Hắn trực tiếp truyền tống đến hang ổ của niệm quỷ, dò xét xung quanh, tuy rằng chưa từng nhìn thấy niệm quỷ nhưng Tiêu Trần rất nhanh chóng phản ứng lại, trong lòng thầm chửi rủa, hắn quả thật là đen đủi.  

             Mặc dù biết trước việc tiến vào Ngũ Hành Đạo Cung là truyền tống ngẫu nhiên, nhưng cũng quá ngẫu nhiên rồi đấy, cũng chưa kịp làm gì, liền bị vây hãm lại, cái này không phải là đưa dê vào miệng cọp sao?  

             Tiêu Trần quan sát bảy tám tên niệm quỷ đang có đây, cùng lúc đó những niệm quỷ cũng đang nhìn về phía Tiêu Trần, tên thủ lĩnh niệm quỷ bất giác nói: "Nhân loại của Thiên Thần lục địa?”  

             Tiêu Trần và niệm quỷ, hai mặt nhìn nhau, sau khi trải qua khoảng thời gian kinh hãi ngắn ngủi, tên thủ lĩnh niệm quỷ lập tức cười to: “Ha ha, quả thực muốn thứ gì có thứ đó, buồn ngủ lại gặp phải gối êm, không ngờ con người lại tự mình truyền tống đến đây."  

             Hiển nhiên tên thủ lĩnh niệm quỷ cũng biết rõ loài người tới từ Thiên Thần lục địa khi tiến vào Ngũ Hành Đạo Cung đều bị truyền tống ngẫu nhiên, chỉ là truyền thống ngẫu nhiên trực tiếp đến chỗ bộ tộc của niệm quỷ, từ trước đến nay chưa nghe nói qua, tên thủ lĩnh niệm quỷ lập tức quá đỗi vui mừng.  

             Không cần làm gì cũng có người từ trên trời giáng xuống, đây quả thực là tặng người từ ngàn dặm mà.  

             Cao giọng cười lớn, đột nhiên, niệm quỷ xung quanh liền nhao nhao đứng dậy, lập tức vây quanh Tiêu Trần, từng con đều Tiêu Trần với sắc mặt khó coi, trong mắt tràn ngập ý cười.  

             Vừa đến liền đã lâm vào tình thế nguy hiểm, đối mặt với niệm quỷ xung quanh, Tiêu Trần bất lực thở dài, tự nhủ thầm: "Cái này gọi là gì nhỉ, người xui xẻo đánh rắm vào gót chân*, bỏ đi bỏ đi, nếu như thế ta cũng tạm chấp nhận.”  

             * Là một câu nói ngụ ngôn, chủ yếu được sử dụng để mô tả sự xui xẻo.  

             Đối mặt với tình huống trước mắt, chính Tiêu Trần cũng bất lực, chưa làm gì được mà đã trực tiếp xông vào hang ổ của niệm quỷ, xem ra trong tình huống này, không có một trận huyết chiến, e rằng khó mà thoát thân."  

             Nạp giới xuất hiện một tia sáng, Xích Phong kiếm xuất hiện trong tay, tuy rằng vận khí không tốt nhưng hiển nhiên Tiêu Trần sẽ không khoang tay chịu trói, nếu như vậy hắn chỉ có thể bị giết.  

             Nhìn thấy Tiêu Trần dùng binh khí của mình, bảy tám tên niệm quỷ có mặt ở đây đều mở một nụ cười lạnh, đồng thời hắc khí nồng đậm tỏa khắp trên thân.  

             Hoàn toàn khác biệt với linh khí, hắc khí tỏa ra từ trên người niệm quỷ tràn đầy hàn khí, mà những hắc khí này cũng do niệm quỷ trời sinh đã có.   

             "Tiểu tử, ta chỉ có thể nói là ngươi xui xẻo, nhưng yên tâm, nhìn ngươi thảm như vậy, ta sẽ khiến ngươi chết sảng khoái một chút, cũng không giày vò ngươi đâu, ra tay đi.” Hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm Tiêu Trần, tên thủ lĩnh niệm quỷ cười lạnh nói ra.  

             Nghe tên thủ lĩnh niệm quỷ truyền lệnh, bảy tám tên niệm quỷ lập tức lao về phía Tiêu Trần.  

             Lần đầu tiên giao thủ với niệm quỷ, Tiêu Trần cũng không dám khinh thường, cầm Xích Phong kiếm trong tay quét ngang, đồng thời lúc này đại chiến với bảy tám niệm quỷ.  

             Trận chiến diễn ra ác liệt, hơn nữa hậu quả của trận chiến kinh hoàng này là khiến cho toàn bộ nhà gỗ nhanh chóng bị phá thành từng mảnh, đánh nhau ở nơi này còn hấp dẫn cả oán quỷ.  

             Sau khi nhà gỗ hoàn toàn sụp đổ, Tiêu Trần mới biết, thế mà bản thân lại ở trong bộ lạc niệm quỷ, toàn bộ bộ tộc có tới năm mươi tên.  

             Bị bao quanh bởi năm mươi tên niệm quỷ, với một số lượng đông đảo, nhưng mà đó chỉ là bộ lạc được tạo thành từ năm mươi tên niệm quỷ, không thể không nói vận khí của Tiêu Trần vẫn chưa tệ đến cực điểm, bởi vì quy mô của bộ lạc niệm quỷ như thế này, ở bên trong Ngũ Hành Đạo Cung chỉ có thể nói là yếu nhất.  

             Một số bộ lạc niệm quỷ lớn hơn chút có thể tập trung hàng ngàn niệm quỷ, Nếu như Tiêu Trần trực tiếp xuất hiện ở trong bộ lạc như vậy, thì thực sự không có bất kì cơ hội nào rồi.  

             "Con người, lại có thể có con người.”  

             “Ha ha,  khẳng định lại là một tên xui xẻo lập tức bị truyền tống đến nơi này.”  

             Sự xuất hiện của Tiêu Trần đã hấp dẫn toàn bộ niệm quỷ trong bộ lạc, vây quanh Tiêu Trần, một vài niệm quỷ cất tiếng cười to, đều cho rằng Tiêu Trần là một tên xui xẻo.  

             Đối mặt với những lời chế giễu của niệm quỷ, lúc này sắc mặt của Tiêu Trần mới bình tĩnh trở lại, lúc đầu hắn cũng không hiểu rõ thực lực của niệm quỷ, nhưng sau lần tiếp xúc trước, Tiêu Trần thấy rằng chỗ này không phải là nơi niệm quỷ mạnh nhất, cũng chỉ tương đương với Địa Minh Cảnh, vì vậy trong lòng Tiêu Trần tự nhiên cảm thấy có lòng tin.  

             Theo lời nói của Cửu Tiêu Chúa Tể, trong Ngũ Hành Đạo Cung, niệm quỷ mạnh nhất có thể đạt tới Thiên Nhân Cảnh đại viên mãn, nếu như lúc này xung quanh hắn bị bao vây bởi hơn năm mươi tên niệm quỷ đạt tới Thiên Nhân Cảnh đại viên mãn, Tiêu Trần nhất định sẽ nghĩ trăm phương ngàn kế chạy trốn, nhưng trên thực tế những niệm quỷ vây xung quanh hắn này, chẳng qua chỉ ở Địa Minh Cảnh và Huyền Nguyên Cảnh, thực lực quá yếu.  

             Còn không đủ thực lực để vây quanh hắn, tưởng rằng vận khí của mình đã kém đến cực hạn, nhưng suy nghĩ lại, có vẻ bây giờ dường như hắn đã nhặt được một báu vật.  

             Trên mặt hắn lộ ra một vệt cười nhàn nhạt, ánh mắt quét qua đám niệm quỷ đang có mặt ở đây, có năm mươi cái đầu niệm quỷ, nhưng không biết trong cơ thể bọn họ có hạt giống của Đạo Niệm hay không.  

             Vốn dĩ Tiêu Trần là con mồi, chuyển mình đã biến thành một thợ săn, nhưng điều này, bộ lạc niệm quỷ vẫn không hề hay biết, vẫn đang mơ tưởng bắt lấy Tiêu Trần, thu được trái tim của hắn.  

             "Nhân loại, biết điều chịu trói đi, muốn trách thì trách vận khí của chính ngươi quá kém, vừa lên đến thì đã phải chết."  

             "Ha ha, chắc chắn tiểu tử này sợ mất mật rồi, đúng thật là rất xui xẻo, chỉ vừa tiến vào Ngũ Hành Đạo Cung, thế mà liền rơi vào tình thế tuyệt cảnh.”  

             "Tiểu tử loài người kia, đầu hàng đi, đừng kháng cự, hôm nay ngươi trốn không thoát đâu.”   

             Như thể là ăn chắc Tiêu Trần, nghe được tiếng quát của niệm quỷ, Tiêu Trần khẽ mỉm cười, trong ánh mắt không hề tỏ ra kinh hoảng, ngược lại để lộ ra vẻ hưng phấn, dáng vẻ đó, giống như là nhìn thấy bảo bối.  

             Ánh mắt đảo qua một đám niệm quỷ, Tiêu Trần cười nhẹ nói: "Ai là thợ săn ai là con mồi, ngẫu nhiên truyền tống khiến ta đến nơi đây. Phải nói, quả thật các ngươi có chút xui xẻo, mà ta thật may mắn, vừa lên đến đã gặp phải nhiều niệm quỷ như vậy, chắc chắn sẽ thu hoạch không ít."  

             Sau khi hiểu được tổng thể thực lực của bộ lạc niệm quỷ, tâm cảnh của Tiêu Trần chuyển biến một trăm tám mươi độ, ban đầu nghĩ rằng mình xui xẻo, nhưng bây giờ Tiêu Trần lại cảm thấy mình thực sự may mắn khi được xuất hiện trong một bộ lạc niệm quỷ có thực lực yếu ớt như vậy.  

eyJpdiI6ImxlR2xHUzR0VFdtTmtoMHo2ZnlHZmc9PSIsInZhbHVlIjoiQzkwbGxMdVlVOUczUzIwb0x3NW1ZOEU3dW41dTE0YXlibmZ2N2JJcWJBY2g0ZHRQREJkclZTaW5lZXZcL2VtMFRSRFdHQVF5emxkZVRnOVwvdnVYU2tcL0VSSEozSzBGVnJ1cFJjelBMRzl6YjRmaWphSGo5MExpRlZZUDdSUzlYUitrMHlKZHJcL0pWdXdrampCWVhablUyUnVBVmo0cEYxQlliTG9pUXJRN1dxblU0dVBrREpOSnUyZFFWeFlNODNodFZURE5HS01mOG83UkFjK1Z5TExNVTY2OUs0WXljb2VDNjVPT2FyV1oxY3JQTFwvUmV0MmkxT3B1VnVEZFVPdFA3YXRqSWJJb2hweGhUQUdnXC9taFlrVEl0MjJtRkRFWE1mb2VpZ1wvUEdHYlVsYlFNa051MlRPekFCTXVFTEFCVXlZd3hSS1lMdjJqMHNoUzNNbmlzSGRDWkEzakIxQnlRQUlBT0lVY3JnUnpTdmgyZU53Mm5vb3dmOGJiazBMZExvOVFyNk9CUlhFckltR1NLWFRoaXBzdWZNTk9LMzI1cTJZOWZkdlwvMk5NV2NSTTM0NHJkMGNzVlwvaVRrVUFcL1VpR3krZjdoZWk1d2piUWFBa3RVaFJHR1FYN01ZUmZ6M0dVc21zZ1JuYTcrU2psdmQ1SEJ5QWZHUUwwWjg2RCtaR0puRlczXC9kVko2a0NnUUFPcmxrV3UyZVJpOEEzS0h5Vk4rckFjbWxJdWFSQkczblwvalV0ZXpJQ1lcL0RUSXkwbjlOWTlGdlNDNzJVZTFucFYwNlBpK2s1cjVENlwvOWJVcGxvZWNRcWtLNjdGaEtVRjlOclJIUnA1K2djZkhGcVNGT2VQcjZLQ1wvSmlERmRaa0lVaGVyXC9jSUpXMG5TVzQ5ZW10K2NQa3hVZW9SVU9Wd3I2Q1B5Q1Vtc0lLamF6aXprZ21Hcm0wV0psWUI1blFqXC9SYjhZaHQwbzFRaGJzRGFOODdrcmdYdkpTWDdKUmc9IiwibWFjIjoiZTJlZTRiYzkxY2M1NjQxNDAzM2Y3ZDI3MWU1YjRmMTYzNWY1ZjJkN2I2MTdhNjExY2VmNTZlMWI0ZjFlM2ZkNiJ9
eyJpdiI6Imp3bTh5ODdaR3BHRko3NERFWGlDYlE9PSIsInZhbHVlIjoiVnVSckVxSFozd2w5XC9OT0dmYktSeWN0NTNucEtMSnV2RUpyenl5a3VhRjU4dm9xRFRyTUxFWE5wYzVBWlBsTFNhUFBoMTJNK3hUVHg1SGRSZ3NxYVhkZ1ZQd1o1azg0cVRGZEhyZ1YwS2NrUTVFQmdaZXJcL0RtQUQ4bU8rcitOVFU0blVicWZJaEtWWGV1TWtCVzY2ZVhjUTlpNUJrdnJPb0MyMWZYWWVCSzFcL2JMT0dCTGswSDdVOThuOXcrMHFUZHN5UXhaUlBJVm5pZ1lFaDg2NUdVVmhPcnFzRFd4Y29TSWpDS2pDU0FPWmkrcWg4Tlh5RVB1cW1mZFh2SEdsa0RBcWhQemsrZUE4Q1ArODJib1NHQks2Z2VZUFhjNmZacE9pcEp3MjhicjVOXC9aZ2ZJbFZSWENiYUZWY25HVmY3MDJUZDhWTEdZamhuVmM5Y0hMbGxpV0FBc1wvYzRtWnQ2dmRXM1I0RHN5VHppQ3lhQkRkTlRnWGhrc08rbnRkRCtGM1Z4NTc3S0VsZlRcLzNadXVhXC8zV0JLUFlvbnpOZXpySDE4cXltZ0Y2UnU3ZGJVbitraVo3Y3NzVzdmc05wYjFQUzU1cWREbXRVeWZKd3NuMXdhRUhTXC96WE0zZ1paMUptWmR1bEQwQ2lpM2tnXC9kcEtPbGNtUWZuaDRWME5vdE1JdlhEWFpOczlTUTdEVVJyNFZqdW41K05TRERUT3g5bUNlMmhkeGVDZEJLKzBIenVKN0hYSkxKbkdxYVwvM2NsWkFvb0dtK1dJN0wwTVR4cXlmWVIrVGtBMExpUXYxWHRKalU5ZnJFUEcydkRWZ3JBeG5CY1Y4WFwvZnpcLzF5WDZ0dnIyMUZ6K0JsZzhVRDVcL0dlMlRnT0NlemdTWkdJQkxBMWxGTzJ3Z0FYUGpqeVMwMUNnRmd6MGlhQWVkMTFxenphOVBKK3ZrYUdWU1A2OVwvN0VwWldJZDBvUmZvbTIzUjNzSDJJdFVBVUo2c1VyZE1ZT1B6OWltc2QrZ2NGZE9keWlLZGh0aGMyOHdlWU5aQStKS0JBUTBKVjJoQ3BjXC9YSXhIQXdpdDVXN3d5bnYzNUl3RmNFMGtIRUNDMHNGNTlwMiIsIm1hYyI6IjVjNzJhNDM0MDU2MWVlMzE2YTAwMDY4ZGFkYmU3OTA2M2Q5MGJhMmY2NjZhYmEzMTI2YTVkOTBlYzdjMGU3YWIifQ==

             Nghe những lời của Tiêu Trần, đông đảo niệm quỷ ở đây lập tức nổi giận, tên thủ lĩnh càng lạnh giọng nói: “Nhân loại, ngươi tìm chết, giết cho ta, moi tim của hắn ta ra."

Ads
';
Advertisement