẫn nhau, dường như trong lúc di chuyển có tách ra nhưng vẫn tồn tại một lực hút dữ dội khiến chúng kéo nhau về phía Mục Vỹ hòng chém hắn làm hai!
"Chết tiệt!"
Động thái cứ tách ra rồi ghép lại của hai nửa tượng trưng cho bóng tối và ánh sáng ấy khiến Mục Vỹ hiểu ra chiêu trò và ý đồ của Bạch Tuyệt.
Thầm chửi thề trong lòng, hắn vận chuyển Cửu Nguyên Tụ Thiên Khí ngưng tụ Cửu Nguyên Cầu, ầm ầm bùng nổ.
Chín Nguyên Cầu chia đôi thành mười tám viên trong nháy mắt!
Mười tám Nguyên Cầu phân ra hai đường nhưng không làm nổ Sinh Tử Thái Cực ở hai bên người hắn mà làm nổ Bạch Tuyệt.
Bản thân gã ta cũng không ngờ tới cách đối phó của Mục Vỹ lại là thế này.
"Muốn đồng quy vu tận với ta à?"
Thấy Mục Vỹ không những không phòng thủ mà trái lại còn xông lên, Bạch Tuyệt nhếch mép.
"Đồng quy vu tận? Ngươi không xứng để ta làm vậy!"
Mục Vỹ quăng mười tám Nguyên Cầu được tạo thành bởi Cửu Nguyên Tụ Thiên Khí ra ngoài. Ngay khoảnh khắc chúng lao tới chỗ Bạch Tuyệt, huyết luân ở đằng sau hắn cũng khuếch trương không ngừng.
Ban đầu vòng huyết luân vốn chỉ có đường kính khoảng một mét, sau khi được Mục Vỹ thúc giục bí kíp đã mở rộng đến mấy chục mét.
Ầm ầm...
Trong chốc lát, tiếng nổ đùng đoàng vang lên, huyết luân phóng đại và bảo vệ Mục Vỹ ở hai bên.
Sau những âm thanh long trời lở đất, cú nổ làm người Mục Vỹ cứng đờ nhưng hai mảnh Thái Cực trắng đen ở hai bên trái phải chấn động dữ dội. Chúng nó đã bị cản lại.
Cản lại được rồi?
Sao có thể!
Khung cảnh này làm Bạch Tuyệt điếng người.
Không ai hiểu hơn gã ta Diệt Thiên Sinh Tử Quyết bản thân vừa thi triển có uy lực to lớn nhường nào.
Thế mà giờ đây, nó đã bị Mục Vỹ cưỡng chế đỡ lại!
Nhục nhã biết bao nhiêu!
Có điều vòng huyết luân không dừng lại mà tiếp tục mở rộng. Tiếng nổ uỳnh uỳnh vang lên, Sinh Tử Thái Cực nổ tung.
Bị phá rồi!
Vừa không chạm nổi vạt áo Mục Vỹ vừa bị phá ngược lại!
Quả là sỉ nhục mà!
"Bạch Tuyệt, ngươi chết chắc rồi, chuẩn bị xuống hòm đi!"
Mục Vỹ nhìn Bạch Tuyệt, nói với giọng lạnh như băng.
Dáng vẻ căm hận đến mức chỉ thiếu điều ăn tươi nuốt sống mình của Mục Vỹ làm Bạch Tuyệt không nói nên lời.
Trong mắt Bạch Tuyệt, Mục Vỹ như hóa thành một tên sát nhân khủng khiếp. Ánh mắt hắn nhìn gã ta cứ như muốn nuốt chửng gã ta vào bụng luôn vậy.
"Kẻ phải chết là ngươi mới đúng!"
Nét mặt Bạch Tuyệt trở nên lạnh lùng. Gã ta vung tay làm mười tám Nguyên Cầu phát nổ.
Tiếng nổ đinh tai nhức óc vẫn chưa hề dừng lại từ khi hai người bắt đầu cuộc chiến.
Điều này cho thấy trận quyết chiến của hai người còn đáng sợ hơn cả sự ám ảnh mà đám sói Hắc Lân cao mấy chục mét vừa rồi mang lại.
Không còn ai dám can đảm ở gần hai người vào lúc này nữa.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất