“Ta không phải, ta không có! Ngươi đừng nói bậy! Công Tôn Viêm này là loại người như vậy hả? Lứa chúng ta đều là đàn ông mang cốt cách Kiếm Đế, ngươi đừng có mà sỉ nhục nhân cách của ta hoài!”
Công Tôn Viêm bất ngờ bị vạch trần suy nghĩ trong lòng, gương mặt lập tức đỏ bừng, cuống quýt giải thích liên tục.
“Trước đây hắn từng liên thủ với ta, nhưng sau khi thất bại, lại nói là đi tìm viện binh rồi một mình bỏ chạy trước.” Vẻ mặt Triệu Nham không có biểu cảm nào, bình thản nói.
“Tám người liên thủ, mình Công Tôn thực sự không thể địch lại nổi.”
Vẻ mặt Công Tôn Viêm đầy bình tĩnh, thản nhiên nói.
“Hai người.”
Triệu Nham lạnh lùng vạch trần lời nói của gã.
Vẻ mặt Công Tôn Viêm đầy lúng túng, khóe miệng giật giật, ngượng ngùng giải thích: "Những người khác dù không ra tay, nhưng vẫn có sự uy hiếp. Nhìn như là đang đối đầu với hai người, nhưng thực tế vẫn phải phân tâm đề phòng, có nói là một địch tám cũng không phải nói quá.”
“Ha ha.”
Triệu Nham cười mỉa.
Công Tôn Viêm không còn cách nào để ngụy biện, vẻ mặt rất khó chịu.
“Nhưng mà, có một điều hắn không nói, đó là nếu thánh quả Huyết Long này thật sự nuốt được huynh, sức mạnh chắc chắn sẽ đột phá giới hạn.” Triệu Nham nhìn về phía Lâm Nhất, thận trọng nói.
“Vậy ta sẽ chờ xem, cuối cùng là ai nuốt ai.”
Trong lòng Lâm Nhất biết rất rõ, quả Huyết Long này nuốt chửng hắn sau khi tiến hóa thành thánh dược.
Nhưng Lâm Nhất chưa từng nghe như thế, nếu không thì bây giờ hắn đã có thể ra tay, mạnh mẽ đào nó lên khỏi huyết trì rồi.
Chỉ là không cần thiết mà thôi!
Bán thánh dược hay thánh dược cũng chỉ cách nhau một chữ, nhưng giá trị lại khác biệt cả trăm ngàn lần.
Nhất là quả Huyết Long này, nó đã cắn nuốt vô số tinh hoa huyết nhục của các yêu nghiệt, loại thánh dược này vô cùng hiếm thấy.
Dược tính cũng rất mãnh liệt, Công Tôn Viêm nói nó là ma dược cũng không nói quá.
“Các ngươi lùi lại.”
Lâm Nhất bước lên một bước, đi thẳng về phía huyết trì.
Ầm ầm!
Có thể nhìn thấy rất rõ, khi đôi chân của Lâm Nhất đến gần, huyết trì cũng sôi trào dữ dội. Có một luồng sức mạnh kinh khủng không thể nào tưởng tượng được đang tích tụ lại trong nước hồ, giống như sẽ có một con rồng sắp nhảy ra vậy.
Dù chỉ là một khoảng rất ngắn nhưng Triệu Nham và Công Tôn Viêm lại thấy kinh hoàng, hoảng sợ không thôi.
Rào rào!
Trước ánh mắt ngạc nhiên của Triệu Nham và Công Tôn Viêm, Lâm Nhất đi tới rồi ngồi xếp bằng bên bờ huyết trì, từ từ nhắm mắt lại.
“Cái này…”
Khóe miệng Công Tôn Viêm khẽ giật, bị dọa cho chết lặng.
Mặc dù gã bình thường rất hay khoe khoang, làm việc cũng rất ngông cuồng, nhưng lúc cần nhát gan thì nhất định sẽ nhát gan. Không bao giờ đặt bản thân vào tình thế nguy hiểm thực sự, như cái hành động của Lâm Nhất lúc này vậy, dù có đánh chết gã thì gã cũng không làm được, thậm chí nghĩ tới thôi gã cũng không dám nghĩ.
Vèo!
Hai người bừng tỉnh, đồng thời lùi lại phía sau, bọn họ cảm nhận được một luồng khí tức cực kỳ kinh khủng ở bên trong huyết trì.
Nếu quả Huyết Long thật sự tiến hóa thành thánh dược, không biết sẽ mạnh đến mức nào.
“Ngươi không đi à…”
Công Tôn Viêm nuốt khan, cảnh tượng trước mặt cực kỳ đáng sợ.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất