“Nhà họ Triệu cũng xem như là gia tộc rất mạnh trong Thế gia Thánh Giả, nhưng so với đại phái bọn ta mà nói, vẫn còn kém quá xa.”
“Gia tộc ngươi có đại thánh tọa trấn, nên bọn ta cũng không dám giết ngươi.”
Những đệ tử đại phái kia, buông lời chế giễu, khuôn mặt lộ vẻ khinh thường, không ngừng sỉ nhục Triệu Nham.
Dù sao đối phương cũng là đệ tử của Thế gia Thánh Giả, không phải là kẻ vô danh tiểu tốt, để y quỳ xuống trước mấy người họ vẫn rất có cảm giác thành tựu.
“Một đám khốn khiếp, có bản lĩnh thì từng kẻ lên đấu với ta?” Triệu Nham không né được giận quát.
“Chậc chậc chậc, từng người lên thì nhàm chán biết bao, bọn ta liên thủ lại, không phải vì để nghiền nát mấy kẻ được gọi là yêu nghiệt như các ngươi sao?” Có người mở miệng cười chế giễu nói, khóe mắt cong lên, đầy vẻ bỡn cợt.
Xào xạc!
Lâm Nhất dẫm lên đại trận, xuất hiện trong tầm mắt tám người này.
“Lại một kẻ tự tới tìm đường chết sao?” Một người đàn ông tóc dài tung bay, trên người mặc áo bạc, tướng mạo cực kỳ tuấn mỹ, ngồi ngăn ngắn trên cột đá, từ trên cao nhìn xuống Lâm Nhất.
“Ồ?”
Lại có người đàn ông mặc quần áo đen, trên người nở rộ hỏa quang, trước mắt sáng lên, cười nói: “Kẻ tới lần này không đơn giản đâu, huyết khí mạnh đến mức khoa trương, xem ra đã từng luyện thần quyết luyện thể cực kỳ cổ xưa. Chậc chậc, cơ thể thế này, e rằng quả Huyết Long rất thích.”
“Ha ha ha, thật đúng là chất dinh dưỡng thượng hạng, dựa vào mình hắn, nói không chừng còn có thể dưỡng quả Huyết Long lên thẳng thánh dược!”
Một người đàn ông dáng người khôi ngô, nhìn Lâm Nhất, hai mắt phát sáng, vô cùng phấn khích.
Cái quái gì vậy?
Trong lòng Lâm Nhất bối rối, hình như bọn chúng cố ý ở đây đợi người, sau đó dùng máu thịt để nuôi dưỡng bán thánh dược.
“Lâm Nhất đi mau, đám người này đã bố trí trận Cửu Thiên Thôn Long, cố ý áp chế thời gian quả Huyết Long xuất hiện, thu hút các yêu nghiệt xuất chúng tới đây, sau đó dùng xương cốt của họ để nuôi dưỡng quả Huyết Long, muốn quả Huyết Long trở thành thánh dược!”
Kiếm si Triệu Nham đang quỳ ở trung tâm trận, nhìn Lâm Nhất, đầu tiên là kinh ngạc, sau đó vội vàng lên tiếng nhắc nhở.
Trận Cửu Thiên Thôn Long sao?
Ánh mắt Lâm Nhất thay đổi, quan sát xung quanh, giữa trời đất quả thực có linh văn cực kỳ đáng sợ đang dao động.
Vù vù!
Thỉnh thoảng có cơn gió lạnh lẽo thổi qua, khiến người ta rùng mình ớn lạnh, toát lên đầy vẻ tà môn.
“Quá trễ, bây giờ phát hiện ra thì đã muộn rồi.”
Công Tôn Viêm ở phía sau theo dõi từ đằng xa mặt không cảm xúc, nhẹ giọng thở dài, gã trước đó đã từng nhắc nhở Lâm Nhất rồi.
Mà người này lại không chịu nghe, cứ phải tới đây tìm đường chết.
Bán thánh dược không phải là thứ mà người nào cũng có thể tranh được.
Đến đây rồi, Công Tôn Viêm chắc chắn Lâm Nhất sẽ chết, nhưng gã vẫn muốn tiếp tục theo dõi. Chẳng bao lâu nữa, hẳn Lâm Nhất cũng sẽ giống như Triệu Nham, cùng quỳ trong trận Thái Cổ Thôn Long này.
Không đúng, hắn nhất định sẽ chết.
Triệu Nham xuất thân từ Thế gia Thánh Giả, nghe nói trong tộc lão có một vị Đại Thánh, nên mấy người này mới không dám giết y.
Nhưng Lâm Nhất thì khác, hắn không có nhiều lai lịch như vậy, mấy người này nhất định sẽ biến hắn thành chất dinh dưỡng để nuôi hoa.
Đáng đời ngươi vừa rồi sỉ nhục ta, lần này biết lợi hại rồi chứ, Công Tôn Viêm thầm cười khẩy, nhưng cũng không dám thở mạnh, e sợ người bên trong phát hiện.
“Giờ muốn đi, e là muộn rồi!”
Một cô gái mặc chiến giáp màu đỏ vàng, ánh mắt đặt lên người Lâm Nhất, cười khẩy.
“Đứng lên nói chuyện trước đã.”
Lâm Nhất nhướng mày, bất ngờ cử động, hóa thành một đạo kinh hồng vọt về phía Triệu Nham.
Triệu Nham khác với Công Tôn Viêm, Lâm Nhất đối với y cũng rất tốt, không thể thấy chết mà không cứu, trơ mắt nhìn y quỳ xuống đất chịu nhục.
“Không biết tự lượng sức mình!”
Đôi mắt cô gái mặc áo giáp vàng lóe lên sát khí, tay phải chợt giơ lên, đằng sau cánh tay lập tức có một vòng kim quang thép bao quanh.
Ầm!
Sau đó nàng ta khẽ búng ngón tay, từng vòng kim quang, cô đọng thành một đường kiếm quang vô cùng chói mắt, đánh về phía Lâm Nhất như chớp giật.
Nàng ta muốn một đòn, đánh trọng thương Lâm Nhất.
Một đường kiếm chỉ này, uy lực rất đáng sợ, xuyên thủng hư không, nháy mắt đã chiếu sáng hơn nửa bầu trời đêm, phản chiếu khuôn mặt của mọi người trên đỉnh núi sáng bóng chói mắt, tựa như khoác thánh huy lên người.
Lâm Nhất trừng mắt nhìn cô gái này một cái, không thèm để ý tiếp, tiếp tục đi về phía trước.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất