Bản thân mình đã bị bộ lạc niệm quỷ bao vây, nhưng Tiêu Trần không hề sợ hãi một chút nào, ngược lại còn lộ ra vẻ mặt hưng phấn, dường như trong mắt Tiêu Trần, bộ lạc niệm quỷ bọn họ mới là con mồi.
Thủ lĩnh niệm quỷ gầm lên một tiếng, nghe tiếng, đông đảo niệm quỷ xung quanh bắt đầu tấn công về hướng Tiêu Trần, dẫn đầu là bảy tám tên niệm quỷ, hiển nhiên bọn họ là cường giả có vị trí chỉ đứng sau thủ lĩnh trong bộ lạc, thực lực có thể so với võ giả Địa Minh Cảnh của nhân loại.
Đối diện với đợt tấn công từ niệm quỷ, Tiêu Trần cầm trong tay Xích Tiêu kiếm mãnh liệt chém, trực tiếp thi triển trùng thứ nhất - Bách Trùng Lãng thuộc Điệp Lãng Tam Trùng.
Là Địa Cấp Thượng Phẩm Võ Kỹ, Điệp Lãng Tam Trùng có sức mạnh cực kỳ cường đại, cho dù chỉ là trùng thứ nhất Bách Trùng Lãng cũng khiến một kiếm này của Tiêu Trần mang theo uy thế vô cùng lớn, phải đối mặt với một chiêu này, đám niệm quỷ dường như thấy một cơn sóng thần kinh thiên đánh tới bọn chúng.
Một kiếm chém ra, có hai tên bị trong bảy tám tên niệm quỷ đi đầu đã bị Tiêu Trần chém giết, có ba tên cũng bị thương không nhẹ.
Trong suy nghĩ của Tiêu Trần, thực lực của bộ lạc niệm quỷ này quá yếu, ngay cả một tên niệm quỷ có thể so sánh với Thiên Nhân Cảnh mà toàn bộ lạc cũng không có nổi, niệm quỷ dựa vào một nhóm Địa Minh Cảnh, Huyền Nguyên Cảnh muốn vây giết mình thì quả thực là một trò cười.
Một kiếm trong nháy mắt đã chém chết hai tên niệm quỷ, thấy thế, trên mặt đám niệm quỷ hiện ra vẻ chấn kinh.
niệm quỷ trời sinh tính tình hung tàn xảo trá, tuy nhiên bọn họ cũng không ngốc, một kiếm này của Tiêu Trần không thể nghi ngờ đã thể hiện ra sức chiến đấu cực đại, mà sức chiến đấu như vậy đã làm cho một đám niệm quỷ tê cả da đầu.
“Đáng chết.” Ngay cả thủ lĩnh niệm quỷ lúc này cũng phẫn nộ mắng một câu, lúc trước hiển nhiên nó đã xem thường Tiêu Trần, không chút do dự, thủ lĩnh niệm quỷ lập tức gia nhập trận chiến.
Không hề dừng tay, đối mặt với niệm quỷ đương nhiên Tiêu Trần sẽ không có chút nhân từ nào, trong mắt của nhân loại, niệm quỷ bên trong Ngũ Hành Đạo Cung chính là cơ duyên, phải giết bọn họ mới có thể có được hạt giống Đạo Niệm, đương nhiên ngược lại cũng giống như vậy, trong mắt niệm quỷ, nhân loại của Thiên Thần lục địa cũng là cơ duyên của bọn họ, sau khi giết và lấy được trái tim của nhân loại, niệm quỷ cũng thu được nhiều lợi ích vô giá.
Một trận hỗn chiến, điểm đáng sợ nhất của niệm quỷ không gì khác chính là móng vuốt của chúng, không chỉ cực kỳ cứng rắn, không hề kém địa binh chút nào, xẻ ngực mổ bụng người khác là việc cực kỳ dễ dàng, thậm chí, móng vuốt của thủ lĩnh niệm quỷ còn có tính ăn mòn cực mạnh, một khi bị chạm tới thì sẽ giống như bị ngọn lửa đốt cháy, da dẻ, huyết nhục trong nháy mắt sẽ bị hóa thành nước đặc.
Không thể tùy tiện đụng vào móng vuốt của niệm quỷ, tuy nhiên chỉ cần có thể tránh được những móng vuốt này của niệm quỷ, bọn họ sẽ không có sức uy hiếp gì quá lớn, tuy nhiên nói thì dễ, nếu thật sự làm thì cũng không phải việc đơn giản, niệm quỷ có tốc độ rất nhanh, Tiêu Trần cho rằng tốc độ của tên thủ lĩnh niệm quỷ không kém tuyệt thế Thiên Kiêu chút nào, mà hắn chẳng qua cũng chỉ tương đương với niệm quỷ cảnh giới Địa Minh Cảnh, khó có thể tưởng tượng, những tên niệm quỷ có thể so với Thiên Nhân Cảnh, sẽ nhanh đến mức độ nào, đồng thời móng vuốt kia có biến hoá gì khác hay không.
Không thể coi thường niệm quỷ chút nào, cho dù là Tiêu Trần cũng phải ứng phó cẩn thận, tuy nhiên may mắn là thực lực của niệm quỷ ở chỗ này không cao, vì lẽ đó ứng phó với chúng cũng không phải chuyện quá mức khó khăn với Tiêu Trần.
Từng tên niệm quỷ bị Tiêu Trần chém giết, niệm quỷ cấp độ Huyền Nguyên Cảnh hoàn toàn không thể gây ra sóng gió gì trong tay Tiêu Trần, có thể nói chỉ cần bị Tiêu Trần để mắt tới vậy thì chúng chắc chắn phải chết.
Từ trận đại chiến kịch liệt lúc ban đầu đến cuối cùng dường như biến thành một trận giết chóc đơn phương, một mình Tiêu Trần giết sạch toàn bộ lạc niệm quỷ. niệm quỷ trời sinh tính tình hung tàn xảo trá, lúc này ở dưới kiếm của Tiêu Trần gào thét thê thảm.
Lúc trước cũng không phải là không biết đến nhân loại của Thiên Thần lục địa, dù sao mỗi mấy năm trôi qua đều có nhân loại của Thiên Thần lục địa tiến vào Ngũ Hành Đạo Cung, tuy nhiên chưa từng có một nhân loại nào hung tàn như Tiêu Trần.
Nếu như nói niệm quỷ là hung tàn, vậy thì Tiêu Trần chính là bạo ngược, một người, một kiếm trực tiếp chém giết tới mức toàn bộ bộ lạc niệm quỷ phải kinh hồn bạt vía.
“Nhân loại, dừng tay, mau dừng tay lại, ta thả ngươi đi, ngươi mau dừng tay đi.”
Trơ mắt nhìn bộ lạc niệm quỷ của mình bị chém chết từng người một, thủ lĩnh niệm quỷ cuối cùng cũng không thể chịu được, trong khi chiến đấu nó cũng bị thương, cánh tay trái bị Tiêu Trần dùng một kiếm chém bay, lúc này cũng không lo nổi cho thương thế của bản thân nữa, thủ lĩnh niệm quỷ trầm giọng nói với Tiêu Trần.
Vốn còn tưởng rằng sự xuất hiện của Tiêu Trần là miếng bánh từ trên trời rơi xuống, không cần tốn nhiều sức lực đã có thể lấy được một quả tim của nhân loại, thế nhưng ai mà ngờ, thứ rơi xuống từ trên trời không phải miếng bánh mà là một đại hung thần.
Ngắn ngủi chỉ nửa canh giờ, bộ lạc của nó đã mất đến hơn nửa số niệm quỷ, nếu tiếp tục như vậy, quả thực là Tiêu Trần muốn tiêu diệt hoàn toàn bộ lạc bọn họ.
Kinh hồn bạt vía, cuối cùng không còn chút ý chí chiến đấu nào nữa, thủ lĩnh niệm quỷ lựa chọn tha cho Tiêu Trần đi, đối mặt với hung thần như thế này, hắn không thể trêu chọc nổi.
Nhưng sau khi nghe thủ lĩnh niệm quỷ nói, Tiêu Trần lại không hề dừng tay, trường kiếm lại tiếp tục chém chết một tên niệm quỷ, trong miệng lại bình tĩnh nói.
“Thả ta đi sao? Ta muốn đi thì cần gì sự đồng ý của ngươi, tuy nhiên trước khi đi, thực ra ta lại muốn thu hoạch thêm nhiều hạt giống Đạo Niệm một chút.”
Hiện tại thả cho mình đi? Nói đùa, cơ duyên như bây giờ khó mà gặp được, Tiêu Trần sao có thể không thu hoạch nhiều hạt giống Đạo Niệm một chút.
Thấy Tiêu Trần không hề có chút ý định rời đi nào, thủ lĩnh niệm quỷ cực kỳ lo lắng, nhìn các tộc nhân từng người từng người ngã xuống, thủ lĩnh niệm quỷ chỉ thấy choáng váng vô cùng, trong miệng không ngừng rền rĩ: “Hết cả rồi, hết rồi, hoàn toàn hết rồi.”
Một đại hung thần từ trên trời giáng xuống quả thực là một tai vạ bất ngờ trời giáng, ngay vào lúc thủ lĩnh niệm quỷ tuyệt vọng, một tên niệm quỷ có vẻ khôn khéo đi đến bên cạnh tên thủ lĩnh, vẻ mặt nghiêm túc nói.
“Thủ lĩnh, hay là chúng ta đầu hàng đi.”
“Đầu hàng, ngươi không thấy ta đã đầu hàng từ lâu rồi sao, thế nhưng tên hung thần này hiển nhiên muốn đuổi tận giết tuyệt chúng ta.”
Nghe thấy lời của tên niệm quỷ, thủ lĩnh niệm quỷ lạnh giọng nói.
Nghe thấy những lời này, hai mắt của thủ lĩnh niệm quỷ sáng lên, nghe thấy lời nhắc nhở như vậy, nó quả thật nhớ tới, lần trước khi Ngũ Hành Đạo Cung mở ra, cũng có một tên nhân loại của Thiên Thần lục địa xông vào bộ lạc của bọn họ, hai bên sau một phen chiến đấu kịch liệt, đám niệm quỷ cũng không biết hết cách với tên nhân loại này, tuy nhiên đến cuối cùng tên nhân loại kia cũng không đuổi tận giết tuyệt, thậm chí còn dạy cho tên thủ lĩnh niệm quỷ một phương pháp, nói rằng chỉ cần sau này gặp phải người của Thiên Thần lục địa, nếu như làm như thế thì cam đoan có thể xóa tan hiềm khích trước đó, khiến cho đối phương không còn tiếp tục đánh giết.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất