Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn - Lâm Nhất (Kiếm Thần Yêu Nghiệt)

Người mặc áo tím của Thanh Lôi Tông là người thê thảm nhất, y chỉ còn lại một bộ xương trắng, trôi nổi trên huyết trì.  

 

 

Triệu Nham hờ hững nói: "Xem thêm chút coi thế nào đã."  

 

Thực tế y cũng rất sợ, nhưng khi thấy Lâm Nhất tự đặt mình vào hiểm cảnh như vậy, y không thể yên lòng mà bỏ đi cho được.  

 

"Thế thì ngươi cứ ở lại đi, Công Tôn cáo từ."  

 

Công Tôn Viêm lắc đầu một cái, cảm thấy việc này quá nguy hiểm, quay người đi xuống chân núi.  

 

"Hay là quay lại xem sao?"  

 

Đi được vài bước, ánh mắt Công Tôn Viêm hiện lên chút do dự, cuối cùng lương tâm gã vẫn cảm thấy áy náy.  

 

Dẫu sao Lâm Nhất cũng vừa ra tay cứu gã, gã không thể cứ thế bỏ đi, bèn lẳng lặng ngồi xuống bên cạnh Triệu Nham.  

 

Trận chiến đã kết thúc rồi à?  

 

Lúc này, cả hòn đảo trở nên yên lặng. Trận đại chiến vừa rồi rung chuyển đất trời, khiến máu huyết họ sôi sục.  

 

Rất nhiều cao thủ của các đại phái lần lượt bị Lâm Nhất giết chết, đó quả thực là một cuộc tàn sát. Để lại ấn tượng cực mạnh trong lòng mọi người, đến tận lúc này mà bọn họ vẫn chưa thể hoàn toàn bình tĩnh lại được.  

 

Đối mặt với những đệ tử các đại phái rải rác khắp nơi, tất cả bọn họ đều ngây người, không dám tin vào những gì mình vừa nhìn thấy.  

 

Điều này quá điên rồ, các đại phái của họ hợp lực lại là để trấn áp tứ phương, độc quyền bán thánh dược.  

 

Nhưng giờ đây lại có một người không biết ở đâu ra, một mình giết sạch tám đại cao thủ. Một khi tin tức này truyền ra ngoài, chắc chắn sẽ gây chấn động dữ dội, tạo ra những làn sóng không thể nào tưởng tượng được.  

 

Nguy hiểm nhất chính là việc tranh đoạt bán thánh dược giữa các đại phái đã có một thỏa thuận ngầm.  

 

Chỉ cho phép đệ tử trong môn hạ tranh giành thánh dược, không muốn cho các trưởng lão cảnh giới Long Mạch nhúng tay vào. Dẫu sao thì thánh dược đó cũng là bảo vật khiến cả cảnh giới Long Mạch phải động lòng, còn bán thánh dược thì kém hơn một chút.  

 

Không có các trưởng lão ở đây, với thực lực của bọn họ thôi thì họ cũng không dám lao vào.  

 

Hiện tại, ngọn núi kia vẫn còn sót lại những dư chấn kinh khủng, dưới ánh sao lấp lánh là một vùng tối đen như mực, khiến người nhìn không khỏi lạnh sống lưng.  

 

Cực kỳ nhiều tử khí tụ lại trên đỉnh núi, dù cách rất xa nhưng vẫn có thể cảm nhận được luồng khí tức đáng sợ.  

 

"Rốt cuộc người này là ai vậy? Lâm Nhất, cái tên này nghe quen quen, nhưng nhất thời lại không nhớ ra được."  

 

"Chẳng phải hắn là đệ tử thân truyền của Phù Vân Kiếm Tông hay sao? Có gì mà không nhớ chứ, các ngươi là người ngoài nên không biết, nhưng bọn ta là người của Thương Huyền Phủ nên nghe như sấm đánh bên tai luôn rồi."  

 

"Chết tiệt, một kẻ siêu phàm như thế sao có thể là đệ tử Phù Vân Kiếm Tông được. Chắc chắn hắn có lai lịch cực lớn, chẳng qua các ngươi không rõ thôi."  

 

"Cãi cọ cái gì chứ, người này đã đắc tội với tám đại tông phái, dù thần tiên có tới cũng không cứu được, đừng có mà làm lố quá!"  

 

“Lố thì sao? Bình thường các ngươi kêu người ta là hạng kiến hôi, giờ tên kiến hôi đó lại diệt sạch các ngươi, đúng là trò cười mà."  

 

Sau một thoáng im lặng ngắn ngủi, cả hòn đảo trở nên náo loạn, khắp nơi đều là tiếng bàn luận xôn xao.  

 

Vẻ mặt của một vài đệ tử thuộc các đại phái đầy khó xử, định uy hiếp đám người này. Nhưng giờ đây danh tiếng của bọn họ đã mất sạch, chẳng còn ai sợ bọn họ nữa, thậm chí ánh mắt nhìn bọn họ cũng đầy ác ý.  

 

Đám đông có khuynh hướng tụ tập lại và bao vây lấy bọn họ.  

 

Thấy tình hình không ổn, một nhóm người vội vàng im miệng, cuống cuồng chạy ra xa. Bình thường mắt họ để trên đầu, giết người như ngóe, đám người man rợ này vốn không thể chống lại bọn họ.  

 

Nhưng lúc này uy thế không còn nữa, tình thế lập tức đảo ngược, ai nấy đều cực kỳ bực bội.  

 

"Cứ chờ đi, sớm muộn gì các trưởng lão cũng sẽ chú ý đến chuyện này thôi!"  

 

Bọn họ nhìn về phía đỉnh núi, ánh mắt lạnh lùng, hận Lâm Nhất thấu xương.  

 

Nhưng trong lòng họ cũng đầy ngạc nhiên, theo lí mà nói thì lẽ ra quả Huyết Long đã ra đời từ lâu rồi. Nhưng hiện tại, khu vực đó bị bao phủ trong bóng tối, không có bất kỳ dấu hiệu nào cho thấy bán thánh dược sắp sửa ra đời cả.  

 

"Lạ thật!"  

 

Trên đảo, Tiểu Băng Phượng đang thu thập thánh dịch Huyết Long cũng quay đầu nhìn về phía đỉnh núi.  

 

Nàng ta cảm nhận được một luồng khí tức khác thường trên đỉnh núi, luồng khí tức này rất tà ác, nhưng lại chứa đựng sự mãnh liệt mà bán thánh dược không thể nào sánh bằng.  

 

"Chẳng lẽ sắp có thánh dược ra đời sao?"  

 

Vẻ mặt hoàn mỹ của Tiểu Băng Phượng lộ ra vẻ kinh ngạc, nhưng cũng chỉ thoáng qua chứ nàng ta cũng không nghĩ gì nhiều.  

 

Cái tên Lâm Nhất này, thật sự đi đến đâu cũng làm náo động trời đất, nàng ta chẳng buồn quan tâm nữa.  

eyJpdiI6IkQyV2ZNK0pnY1FDM05NRWs2UjlDWHc9PSIsInZhbHVlIjoicUpNckRtdGNxaTRhblltNWJYQUlzWmJMeU9UdzZFMFpkcVVuakN1QUNweDl6dm84RXl4VVlPcUNTalFpdlc1RCIsIm1hYyI6ImY4NTc3ZTc1Y2E5MTM4ZTkxNTViYWMxMGVmYmY5ZTRjNTY4YTllNjdlYjFiNjIzYWNmZjJlZmFlODQ4ZmI3NWUifQ==
eyJpdiI6IkszanVBN0I1XC84dTdGVldYaHlCNFFRPT0iLCJ2YWx1ZSI6IjdVVGdmT2FoSUVlRnQ2Wk9Fd0Y2cm5sUVBGK0crenNlb2dYY3ByMG00a0dRaXgybzRNamRLbzV4aVBSNmZuN292eW1UOHpFWVRWc2JMM01CM0d3bCtJUVwvTXE5NWlCdk5QdTloekFSYnhUZk9BZkl3dDBIY2NXMFVFY2FCU0I4ZERSeENZY0lUSTFYRE1GTDdHdG9zQmRWZEZkU2gwczY4QkpLMElhNEM3MXk0UDlGUEVObzZpTzlsXC9nK0JQVW1Ebk1IT1RDam9tU2tYVGd3bzJIWDJyUk9RdVBBY00yaE92SVIyM3hnR0J3KzhrMWIzbGZ1NlMwSTFDWjFIWEVSSm1HS3JSZlFaRzRvMkZ3YUVQVlQ5RWV6ais0NDNqaVlFZEhuZStnMlNQZEtYcmxtU29BXC85WHQyVDdPUW1xZ3RZSEJ5WVZsc3ZCSDE1R0J0N0dVU3lPWHJtWGI5VlRaMVl0amZxdHpnQUI1bmVnUEhoUkt2Yitwam5vWDFubDQxQyIsIm1hYyI6ImY4ZDlhZDA3N2E0NDBiYWI1M2U5MjRjM2QxNTA5OTgzOWIwOGUxNTMxOWY2YWY2ZWI4NTc5OTdhNmU3NTExODQifQ==

Ads
';
Advertisement