Long Đế Bất Diệt - Lục Ly (FULL) - Bản dịch chuẩn

Chương 4846 Tẩy sạch sỉ nhục
Thiên tư những tiểu thư này không tính quá cao, bởi vì thân phận nữ tử, ở trong tộc quần cũng không được coi trọng, cảnh giới đều rất thấp. Giờ nghe nói Lục Linh là nhân vật số hai của Lục Minh, lại có ý trọng điểm bồi dưỡng các nàng, các nàng tự nhiên vui vẻ đồng ý. Bản thân các nàng vốn đang rất mê mang, không biết con đường tiếp theo nên đi như thế nào, giờ xem như đã tìm được đường ra. Trước kia các nàng vô cùng thống hận Lục An, nhân đó thống hận Lục gia, thống hận Lục Ly. Hôm nay Lục Ly xử lý việc này, khiến các nàng đối với Lục Ly, đối với Lục gia đều phải lau mắt mà nhìn, Lục Linh là cường giả cấp Đế, còn là nhân vật số hai trong Lục Minh, đại nhân vật lớn như thế muốn đích thân thu các nàng làm đồ đệ, các nàng còn có gì để nói? Một trận náo kịch kéo đến nửa đêm liền hạ màn. Song muốn việc này hoàn toàn lắng xuống, đoán chừng chí ít cũng phải mất nửa năm, không đến mấy ngày chuyện này liền sẽ truyền khắp toàn bộ Tử Thần, truyền khắp Thiên Loạn Tinh Vực. Đợi lúc sự tình lên men, liệu sẽ mang đến ảnh hướng trái chiều gì hay không, vậy thì ai cũng không biết được... … Chỉ sau vẻn vẹn nửa tháng, sự tình Lục An liền đã truyền khắp toàn bộ Thiên Loạn Tinh Vực, song kết quả lại vượt ngoài dự liệu của tất cả mọi người Lục Minh, bởi vì về cơ bản tiếng vọng đều là tốt. Thậm chí vô số tiếng khen ngợi, tán thưởng nói Lục Ly yêu dân như con, tán thưởng hắn đại công vô tư, tán thưởng hắn là chân hào kiệt quang minh lỗi lạc... Tin tức từ các giới diện bên phía Tử Thần phản hồi về càng là một mảnh khen hay và ca ngợi. Mấy người Lục Linh phân tích một phen, cảm thấy chuyện lần này không chỉ không là suy giảm uy vọng Lục Ly, thậm chí khiến hình tượng hắn trong lòng dân chúng được đẩy lên một nấc thang mới, Lục Ly theo đó trở thành nhân vật linh hồn chân chính, ông vua không ngai của Tử Thần. Thực ra nguyên nhân rất đơn giản, bất kỳ nơi nào cũng đều cấu trúc theo mô hình Kim Tự Tháp, mười đại cự đầu đứng trên đỉnh Kim Tự Tháp, còn dân chúng bình thường thì ở tầng dưới cùng. Bọn hắn xếp cuối cùng trong chuỗi thức ăn, bình thường bị người ức hiếp quen rồi, trong cốt tủy bọn hắn chỉ có kính sợ và bất lực đối với cường quyền, ai cũng không muốn thử đi phá vỡ, thử đi chống lại. Ở cái thế giới cường giả vi tôn này, không phải chỉ dựa vào số lượng liền có thể giành được phần thắng. Một tên Lục Kiếp hoàn toàn đủ sức nhẹ nhàng đồ sát mấy ngàn vạn bình dân, càng đừng nói trên Lục Kiếp còn có cấp Đế, Thánh Hoàng, cường giả tiệm cận đại viên mãn. Bởi thế trên thế giới này, ngươi không có thực lực liền chỉ có thể chịu đựng, cường giả khi dễ ngươi, giết ngươi, ngươi chỉ có nước chịu trận. Không có nơi để khiếu nại, không ai có thể làm chủ giúp ngươi, ngươi ngày đêm vái thần vái phật, ông trời cũng sẽ không hạ xuống thần lôi giúp ngươi giết kẻ xấu. Chuyện tương tự như bọn Lục An đã làm, trong khắp Thiên Loạn Tinh Vực mỗi ngày vô số nơi đều đang diễn ra. Loại chuyện này căn bản không tính đại sự, những tộc quần xung quanh nghe nói chuyện này cũng chỉ biết biểu thị tức giận, thậm chí không dám công khai thoái mạ, ai nấy đều sớm đã chết lặng, tập mãi thành quen. Đừng nói Lục Ly làm đến trình độ như thế, dù là không xử phạt bọn Lục An, chỉ cần cho những tiểu tộc kia một chút đền bù. Đoán chừng bình dân ở tầng dưới đáy đều sẽ cảm thấy Lục Ly là minh chủ, là lãnh tụ tốt, là quân chủ hiền đức. Vì chút chuyện như thế, Lục Ly thậm chí phải giết con, cắt thịt. Ở trong mắt rất nhiều bình dân tầng dưới chót, việc này quả thực không thể tưởng tượng, cứ như thể chuyện hoang đường. Sau khi tin tức được đến xác thực, những con dân tầng dưới chót kia tự nhiên đều cảm động đến rơi nước mắt, lệ nóng doanh tròng. Con dân tầng dưới chót là đối tượng rất dễ thỏa mãn, chỉ cần cho bọn hắn có được cuộc sống dễ thở, chỉ cần cấp cho bọn hắn chút xíu hi vọng, bọn hắn liền sẽ cảm thấy mãn ý, liền sẽ thật lòng ủng hộ ngươi. Chuyện lần này khiến rất nhiều con dân hiểu được, Lục Ly đích thực là một thánh quân minh chủ, là Vương đáng để cho bọn hắn ủng hộ. Không ủng hộ vương giả như thế thì còn ủng hộ ai? Chẳng lẽ đi ủng hộ đám cường giả ngày ngày ức hiếp bóc lột bọn hắn? Không chỉ tầng dưới chót phản ứng rất tốt, mà ngay cả cao tầng đều một mảnh tiếng khen hay. Không cường giả nào nói xấu Lục Ly, mặc dù cao tầng đều là kẻ thống trị, đều là giai cấp đặc quyền, nhưng dù sao bọn hắn cũng không phải đứng trên tầng cao nhất. Lục Ly bảo hộ thiết luật như thế khiến bọn hắn rất an tâm, chỉ cần thành thành thật thật làm việc là được rồi, có Lục Ly ở đây, tuyệt đối sẽ không có chuyện bất công xảy ra. Đương nhiên... Nói cho cùng còn là bởi thực lực và địa vị của Lục Ly. Nếu là một cự đầu hay trưởng lão nào khác, vậy chắc sẽ là một mảnh xôn xao, khen chê bất nhất. Khi ngươi có được thực lực và quyền lợi tuyệt đối, ngoài mặt sẽ không ai dám bất mãn với ngươi, không ai dám nói nửa lời xấu xa về ngươi. Thiên Loạn Tinh Vực chính là như thế, Lục Ly vừa mới đại thắng trở về từ Tê Viên tộc, hiện tại những đại tộc kia đều không dám trêu chọc Lục Ly. Sau khi chuyện này xảy ra, rất nhiều trưởng lão tộc trưởng đại tộc đều công khai tán thưởng Lục Ly, nói tốt về Lục Ly. Tất nhiên vẫn có rất nhiều cường giả len lén nói xấu sau lưng Lục Ly, nói hắn là giả vờ giả vịt, nói hắn lãnh huyết, nói hắn là kẻ điên...vân vân. Sau khi trở về, Lục Ly lập tức tiến vào thành bảo, mở ra Thần Văn, không gặp ai cả. Bên ngoài nghị luận thế nào hắn cũng mặc kệ, hắn cần trị liệu, cũng cần phản tỉnh chính bản thân. Mấy năm nay Lục An quả thực thiếu tốn tình yêu từ hắn, hắn không tận hết trách nhiệm của người cha. Hắn chuẩn bị đợi sau khi Lục An tái tạo nhục thân liền sẽ tìm chút thời gian bồi dưỡng Lục An một phen.
Chương 4847 Tẩy sạch sỉ nhục (2)
Mấy người Khương Khinh Linh không khỏi có chút thấp thỏm, sớm từ mấy năm trước Lục An đã có chút manh mối bất ổn, chẳng qua các nàng lại một mực giấu kín Lục Ly, thậm chí nghĩ cách giúp Lục An che lấp. Mặc dù các nàng cũng sẽ dạy dỗ Lục An, nhưng Lục An sớm đã là người trưởng thành, các nàng nói chưa chắc hắn đã nghe, mẹ chiều con hư mà. Phía Tử Thần không thiếu thiên tài địa bảo tái tạo nhục thân, hai tháng sau Vũ Hoàng liền đích thân giúp Lục An tái tạo nhục thân, bản thân hắn cũng từng tái tạo qua một lần, rất có kinh nghiệm. Tiêu tốn hơn một tháng, Lục An hồi sinh trở lại, ngoại hình so với Lục An lúc trước thì giống hệt như đúc, chỉ là không có bất cứ cảnh giới nào, cần phải bắt đầu tu luyện lại từ con số không. Lần này dùng đều là thiên tài địa bảo đỉnh cấp, vậy nên nhục thân Lục An rất mạnh, chỉ bằng nhục thân liền đã có thể sánh ngang cường giả Ngũ Kiếp, tính là nhân họa đắc phúc. Trước đó Lục Ly từng có dặn dò, sau khi tái tạo nhục thân xong, Lục An liền phải tới Vấn Tội Cốc giam lại, để hắn phản tỉnh. Bởi thế Vũ Hoàng chỉ thông tri mấy người Khương Khinh Linh tới gặp mặt một lần, sau đó liền mang Lục An đến Vấn Tội Cốc. Vấn Tội Cốc này là nơi dùng để cầm tù phạm nhân, ở đây có trọng lực rất mạnh, thời thời khắc khắc ở chỗ này đều phải gánh chịu trọng lực áp bách cực nặng, tự nhiên khổ không thể tả. Lục An không có thực lực, cũng may nhục thân đủ mạnh, có thể chống lại được trọng lực Vấn Tội Cốc, chỉ là không quá dễ chịu. Lục An bị giam trong lao tù trên vách đá dựng đứng ở Vấn Tội Cốc, Vũ Hoàng đích thân mang đi qua, đợi Lục An đi vào lồng giam, Vũ Hoàng đứng ở bên ngoài, ném vào một chiếc không gian giới chỉ, thần sắc trịnh trọng nói: - Lục An, ngươi có thể trùng sinh là nhờ phụ thân ngươi dùng thịt trên cánh tay đổi lấy. Nếu đã trùng sinh, vậy liền quên đi quá khứ, lần nữa làm người. Ta khuyến cáo ngươi một câu, thân là con trai phụ thân ngươi, thực lực mạnh hay không không quan trọng, có mạnh đến đâu ngươi cũng mạnh được bằng phụ thân, chúng ta cũng không sánh bằng, thế nên ngươi muốn làm người con trai tốt của phụ thân ngươi, muốn được mọi người tôn trọng, vậy ngươi phải đường đường chính chính làm người tốt! Lục An bị trọng lực trấn áp, nằm rạp trên mặt đất, có chút không thở nổi, hắn ngẩng đầu hỏi: - Vũ gia gia, làm sao mới tính là người tốt? - Chân thành, dũng cảm, thiện lương, kiên nghị, tự tin, đảm đương, nghị lực... vân vân. Trên thân phụ thân ngươi có rất nhiều ưu điểm, tất cả đều đáng cho ngươi học tập! Vũ Hoàng nghĩ nghĩ rồi nói ra mấy phẩm chất đáng kể, sau đó không quên bổ sung: - Ví dụ đơn giản thế này, giờ ngươi đang ở trong khốn cảnh, nhưng không thể tự cam đọa lạc, ngược lại phải dũng cảm hăng hái. Có thể từ không tới có, lần nữa đứng dậy, tu luyện lại từ đầu, khiến cho tất cả mọi người lau mắt mà nhìn, vậy liền tính là thành công. Lục An trầm ngâm một lát, khẽ gật đầu, nói: - Đa tạ Vũ gia gia dạy bảo, Lục An đã hiểu. Trước kia ta là nỗi sỉ nhục của phụ thân, sau khi trùng sinh ta nhất định sẽ lần nữa đứng lên, tẩy sạch sỉ nhục này. - Trẻ nhỏ dễ dạy! Vũ Hoàng gật đầu mãn ý, thoáng trầm tư một lát, tiếp đó lại khuyên nhủ: - Một người có thể đi được bao xa, liên quan rất mật thiết với thiên phú chăm chỉ và tính cách cá nhân, nhưng kỳ thực thế nhân lại quên mất một điểm, đó chính là khí vận. Một người có thể đứng trên đỉnh phong võ đạo, một nửa dựa vào thiên phú chăm chỉ và tính cách, một nửa còn lại thì phải nhìn khí vận. - Phụ thân ngươi là người có đại khí vận, bởi thế ngươi không cần vọng tưởng siêu việt phụ thân ngươi, chúng ta đều không nghĩ tới phải siêu việt hắn, loại đại khí vận chi tử như hắn, trong ức vạn người khó tìm được một. Tất cả cường giả đại viên mãn trên đời này cũng là như thế, ai nấy đều là người có đại khí vận, cái thứ khí vận này, đừng đi cưỡng cầu, của ngươi thì có chạy cũng không thoát, không phải của ngươi, vậy thì phải chấp nhận thôi. Đừng đi ganh đua so sánh với bất kỳ ai cả, làm tốt chính mình, vậy là đủ rồi. … Vũ Hoàng lưu lại cho Lục An rất nhiều tư liệu và tài nguyên, Lục An cái gì đều không quản, một lòng chuyên tâm tu luyện. Dù hiện tại không còn nửa điểm tu vi, nhưng tốc độ tu luyện vẫn rất nhanh, chỉ sau một tháng liền đạt tới trình độ có thể độ kiếp. Vũ Hoàng đặc ý dặn dò qua, nếu Lục An muốn độ kiếp, vậy liền thả hắn đi ra độ kiếp. Quản sự ở nơi này lại là võ giả thuộc phái hệ Lục Ly, tự nhiên mở rộng cửa sau, Lục An ra ngoài độ kiếp, sau khi hoàn thành độ kiếp lại tiếp tục trở về tu luyện. Bởi vì tâm không bàng vụ, cộng thêm tu luyện ở mấy lần độ kiếp ban đầu quá đơn giản, Lục An cứ thế không ngừng tu luyện độ kiếp, tiêu tốn chừng một năm, hắn đã liên tục bốn lần độ kiếp, sắp bước đến giai đoạn xung kích cảnh giới Ngũ Kiếp. Trùng sinh một lần, tâm tính Lục An ổn trọng rất nhiều, tựa hồ cũng đã thực sự trưởng thành. Thân thể được tái tạo bằng thiên tài địa bảo, tư chất so trước kia thì tốt gấp mấy chục lần, bởi thế tốc độ tu luyện mới càng nhanh. Qua hơn một tháng, Lục An bắt đầu xung kích lần thiên kiếp thứ năm, lần này hắn không dám quá chủ quan, đặc ý xin phép được đi Độ Kiếp Đài ở Thiên Vương Giới. Trưởng lão Vấn Tội Cốc đích thân dẫn Lục An đi qua, không phải sợ Lục An chạy, mà là có ý hộ pháp cho hắn. Rầm rầm rầm! Trước kia Lục An từng vượt qua lần thiên kiếp thứ năm, lần đó mặc dù có mấy người Khương Khinh Linh hỗ trợ, nhưng qua mấy năm sau căn cơ vẫn tính ổn định. Bởi thế Lục An độ thiên kiếp rất thuận lợi, thành công vượt qua lần thiên kiếp thứ năm, trở lại cảnh giới Ngũ Kiếp. - A... Ngay khi vừa vượt qua thiên kiếp, Lục An ngửa mặt lên trời thét dài, trút bỏ hết mọi lệ khí đè nén trong lòng bấy lâu. Hắn phi thân lao xuống, bay đến dưới Độ Kiếp Đài. Ánh mắt quét qua đám người bên dưới, định tìm kiếm trưởng lão Vấn Tội Cốc, đột nhiên lại chợt cả kinh, bởi vì hắn thấy được một thân ảnh quen thuộc. - Phụ thân!
Chương 4848 Không sợ tương lai
Lục An khoái tốc bay xuống, quỳ gối trước mặt Lục Ly, Lục Ly khẽ gật đầu nói: - Không sai, hơn một năm liền đã vượt qua năm lần thiên kiếp, tiến triển rất không sai. Được đến Lục Ly tán thưởng, Lục An có chút kích động, hai mắt đỏ lên nói: - Hài nhi, hài nhi... - Được rồi, ngươi không cần nói nhiều! Lục Ly đưa tay vỗ vỗ vai Lục An nói: - Trước kia là lỗi của ta, chuyện đã qua rồi thì cứ để nó qua, sau này ngươi làm người làm việc cho tốt là được. Cũng không cần đi Vấn Tội Cốc nữa, trước đi Thiên Hỏa Giới, ta giao giới diện kia cho ngươi quản lý, đồng thời treo cho ngươi một vị trí phó trưởng lão trong Lục Minh. Nỗ lực tu luyện, nỗ lực làm việc, có thời gian thì đi thăm các vị mẫu thân. Chiến lực rất quan trọng, nhưng làm người làm việc càng quan trọng hơn, hiểu chứ? - Quản lý một giới diện? Phó trưởng lão? Lục An hơi ngớ, không ngờ Lục Ly lại bổ nhiệm hắn vào vị trí trọng yếu như vậy. Dưới tình huống bình thường, muốn quản lý giới diện, vậy chí ít cần phải là trưởng lão, thậm chí là trưởng lão uy vọng tư lịch tương đối trong Lục Minh mới có thể đảm nhiệm, hơn nữa chiến lực còn không thể quá kém. Hắn nghĩ nghĩ một lát bèn lắc đầu nói: - Phụ thân, hài nhi vừa mới phạm phải sai lớn, giờ lập tức đi gánh trách nhiệm như thế, sợ là không thích hợp. Rất nhiều người trong Lục Minh và Tử Thần sẽ nói ra nói vào. - Không ăn năn quá khứ, không sợ hãi tương lai! Lục Ly trịnh trọng nói: - Ngươi phải nhớ kỹ mười chữ này, ngươi làm sai chuyện, vậy liền phải nỗ lực giành được thừa nhận từ mọi người, vậy liền phải nỗ lực làm người làm việc gấp bội, từng chút từng chút rửa sạch ô nhục trên thân, để mọi người thừa nhận ngươi, tiếp nhận ngươi. Đời này ngươi đừng quá để ý ánh mắt người khác, chỉ cần làm tốt việc của mình là được rồi. Nếu để cả trào phúng từ người khác đều không tiếp nhận được, vậy ngươi có tư cách gì đi giành lấy tôn kính từ người khác, có thể làm chuyện người thường không thể làm, đấy mới là anh kiệt. Lục An trọng trọng gật đầu bái tạ nói: - Cám ơn phụ thân, hài nhi nhất định sẽ không khiến ngài thất vọng. - Đứng lên đi! Lục Ly khoát tay, sau đó mang theo Lục An đằng không mà lên, bay về hướng truyền tống trận, một bên bay một bên nói: - Đi, về lại Lục phủ, các vị mẫu thân rất nhớ ngươi. - Cái này... Lục An lại có chút ngập ngừng, hắn lúng túng nói: - Phụ thân, ngài về trước? Ta đợi sau len lén đi về là được rồi. - Ngươi quên những gì ta vừa nói khi nãy? Lục Ly nhàn nhạt liếc hắn một cái nói: - Nếu ngay cả dũng khí theo ta đi về ngươi đều không có, vậy làm sao chịu được càng nhiều lời ong tiếng ve? Lục An có chút xấu hổ nói: - Hài nhi không sợ bị người nói này nói kia, hài nhi chỉ sợ ảnh hưởng đến uy danh phụ thân! - Ha ha! Lục Ly khẽ cười nói: - Xưa nay ta không để ý thanh danh hay không thanh danh, ta chỉ làm chính ta. Nếu chỉ chút chuyện này mà ảnh hưởng được đến uy danh ta, vậy chứng tỏ uy danh của ta cũng chẳng đáng gì. Lục Ly nói đến đó liền trầm mặc, Lục An cũng trầm mặc, mắt nhìn Lục Ly, trên mặt đều là vẻ xấu hổ. Trước đó bởi vì chuyện của hắn, liên lụy khiến Lục Ly phải cắt thịt bồi tội, giờ Lục Ly lại dẫn hắn đi về, chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến uy tín danh dự, hắn thân làm con trai lại không thể giúp được gì, ngược lại còn mang đến phiền toái cho Lục Ly. Rất nhanh, hai người truyền tống đến trong Thiên Việt Thành, ngay khi hai người vừa xuất hiện trên quảng trường, quả nhiên vô số ánh mắt và thần niệm trong thành quét tới. Ánh mắt ai nấy đều chất đầy kinh ngạc và quang mang dị dạng, Lục Ly lại không thèm để ý, cứ thế sóng vai cùng Lục An từng bước đi đến Lục phủ. Mấy người Khương Khinh Linh đi ra trước cửa để nghênh đón, hệt như đón về công thần chứ không phải đón tội nhân vừa thoát chốn lao tù. Tròng mắt Lục An thoáng ẩm ướt, khuỵu gối trùng trùng quỳ xuống, dập đầu với Lục Chính Dương Lục Nhân Hoàng và mấy người Khương Khinh Linh, cất tiếng nghẹn ngào muốn nói gì đó, lại không thốt được nên lời. - Đi vào đi! Lục Ly phất phất tay, mấy người Khương Khinh Linh đỡ lấy Lục An đi vào, người một nhà đoàn tụ với nhau, cùng ăn một bữa cơm. Trong thành, bên ngoài Lục phủ lập tức rộ lên tiếng nghị luận, đương nhiên cũng có người len lén nói xấu Lục An và Lục Ly. Nhưng chính như Lục Ly nói, uy danh của hắn không phải dựa người ban phát cho, mà là dựa chính hắn gìanh được, chút chuyện này tự nhiên còn chưa thể ảnh hưởng được đến hắn. Lần này thực ra là Lục Ly muốn đi ra chống lưng cho Lục An, hắn muốn nói cho tất cả võ giả Tử Thần được biết, chuyện Lục An đã đi qua, nếu ai còn cầm chuyện này để nói ra nói vào, vậy liền phải cân nhắc xem Lục Ly có phát nộ hay không. Lục Ly công khai đứng ra chống lưng cho Lục An như vậy, trong khi chuyện này mới chỉ đi qua chưa đến một năm, khó tránh miễn khiến người lên án. Chẳng qua vì Lục An, Lục Ly cảm thấy đáng giá. Trước đó hắn không tận hết trách nhiệm với Lục An, bởi thế giờ hắn không tiếc uy danh bản thân bị tổn hại cũng phải cường hành bồi thường cho Lục An. Có hắn đứng chống lưng, đoạn thời gian tiếp theo Lục An sẽ dễ qua hơn chút, chí ít trong nội bộ Tử Thần sẽ không có võ giả nào công khai mỉa mai chế giễu hắn. Đợi chuyện Lục An kết thúc, Lục Ly tính bế quan một đoạn thời gian, hắn còn trẻ, không khả năng cứ vậy nhàn nhã sống qua ngày chờ chết. Hắn vẫn phải nghĩ cách đề thăng thực lực, xem thử có thể tiến thêm một bước được không. Then chốt hơn cả là trong lòng hắn ẩn ẩn có chút lo lắng, hắn luôn cảm thấy Tiểu Bạch đột phá đại viên mãn là điều tương đối khó. Số tuổi Tiểu Bạch quá nhỏ, căn cơ cũng bất ổn, muốn trong thời gian ngắn đột phá đại viên mãn sợ rằng là điều không thể. Nếu Tiểu Bạch không thể đột phá, thế tất trở thành mục tiêu công kích, vô số đại tộc vô số cường giả Tiên Vực sẽ đuổi giết nó, đến lúc đó hắn giúp hay là không giúp?
Chương 4849 Lại đi Băng Hà Cốc
Giúp thì phải giúp thế nào? Dựa vào chiến lực hiện tại của hắn thì chắc chắn không được. Vô Ngân Đạo không phải vạn năng, chủ nhân Vô Ngân Đao chẳng phải đến từ Tiên Vực? Sau cùng vẫn bị người giết đấy thôi... Hắn tính tranh thủ mấy ngàn năm này để nỗ lực tu luyện một phen, không nói đột phá đại viên mãn, chí ít cũng có thể đề thăng thêm chút chiến lực để ứng phó với loạn cục sắp tới ở Tiên Vực. … Xuân đi xuân tới, hoa nở hoa tàn. Thời gian khoái tốc trôi nhanh, chớp mắt đã qua ba mươi năm. Mấy chục năm nay Thiên Loạn Tinh Vực không hề loạn chút nào, võ giả ở các giới diện phụ cận tới bên này đều tưởng đến lầm chỗ. Bên này thậm chí còn ổn định hơn các Tinh Vực còn lại vô số lần, mười hai chủ tể định ra sách lược nghỉ ngơi lấy sức, khống chế toàn bộ thế cục trong Tinh Vực. Trừ thỉnh thoảng có phát sinh chiến đấu trên quy mô nhỏ ra, còn thì chiến tranh trên quy mô lớn gần như không có. Mấy năm nay Tử Thần cũng rất ổn định, không phát sinh nhiễu loạn nào lớn, chỉ thỉnh thoảng lại có một ít thiếu gia hoàn khố náo ra chút chuyện, không tính được là gì. Hiện tại những thiếu gia hoàn khố kia cũng học thông minh, chơi đùa gì đều rất đê điệu, có tới cũng là tới những tiểu thành giới diện thuộc phạm vi tộc quần mình quản lý, xảy ra chuyện đều có thể đè ép được. Chuyện Lục An năm đó khiến bọn hắn thu liễm rất nhiều, không còn dám nghênh ngang làm loạn, cùng lắm chỉ là uy bức lợi dụ, dùng thủ đoạn mềm thôi. Đoạn thời gian này Tử Thần lại nhiều thêm năm tên cường giả tiệm cận đại viên mãn, thực lực tổng hợp đã vươn lên hàng thứ bảy trong mười hai chủ tể. Đương nhiên, đây là xếp hạng ngoài mặt, trên thực tế các chủ tể còn lại đều không dám trêu chọc Tử Thần, bởi vì Tử Thần có Lục Ly. Ba mươi năm qua Lục Ly vô cùng đê điệu, gần như không có bất cứ tin tức gì về hắn. Chỉ thỉnh thoảng mới đi ra một phen, để thế nhân biết hắn vẫn còn tồn tại. Những lúc còn lại hắn đều bế quan, một lòng nghĩ cách đề thăng chiến lực. Tu luyện ba mươi năm, luyện hóa vô số thần dược, nhục thân và linh hồn Lục Ly đều đã cường đại hơn một chút, tìm hiểu thêm mấy loại pháp tắc trên thần bia, trừ những cái đó ra thì không có bất kỳ thu hoạch nào khác. Cảnh giới Lục Ly vẫn chỉ là Thánh Hoàng sơ kỳ, hiện tại tìm hiểu thêm mấy loại pháp tắc, song không mang đến tăng trưởng đáng kể cho chiến lực tổng hợp của hắn. Chiến lực hắn chủ yếu đến từ ngoại vật, hỏa diễm, Hủy Diệt Thần Dịch, Linh Trận Thuật, cùng với hàn khí được đến sau này. Còn mấy pháp tắc hắn tham ngộ được thì đều có uy lực quá yếu, không mạnh bằng những thủ đoạn đang có. Song Lục Ly không hề sốt ruột, bởi vì cái thứ này có muốn gấp cũng chẳng tác dụng gì. Mấy vạn năm trước bọn Vũ Hoàng đều đã có chiến lực tương đương bây giờ, mấy vạn năm qua song tiến bộ cực ít, chẳng lẽ bọn hắn liền không sống được? Lấy tuổi tác hiện tại của Lục Ly, được đến thành tựu như thế đã tính là nghịch thiên, là thiên tài vạn năm khó gặp, hắn còn gì để không hài lòng? Lục Ly có được “địa đồ Chủ Thần” từ chỗ Băng Hậu, đây là do chính hắn đặt tên, có được địa đồ Chủ Thần này, hắn tú tài không ra khỏi cửa liền biết chuyện thiên hạ. Tất cả mọi giới diện trong khắp đại thế giới, trừ giới diện từ Tứ trọng thiên trở lên, những nơi còn lại đều không thoát qua được tầm mắt hắn. Tiểu Bạch một mực chưa thấy trở về, không biết là đã đi bế quan ở bí cảnh này. Những bí cảnh này không có trên địa đồ, Lục Ly không cách nào thăm dò được. Đông Cảnh chi vương vẫn một mực còn sống, Đông Cảnh rất yên bình, bởi thế Lục Ly cũng không có gì để lo lắng. Mấy năm gần đây, Lục Ly không khỏi có chút thảnh thơi. Tu luyện tiến triển không lớn, khiến hắn không được hăng hái cho lắm. Lục Minh không việc gì, Tử Thần cũng không có đại sự, căn bản không cần hắn quản nhiều. Hắn trừ thỉnh thoảng đi ra bồi cùng thê tử, chỉ điểm hậu bối và Lục An một chút, tới các giới diện mà Lục Minh đang khống chế tuần sát một phen, hoặc đến địa bàn các chủ tể khác làm khách thì chẳng còn gì để làm nữa cả. Đoạn thời gian này hắn cũng tới các đại bí cảnh trong Tử Thần dạo quanh một vòng, tất cả những nơi có lợi cho tu luyện đều thăm dò qua. Song ý nghĩa không quá lớn, cái tầm hắn đứng quá cao, những bí cảnh này không mang đến trợ giúp thực sự đủ lớn. Ba mươi năm nay thực lực tổng hợp của Lục Minh lại đã được đề thăng đáng kể, cấp Đế đã có hơn mười người, gần một vạn người đột phá Lục Kiếp. Đáng nhắc tới hơn cả chính là Lục An cũng đột phá Lục Kiếp, ở Thiên Loạn Tinh Vực, đạt tới Lục Kiếp liền miễn cưỡng tính là nhân vật. Thời gian qua Lục Minh không ngừng đưa trở về một bộ phận đệ tử, lại từ Trung Vương Giới đón tới mấy vạn tinh anh. Đây là sách lược do cao tầng Lục Minh chế định, tinh anh đưa tới từ Trung Vương Giới sẽ được lưu lại tu luyện một đoạn thời gian. Nếu tiến triển chậm chạp, vậy liền đưa trở về, như thế liền tránh miễn rơi vào cảnh lãng phí tài nguyên, đồng thời cũng có thể tăng cường thực lực tổng hợp cho Trung Vương Giới, hình thành một vòng tuần hoàn tốt đẹp. Nếu không ai nấy đi ra ngoài đều không muốn trở về, vậy thì tất cả hạt giống tốt của Trung Vương Giới đều chạy mất. Chuyện phái hệ Lục Ly cơ bản không quản, chủ yếu do Lục Linh hỗ trợ giám sát, bên cạnh đó còn có ba tên Thái Thượng trưởng lão hạch tâm, Lục Linh và ba tên Thái Thượng trưởng lão này cùng nhau định đoạt sự tình trong phái hệ. Lục Ly định ra một tôn chỉ, lợi ích có thể tranh, nhưng không thể quá phận, bằng không dẫn lên các phái hệ còn lại bất mãn, đến lúc đó thật sẽ biến thành nội đấu. Thảnh thơi không việc gì để làm, Lục Ly quyết định ly khai Thiên Loạn Tinh Vực, quay về Thiên Vũ Tinh Vực một chuyến. Hắn không phải đi chơi, mà là muốn đi Băng Hà Cốc. Tới Băng Hà Cốc có hai mục đích, đầu tiên là Huyết Linh Nhi tham ngộ mấy chục năm, ở phương diện Thần Văn đã có đề thăng rất lớn. Nàng muốn đi Băng Hà Cốc tiếp tục tham ngộ, đồng thời xác minh xem những gì lĩnh hội được có phải chính xác hay không, ngoài ra cũng là để nghĩ cách phá mở một ít Thần Văn trong đó.
Chương 4850 Lại đi Băng Hà Cốc (2)
Còn mục đích khác chính là Lục Ly muốn đi tìm tòi Băng Hậu Cung, đây chính là nơi nghi là Chủ Thần tồn tại, trong cung điện kia chắc chắn có rất nhiều chí bảo, những bảo vật đó có hay không đều không sao cả, then chốt là Lục Ly muốn lĩnh hội được chút gì trong đó. Nếu bên trong lưu lại đạo vận cường đại mà Lục Ly có thể lĩnh hội được, thực lực nhất định có thể đề thăng. Lục Ly ngây ngốc trong nhà suốt mấy chục năm, mấy người Khương Khinh Linh Bạch Thu Tuyết đã rất thỏa mãn, bởi thế lúc Lục Ly nói muốn phải ra ngoài bận chút chuyện, chí ít mấy chục năm sau mới về được, tất cả mọi người đều không nói gì. Chỉ dặn Lục Ly chú ý an toàn, đi sớm về sớm. Lần này Lục Ly tính bí mật rời đi, trừ người nhà ra thì không thông báo cho ai cả. Rốt cuộc nếu có bất kỳ chuyện gì, Lục Linh chỉ cần bóp nát ngọc phù, hắn lập tức có thể truyền âm giao lưu, sau đó thông qua Lục Linh truyền đạt ý chỉ. Nếu sự tình khẩn cấp, hắn lấy tốc độ nhanh nhất đi về cũng chỉ mất chừng nửa năm. Tử Thần mạnh như vậy, dù có cường địch xâm lược, trụ vững một năm nửa năm chắc không thành vấn đề. Lui một vạn bước mà nói, dù Tử Thần xảy ra vấn đề, có hắn ở bên ngoài làm chấn hiếp, hắn không chết, ai dám động đến Tử Thần? Sau khi dặn dò người nhà xong xuôi, Lục Ly triệu tập mấy tên Thái Thượng trưởng lão trong phái hệ lại để bàn giao một phen. Hắn nói gần đây hơi có cảm ngộ, chuẩn bị bế quan mấy chục năm, dặn bọn hắn có việc gì thì tìm Lục Linh. Thực sự không xử lý được mới để Lục Linh đi tìm hắn. Bình thường Lục Ly không mấy quản sự mà toàn do Lục Linh quyết định. Bởi thế bàn giao này của hắn có hay không có đều chẳng mấy khác biệt. Đám Thái Thượng trưởng lão nói Lục Ly cứ an tâm tu luyện, có chuyện bọn hắn sẽ bẩm báo với Lục Linh, cộng đồng xử lý. Lục Ly lại chuyên trình tới gặp Mạc Hoàng Dực Hoàng Vũ Hoàng một phen, thuận miệng nói qua chuyện này, mấy người đều không quá để ý. Bởi vì bọn hắn cũng thường xuyên bế quan, nhanh thì mấy năm, lâu thì mấy chục năm, dù sao bình thường đều không có đại sự gì cả, nếu có đại sự chỉ cần kêu một tiếng, bọn hắn đi ra là được. Ba người nói Lục Ly cứ yên tâm bế quan, bọn hắn sẽ không đi quấy nhiễu. Hiện tại Tử Thần gần như không có việc gì, mấy đại cự đầu cũng đều tính đến chuyện bế quan xung kích đại viên mãn. Gần đây Lê Hoàng cũng bế quan, muốn thử xung kích cảnh giới đại viên mãn xem sao. Hiện tại Tử Thần lấy Lục Ly làm đầu, muốn đánh vỡ cách cục này, vậy chỉ có đột phá bước sau cùng. Ai có thể đột phá đại viên mãn, người đó chính là chủ tể tối cao vô thượng của Tử Thần, tất cả cự đầu đều phải quỳ xuống thần phục. Năm ngày sau, Lục Ly rời đi, hắn phóng thích Vô Ngân Đạo len lén ly khai. Khắp nơi trong Thiên Việt Thành đều có trinh sát đỉnh cấp, hắn không rời đi bình thường mà không bị phát hiện, đó là điều gần như không khả năng. Nửa tháng sau khi tiềm hành rời khỏi địa bàn Tử Thần. Hắn phóng thích Thần Dịch Thuật biến đổi ngoại hình một phen, sau đó ngồi chiến thuyền bay ra bên ngoài Tinh Vực. … Tiêu tốn hơn phân nửa năm, Lục Ly tới được Thiên Vũ Tinh Vực, hắn xe nhẹ đường quen tiến vào Tê Cổ Giới, sau đó vô thanh vô tức đi Băng Hà Cốc. Mấy chục năm trôi qua, Tê Viên tộc vẫn chưa bị diệt, ngược lại bởi vì thông cáo của Lục Ly lần trước khiến rất nhiều đại tộc tưởng rằng Tộc Vương Tê Viên tộc lần nữa phát uy, tạm thời không có tộc quần nào dám đánh chủ ý lên đầu Tê Viên tộc. So ra Mông tộc ở cạnh đó lại tương đối thảm, Mông tộc đã bị đánh hạ, đại bộ phận tộc nhân Mông tộc bị diệt, chỉ còn lại số ít cường giả trốn về tổ địa. Đương nhiên bọn hắn sớm đã di dời rất nhiều tinh anh và tài nguyên trở về tổ địa, sau này không phải không có cơ hội quật khởi trở lại, nhưng dù có thể quật khởi thì chí ít cũng là chuyện của vạn năm sau. Địa bàn Mông tộc bị đánh hạ rất lớn, là mười mấy đại tộc liên thủ tấn công, mười mấy đại tộc này không sớm đã thương định sẵn như Thí Thiên Minh trước đó mà đến từ ba liên minh khác hẳn nhau. Trước khi khai chiến cũng không lên kế hoạch cụ thể, đánh nhau xong xuôi tự nhiên lợi ích phân cắt không đều. Sau lưng ba liên minh còn đứng ba siêu cấp đại tộc, thế là loạn chiến bạo phát. Tăng thêm bên này có nhiều địa bàn như vậy, lại là vật vô chủ, các đại tộc khác cũng nhúng tay gia nhập cướp đoạt. Ai có thể thực sự nắm xuống phiến địa bàn này, vậy liền có thể trở thành tân bá chủ, đại tộc nào mà không động tâm? Mấy chục năm gần đây, trên địa bàn cũ của Mông tộc, chiến loạn càng đánh càng náo nhiệt, căn bản không dừng được. Đây cũng là nguyên nhân then chốt khiến Tê Viên tộc có thể một mực tồn tại, bằng không sợ rằng sớm đã bị các đại tộc còn lại để mắt tới. Sau khi đến nơi, Lục Ly nghe ngóng một phen, song cũng không quá để ý, hắn đối địch với Tê Viên tộc chủ yếu là vì Vô Tẫn Thần Khư. Giữa hắn và Tê Viên tộc không có cừu hận quá sâu, mấy chục năm trước xao trá một khoản, đến sau Tê Viên tộc cũng trả đủ, hắn liền không đi tìm Tê Viên tộc gây sự. Băng Hà Cốc được lần nữa khai phát, dù sao nơi này cũng là tài nguyên bảo địa trọng yếu, mặc dù năm đó ở đây chết không ít võ giả, nhưng rất nhanh liền lần nữa khôi phục. Tê Viên tộc phái tới một tên lão tổ tiệm cận đại viên mãn trấn thủ, Thần Văn pháp trận cũng một mực được mở ra. Huyết Linh Nhi tham ngộ Thần Văn trong Băng Hậu Cung, năng lực ở phương diện Thần Văn đã mạnh đến không hợp lẽ thường, nhẹ nhàng phá ra một lỗ nhỏ cho Lục Ly vô thanh vô tức chui vào. Hắn phóng thích Vô Ngân Đạo, nghênh ngang tiến vào sâu trong Băng Hà Cốc. Sau khi Lục Ly rời đi, bởi vì nơi này không có ai hấp thu hàn khí như hắn, một thời gian sau trong sơn động lại ngập tràn hàn khí, vô cùng khủng bố, nên vẫn chẳng có võ giả nào dám vào sâu bên trong cả. Lục Ly tiến vào nơi sâu nhất, tiểu đầm lại xuất hiện chất lỏng màu trắng, Lục Ly làm giống y lần trước, hấp thu chất lỏng trong đó, tiến vào không gian kỳ dị bên trong.

Ads
';
Advertisement