Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn - Lâm Nhất (Kiếm Thần Yêu Nghiệt)

 

 Lâm Nhất thu hồi đôi cánh Kim Ô vào trong cơ thể, trong lòng hừng hực khí thế, đôi cánh Kim Ô vừa mới sinh ra này quả thực quá mạnh mẽ.  

 

Giờ đây đôi cánh Kim Ô đã hòa làm một với cơ thể hắn, hoàn toàn khác so với đôi cánh ngưng tụ từ tinh nguyên trước đây, hai cấp độ hoàn toàn khác nhau.  

 

“Trông ngươi có vẻ không phấn khích chút nào nhỉ.”  

 

Lâm Nhất cười, nói.  

 

“Hừ hừ!”  

 

Tiểu Băng Phượng bĩu môi, dĩ nhiên nàng ta sẽ không nói, nàng ta đã căng thẳng đến mức sắp phát điên.  

 

“Bây giờ ta có thể tu luyện Kiếm điển Long Hoàng Diệt Thế rồi chứ?”  

 

Lâm Nhất nhớ rõ, Tiểu Băng Phượng từng nói, sau khi tấn thăng Thần Đan mới có thể tu luyện nó.  

 

Kiếm điển Long Hoàng Diệt Thế, chia làm Kiếm điển Thần Long, Kiếm điển Phượng Hoàng và Long Hoàng Khúc. Coi như Lâm Nhất miễn cưỡng nhập môn Long Hoàng Khúc, lĩnh ngộ được khúc Bách Điểu Triều Phượng, nhưng cảnh giới vẫn chưa đủ để tiến xa hơn.  

 

Bây giờ đã tấn thăng Thần Đan, không gì có thể ngăn cản hắn nữa.  

 

Nói thẳng ra thì Tử Diên Kiếm Quyết ở cảnh giới Tinh Quân, cũng trở nên lỗi thời, dù sao nó cũng chỉ là công pháp nhập môn của Kiếm điển Long Hoàng.  

 

“Có thể thì có thể, nhưng nơi này có lẽ không duy trì được lâu.”  

 

Tiểu Băng Phượng nhìn quanh, nói.  

 

“Còn trụ được bao lâu?”  

 

Lâm Nhất hỏi.  

 

Chỗ này không khác gì thánh địa tu luyện, thời gian khác biệt với bên ngoài, tất nhiên có thể ở lại bao lâu thì phải tận dụng bấy lâu.  

 

“Khoảng nửa tháng.”  

 

Tiểu Băng Phượng đếm ngón tay tính toán, sau đó gãi đầu nói: “Chính xác là bao lâu, bổn Đế cũng không chắc lắm.”  

 

Nửa tháng, chắc là đủ rồi.  

 

Lâm Nhất thầm tính toán, sau đó ánh mắt dừng lại trên người Tô Hàm Nguyệt cùng những người khác, nghi hoặc nói: “Sao còn chưa tỉnh? Bọn họ không sao chứ?”  

 

“Không sao đâu!”  

 

Tiểu Băng Phượng nói: “Lúc ruộng thuốc sụp đổ, tinh hoa của thánh dược tràn ra, như biển cả mênh mông, hơn nửa số đó đã bị bọn họ hấp thụ. Hơn nữa lão già Khô Huyền ấy, thật sự rất hiền lành, rõ ràng cũng sắp không chịu nổi, mà vẫn dùng sinh tử thánh quang bảo vệ bọn họ, tránh cho cơ thể của bọn họ không bị nổ tung.  

 

“Vậy thì tốt.”  

 

Lâm Nhất liếc nhìn, Tiểu Tặc Miêu cũng ở trong số đó, đứng bằng một chân, không động đậy, trông cũng khá đáng yêu.  

 

Chỉ là khi nhắc đến Khô Huyền Đại Thánh, tâm trạng của Lâm Nhất lại hơi dao động, cảm thấy khó chịu.  

 

Một người sắp chết, mà vẫn khuyên Lâm Nhất đừng quá đau buồn, người tốt trên thế gian thật sự không nhiều, nhưng từ tiền bối Khô Huyền, hắn cảm nhận được nhiều sự ấm áp.  

 

“Diệp sư tỷ, dường như có gì đó khác biệt…”  

 

Lâm Nhất nhìn Diệp Tử Lăng, trong mắt thoáng lên vẻ kinh ngạc.  

 

Những bông tuyết tím lơ lửng bay xung quanh Diệp Tử Lăng, mỗi bông tuyết đều ẩn chứa sức mạnh cực kỳ đáng sợ, những tia điện quang lấp lánh trên người nàng ấy như con thần long đang di chuyển.  

 

Điều kỳ lạ nhất chính là, mỗi khi thần long di chuyển, những bông tuyết tím dường như cũng chuyển động theo.  

 

Cả hai đã đạt được sự cân bằng kỳ diệu, trông giống như một thể thống nhất.  

 

Kiếm thế vô hình tỏa ra từ người nàng ấy, khiến Lâm Nhất cũng phải kinh ngạc, đây gần như đã chạm đến giới hạn cao nhất mà kiếm ý Thông Thiên có thể đạt được.  

 

“Nàng có kỳ ngộ khác.”  

eyJpdiI6IkEzZ21PS3Jucm1UWlJiUzNYZ2NZaFE9PSIsInZhbHVlIjoiWkVVRnRxM090NmRQanRYa3AwdEhyMHA4cjJ4bzBQTTBUZmtQUTczeFgwbzVTRXlWYk1FVWg1Z1IzVzY3bGJ3TiIsIm1hYyI6IjNiNTNkNWY2YTFkNzg3ZjZlOGU5NDhjMjE5ZmNiOTk2NjgwMzU3MWE0NmI0NDc0ZmVmOTY5NTZhOTExNTgyMjMifQ==
eyJpdiI6IjNFN2JNTjRQK1BTNndyWElYTnBhbVE9PSIsInZhbHVlIjoiQWZYekR5Nk1qRnRyTnBvakYyenhCWkQrSHlTaTFLRUJuZTJxR1lNOUgxM0dNZHI4YnBGV3kyTFBidjNZZTNreCttdWdGMmRVYUpkaUdRdmp3NDRMVyt4amxKMXJ0TllRR3B4a21vM1RVWHlkbmJybEJwcjlvZElTTlg1RDhTNlo4Rm5rWllmQ1dzWnNBZzZZb0cwWGpHcU1uQTBHNFdCcEZ6U3BIVXRNQmNZPSIsIm1hYyI6ImYzNDM4YTg4ZjQ1OTgyYzVjNzY4MjgxZGI3NzI4MzhhMzExODFjMzllODlmNjY2OGM0MjE4YjE5ZjgwNTgxY2YifQ==

Lâm Nhất trầm ngâm suy nghĩ, thu hồi tầm mắt nói: “Lúc trước khi ta phong ấn Đại Thánh Chi Nguyên, cũng giống như…” 

Ads
';
Advertisement