Trong cơ thể nàng ấy có thánh huy tỏa ra, trong trời đất tràn ngập tuyết rơi này, gương mặt đẹp của nàng ấy hết sức lạnh lùng, giống như một bông hồng lưu ly màu đỏ trong tuyết trắng, người ta nhìn vào mà phải há hốc miệng.
Cùng lúc đó, trên thân kiếm của nàng ấy có thần long vờn quanh, trong mắt của nàng ấy có Tuyết Diệu Hoa nở rộ.
"Thiên mệnh siêu phàm!"
"Nàng ấy không phải Diệp Tử Lăng sao? Người đẹp nhất Thương Huyền Phủ..."
Cảm nhận được các loại khí tức trên người nàng ấy, mọi người đều bất ngờ, không nhịn được thốt lên.
Sao có thể?
Một tông môn như Phù Vân Kiếm Tông còn chưa được xếp hạng, làm sao có thể có thiên mệnh siêu phàm, đừng nói đến thiên mệnh siêu phàm, cho dù là siêu phàm bình thường nhất cũng không thể ra đời thì mới đúng.
Điều này lật đổ tam quan của mọi người, làm cho không người nào có thể tưởng tượng được, khí chất trên người nàng ấy thật bất phàm.
Nhất là cặp đùi đẹp thon dài kia, đẹp đến mức khiến cho người ta nghẹt thở.
"Có chuyện gì thế nhỉ?"
Nam Cung Trạch, Chương Tấn còn có Độc Cô Viêm, sắc mặt đều thay đổi trong nháy mắt. Nhất là Nam Cung Trạch và Chương Tấn, ánh mắt nhìn về phía Lâm Nhất cũng có sự ghen tị thoáng qua, duyên phận của người này với phụ nữ đúng là không chỉ tốt bình thường.
Không chỉ là ba người mà mấy chục ngàn Thần Đan tôn giả ở đó, bao gồm những thiên mệnh siêu phàm của tông phái siêu cấp khác cũng thay đổi sắc mặt.
Bụp!
Ninh Phong bị đánh bay ra ngoài, khóe miệng tràn ra vết máu, ánh mắt hắn ta nhìn về phía Diệp Tử Lăng lóe lên vẻ kinh dị.
"Bắt nạt sư đệ ta, ngươi đã hỏi ta chưa?"
Diệp Tử Lăng nhìn về phía đối phương, sắc mặt lạnh lẽo, ánh mắt lạnh lùng.
Ninh Phong lơ đễnh, lau vết máu ở bên miệng, ngước mắt cười, rất tiêu sái nói: "Cô nương ra tay thật ác, nhưng Ninh mỗ không có thói quen đánh phụ nữ, tốt nhất là cô mau tránh đường đi."
"Ngươi là cái thá gì?"
Diệp Tử Lăng cả giận nói: "Ngươi muốn đánh phụ nữ thì cũng có thể đánh!"
Sắc mặt Ninh Phong nhất thời trở nên lúng túng, hắn ta tự hỏi mình có vẻ ngoài đẹp trai, xuất thân không tầm thường, dù thế nào thì cũng phải mạnh hơn Lâm Nhất rất nhiều.
Không ngờ Diệp Tử Lăng lại hoàn toàn không khách sáo, không cho hắn ta chút mặt mũi nào.
Vút!
Không đợi hắn ta tức giận thì cơ thể Diệp Tử Lăng chợt lóe lên, giết tới.
Từng con Thanh Loan bay ra từ trong cơ thể, trong chớp mắt, Phù Vân Thập Tam Kiếm được thi triển.
Kiếm của nàng ấy bị thần long vờn quanh, kiếm thế như mây như biển, trong khoảnh khắc ấy đã hoàn toàn áp chế chiến giáp cổ của Ninh Phong.
Thật mạnh!
Nam Cung Trạch liếc nhìn, trong lòng thầm nói may mắn, may là mình không dẫn đầu ra tay.
Bằng không, ngay cả phụ nữ mà cũng không đánh lại được, đến lúc đó nhất định sẽ rất mất mặt.
Lúc này gã cười nói: "Ninh Phong, đừng để đến mức ngay cả một ả đàn bà cũng không xử lý được chứ, hay là để lại Lâm Nhất cho ta luyện tay một chút đi!"
Trong tiếng cười lớn, đao khách mạnh nhất trên bảng Tinh Quân trực tiếp bước ra.
Bùm!
Đao thế vô biên hội tụ thành biển, gã đeo trường đao, giống như chỉ trong một bước mà đã đi đến trước mặt Lâm Nhất. Gã rất tự phụ, cũng không rút đao mà đánh một chưởng ra.
Nhưng một chưởng nhìn như đơn giản này lại có đường đi rất phức tạp, trong chưởng có ánh sáng lấp lánh, có vô số ánh đao tỏa ra như ánh mặt trời.
Ánh đao không chỉ sắc bén mà còn chói mắt, có thể phá rách hư không.
Chẳng qua là một chưởng này còn chưa thật sự đánh tới Lâm Nhất thì Nam Cung Trạch đã bị đánh bay ra ngoài, ở trên ngực gã có thêm một bàn tay.
Keng keng keng!
Đao thế vô biên xuất hiện kẽ hở, sau khi rơi xuống đất, bước chân gã lảo đảo lui về phía sau mấy bước.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất