Chương 1028: Tiêu Doãn Nhi đột phá
Lúc này, không một thế lực nào có thể bình tĩnh được.
Ai cũng tiếc vì đã không dẫn theo nhiều quân tới, để nâng cao lực cạnh tranh bộ xương rồng này.
Một võ giả mặc áo bào đen đứng lẳng lặng trong một góc tối, trông hoàn toàn không ăn nhập với đám đông này.
“Vô Tình, bộ xương rồng này cứ lượng sức mà làm thôi!”
Một người đàn ông cũng mặc áo bào đen khác đeo trang sức nạm vàng khàn giọng nói.
“Lượng sức mà làm ạ?”
Gương mặt anh tuấn của Ma Vô Tình tỏ rõ vẻ ngạc nhiên.
Y là thiếu tông chủ của Vô Cực Ma Tông, hơn nữa còn nổi tiếng là người khiêm tốn ở tiểu thế giới Tam Thiên.
Bản tính này có liên quan đến bản chất của môn phái họ.
Vô Cực Ma Tông tu luyện ma pháp, dù không lạm sát người vô tội, nhưng chung quy vẫn là tà môn ma đạo so với các thế lực khác ở tiểu thế giới Tam Thiên.
Vì thế nhiều người còn gộp chung họ với Ma tộc.
Tuy nhiên Vô Cực Ma Tông vẫn có thể tồn tại đến ngày hôm nay là nhờ hết vào thực lực mạnh mẽ của mình, cho nên nhiều thế lực mới không dám đụng chạm, song sự dè bỉu và khinh khi ở sau lưng thì khó tránh.
Nhưng thứ trước mặt họ lúc này là xương rồng, mà họ lại lượng sức thì sao được?
Ma Vô Tình nhìn sư phụ của mình với vẻ khó hiểu.
Y biết sư phụ mình rất có tiếng nói trong môn phái, chưa tới mười năm mà đến phụ phân của y cũng phải nể nang vài phần vì tài ma thuật cao thâm khó lường của ông ta.
Ma Diệt đã trở thành phó tông chủ của Vô Cực Ma Tông nhờ vào bản lĩnh của mình.
Có thể đứng ở vị trí cao trong môn phái này hay không phụ thuộc hoàn toàn vào thực lực, cứ mạnh là được, các võ giả khác trong môn phái sẽ tín phục!
“Cứ nghe lời ta, không sai được đâu!”
Ma Diệt quan sát võ giả của các thế lực xung quanh rồi khẽ nói.
“Vâng!”
Khi các cao thủ của núi Huyền Không bắt đầu tiến quân, người của Vu tộc cũng bám ngay theo, còn các thế lực khác cũng không chịu kém cạnh.
Nhìn từ bên ngoài, ngọn núi này trông rất rậm rạp nên không rõ tình hình bên trong thế nào, chỉ còn cách đi vào trong thì mới biết được thôi.
Còn bộ xương rồng trên đỉnh núi thì không có thứ gì che giấu được.
Võ giả cảnh giới Vũ Tiên của các thế lực lớn gộp lại phải tới hàng nghìn người, họ nối đuôi nhau đi vào núi với khí thế mạnh mẽ.
Cùng lúc đó, sau một trận đại chiến quyết liệt và khiến Tiêu Doãn Nhi phải buông vũ khí đầu hàng, bấy giờ Mục Vỹ mới chịu dừng lại.
Hắn vội vàng dặn Tiêu Doãn Nhi phải lập tức tu luyện ngay.
Từ sau khi trải qua lần đầu tiên với Vương Tâm Nhã, Mục Vỹ đã biết cơ thể mình rất đặc biệt.
Tinh nguyên của hắn góp ích rất lớn cho việc tu luyện của Tần Mộng Dao và Vương Tâm Nhã.
Mấy năm qua, Mục Vỹ liên tục hợp tu với hai bọn họ, vì thế Tần Mộng Dao có thể đột phá lên tầng thứ tám cảnh giới Vũ Tiên trong năm năm, một phần là nhờ thần phách Băng Hoàng, một phần là công từ phương pháp song tu.
Tiêu Doãn Nhi gật đầu rồi ngồi ngay ngắn dậy dù không một mảnh vải che thân.
Cô ấy có thể cảm nhận được từng luồng nhiệt nóng đang len lỏi vào trong bụng mình.
Luồng nhiệt nóng ấy hoá thành những sức mạnh thuần khiết mang theo hơi ấm chảy vào từng ngóc ngách trong cơ thể cô ấy.
Vù, lúc này, Kim Đan ở bụng của Tiêu Doãn Nhi đã lột xác thành Nguyên Anh.
Cảnh giới Vũ Tiên tầng thứ bảy - Nguyên Anh!
Cô ấy đã tháo được nút thắt và tiến vào tầng thứ bảy rồi!
Tiêu Doãn Nhi phấn khích rồi chui vào lòng Mục Vỹ.
“Vỹ ca, muội tiến vào tầng thứ bảy - Nguyên Anh rồi, Kim Đan ngưng kết thành Nguyên Anh rồi!”
Tiêu Doãn Nhi đang cực kỳ phấn khởi.
Còn Mục Vỹ thì bị cô ấy ôm chặt tới mức suýt ngạt thở.
Chỉ đột phá từ tầng thứ sáu lên tầng thứ bảy thôi mà, có gì mà vui thế cơ chứ!
“Tại huynh không biết đấy thôi!”
Dường như đã nhìn ra sự nghi hoặc của Mục Vỹ, Tiêu Doãn Nhi mỉm cười nói: “Rất nhiều bí tịch của thánh địa Huyền Nguyệt muội chỉ khi đạt tới tầng thứ bảy mới có thể thi triển, vì thế thánh nữ đại nhân luôn yêu cầu muội phải nhanh chóng đột phá cảnh giới!”
“À…”
Mục Vỹ gật gù như đã hiểu ra.
Trong lúc đó, Tiêu Doãn Nhi lại nhìn Mục Vỹ với một ánh mắt tà mị.
“Muội nhìn ta kiểu gì thế?”
Mục Vỹ rụt cổ lại.
“Huynh nói xem!”
Tiêu Doãn Nhi lập tức dùng sức lấn tới, đè Mục Vỹ xuống.
“Muội làm thế này là cường bạo đấy có biết không hả?”
“Muội cường bạo đấy, thì sao nào!”
Tiêu Doãn Nhi cậy thế, chủ động đòi hỏi luôn.
Sau khi trải nghiệm sự diệu kỳ nhờ giao hoan với Mục Vỹ, lần này, Tiêu Doãn Nhi đã chủ động để Mục Vỹ được thảnh thơi hưởng thụ một lần.
Sau một trận oanh tạc, Mục Vỹ nằm vật ra rồi ngửa cổ lên kêu oai oái.
Làm liên tục thế này khiến hắn mệt quá!
“Doãn Nhi, muội suốt ngày luôn miệng nhắc tới thánh nữ đại nhân, thế rốt cuộc vị thánh nữ đó của các muội có lai lịch thế nào?”
Sau khi cơm no rượu say, Mục Vỹ hỏi.
“Muội cũng không rõ!”
Tiêu Doãn Nhi cau mày nói: “Thánh nữ đại nhân quanh năm ở trong hang động nhỏ của mình, từ khi biết thánh địa Trì Dao bị tiêu diệt thì người càng ít xuất hiện hơn, cả ngày chỉ ở trong hang động không đi đâu cả, nhưng muội thấy thánh nữ trẻ trung y như mình vậy. Vỹ ca, đừng nói là huynh định có ý đồ với thánh nữ đấy nhé?”
Có ý đồ với thánh nữ?
Trông thấy vẻ mặt dữ dằn của Tiêu Doãn Nhi, Mục Vỹ run rẩy lắc đầu.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất