Bổn bộ nhà họ Dương.
Trong phòng họp.
Giờ phút này bên trong đầy người nhà họ Dương, bọn họ ai nấy cũng đều mang sắc mặt nghiêm nghị, không khí cực kỳ nghiêm trọng.
Ở vị trí chủ tịch, Dương Thiệu Sơn ngồi trên một cái ghế gỗ đàn, sắc mặt trầm trọng, ánh mắt nhìn về phía mọi người nhà họ Dương phía dưới.
Ba đứa con trai Dương Đình Lâm, Dương Đình Long, Dương Đình Vũ đều đứng sang một bên với sắc mặt âm trầm.
"Chư vị, tình thế nhà họ Dương bây giờ không cần tôi nhiều lời thì mọi người cũng đều hiểu rồi chứ"
Dương Thiệu Sơn trầm giọng nói.
Dưới đài yên lặng một mảnh, không ai chủ động nói chuyện.
Sở dĩ nhà họ Dương nổi tiếng ở Trung Hải, chính là vì dựa vào bất động sản.
Ở Trung Hải, khối lượng bất động sản của nhà họ Dương đủ để xếp vào top năm.
Nhưng!
Vì cuộc khủng hoảng kinh tế gần đây, bong bóng bất động sản và suy thoái kinh tế toàn cầu đã tác động rất lớn đến ngành bất động sản.
Nhà họ Dương cũng bị đả kích, tổng thể tài sản bị thu nhỏ lại dữ dội.
Trí mạng nhất chính là, hiện giờ nhà họ Dương có một hạng mục lớn đã khởi công.
Một khi hạng mục khởi công sẽ tương đương với mở ra một con thú lớn nuốt vàng.
Nhưng hiện giờ tài sản nhà họ Dương trống rỗng, nhập không bằng xuất.
Chỉ e rằng không tới nửa tháng, toàn bộ kinh tế nhà họ Dương sẽ sụp đổ!
"Ba, nếu không thì dừng lại hạng mục khu Vạn Phong đi, như vậy còn có thể kịp thời giảm tổn hại, có thể làm cho nhà họ Dương thở dốc một hơi!"
Dương Đình Lâm cuối cùng đứng ra trầm giọng nói.
Dương Thiệu Sơn thẳng thừng lắc đầu: "Không được, hạng mục này đã mở hơn hai năm, một khi dừng lại thì tất cả đầu tư trước đó đều sẽ trôi theo dòng nước!"
Dự án khu Vạn Phong là dự án phát triển quan trọng nhất hiện nay của nhà họ Dương.
Gần như tiêu hao hết nhân lực và vật lực của nhà họ Dương.
Một khi rút vốn, toàn bộ nhà họ Dương sẽ lập tức biến thành gia tộc hạng hai.
Có nghĩa là việc đầu tư mấy năm trước tất cả đều hóa thành bọt nước.
"Ba, nếu muốn dự án tiếp tục vận hành thì nhất định phải kéo được một khoản đầu tư lớn"
Con trai lớn Dương Đình Long trầm giọng nói.
"Nhưng hiện tại tình hình kinh tế quốc tế đều không tốt, cho nên ngân hàng đều áp dụng chính sách thu nạp, không vay được khoản vay nào, những nhà đầu tư khác ngành nào cũng tránh bất động sản như tránh bò cạp. Hiện tại nếu muốn tìm được đầu tư quả thực khó như lên trời!"
Dương Đình Vũ lên tiếng.
"Vậy phải làm sao bây giờ, cũng không thể không nghĩ ra được một biện pháp nào thế chứ?"
Dương Đình Lâm lạnh giọng nói.
"Em hai, biện pháp thì có đấy, hiện tại người duy nhất có thể giúp chúng ta chỉ có nhà họ Tiết"
"Nhà họ Tiết chính là shark đầu tư lớn, tài sản nhà bọn họ khổng lồ, chỉ cần bọn họ sẵn sàng ra tay thì nguy hiểm của nhà họ Dương chúng ta mới có thể giải trừ.
Ánh mắt Dương Đình Vũ nhìn về phía Dương Đình Lâm.
Lời này vừa dứt, ánh mắt mọi người nhà họ Dương cũng đều nhìn về phía Dương Đình Lâm.
Sắc mặt Dương Thiệu Sơn trầm xuống.
Ánh mắt ông ta nhìn về phía Dương Đình Lâm nói: "Nhà họ Tiết nói thế nào?"
Sắc mặt Dương Đình Lâm có chút khó coi.
Nhà họ Tiết bên kia ông ta có đi thương lượng, nhưng ý tứ bên kia rất rõ ràng.
Nếu Dương Nhã Tinh đồng ý đính hôn với Tiết Hải Sâm của nhà họ Tiết.
Chờ hai nhà trở thành thông gia, vậy thì bọn họ đương nhiên sẽ giúp đỡ chuyện này.
"Ý của nhà họ Tiết là mau chóng gả Nhã Tinh qua đó"
Dương Đình Lâm nói.
Sắc mặt Dương Thiệu Sơn ngưng trọng, ông ta nhíu mày một lát, lập tức nói: "Nhã Tinh có ý gì?"
Sắc mặt Dương Đình Lâm càng thêm khó coi.
Mà lúc này, Dương Đình Vũ cười lạnh: "Anh hai, em nghe được tin đồn, con gái anh không chỉ cự tuyệt công tử nhà họ Tiết, mà còn tìm một tên phế vật đã ly hôn ở bên ngoài"
"Anh hai, chuyện này có thật không vậy?"
Lời này vừa nói ra, ánh mắt mọi người nhà họ Dương đều mang theo ý tứ khác, nhìn chằm chằm vào Dương Đình Lâm.
Sắc mặt Dương Đình Lâm càng thêm khó coi.
"Lời đồn đãi nhảm nhí mà các người cũng tin à?"
Dương Đình Lâm quát lạnh.
Anh cả Dương Đình Long cười nói: "Em hai cũng đừng nóng giận quá, nếu như lời đồn đãi này là giả thì càng tốt, tìm ngày lành tháng tốt để Nhã Tinh gả qua không phải được rồi sao?"
"Đúng vậy, anh hai. Nhã Tinh không còn nhỏ nữa, hơn nữa, con bé và cậu Tiết vốn đã có hôn ước, còn không bằng sớm làm cho xong hôn sự này đi"
"Thành thông gia với nhà họ Tiết mới có thể giải quyết được chuyện cấp bách của nhà họ Dương chúng ta!"
Dương Đình Vũ nói.
Nội tâm Dương Đình Lâm phiền muộn vạn phần.
Ông ta cũng muốn gả Dương Nhã Tinh đi!
Nhưng Dương Nhã Tinh sống chết không muốn, ông ta còn có thể làm gì bây giờ?
"Khi nào Nhã Tinh sẽ đến?"
Gia chủ Dương Thiệu Sơn hỏi.
"Con đã phái người đi đón, rất nhanh sẽ tới thôi."
Vừa dứt lời, Dương Nhã Tinh vừa hay đã đến.
"Ông nội, ba, bác cả, chú nhỏ, chào các vị trưởng bối"
"Nhã Tinh tới chậm, xin đừng trách cứ"
Dương Nhã Tinh nhìn thấy bầu không khí trong phòng họp ngưng trọng, kết hợp với tình huống của gia tộc hiện giờ, cô cũng đoán được tám tám chín phần tình huống đại khái. "Nhã Tinh, nghe nói khoảng thời gian trước cháu từ chối chấp nhận sự theo đuổi của Tiết Hải Sâm?" Dương Đình Vũ mở miệng trước.
Dương Nhã Tinh nhíu mày nhưng vẫn gật đầu: "Không sai."
"Bậy bạ, ai bảo cháu làm như vậy, chẳng lẽ cháu không biết cháu và nhà họ Tiết gia có hôn ước trong người sao?"
Dương Đình Vũ lạnh lùng nói.
"Biết chứ." Dương Nhã Tinh gật đầu.
"Cháu biết mà tại sao còn làm vậy?" Dương Đình Vũ lạnh lùng chất vấn.
"Chú à, đây không phải xã hội phong kiến, tại sao cháu không thể từ chối chứ?" Dương Nhã Tinh cười lạnh.
"Cháu!"
Dương Đình Vũ tức giận tái mặt, sau đó nói với Dương Đình Lâm: "Anh hai, anh sinh được đứa con gái tốt quá!"
"Dương Nhã Tinh, sao con lại nói chuyện với chú con như vậy, mau xin lỗi chú đi!"
Dương Đình Lâm trầm giọng nói.
Dương Nhã Tinh lắc đầu: "Con không làm sai gì cả, tại sao con phải xin lỗi."
"Con!"
Dương Đình Lâm tức giận giơ bàn tay lên muốn ra tay: "Con còn dám cãi lại!"
"Đình Lâm, dừng tay!
Con ngươi Dương Thiệu Sơn lạnh lẽo, quát lạnh.
"Ba, con không biết dạy con, nghịch nữ này gần đây càng ngày càng không biết trời cao đất dày!"
Sắc mặt Dương Thiệu Sơn âm trầm, tâm tình cũng trầm trọng.
Nếu bình thường, ông ta có thể để Dương Nhã Tinh muốn làm gì thì làm.
Nhưng việc này liên quan đến sự tồn vong của nhà họ Dương, ông ta không thể không đổi xử thận trọng.
"Ông nội, mọi người gọi cháu tới có chuyện gì cần phân phó sao?"
Dương Nhã Tinh nhìn Dương Thiệu Sơn, hỏi.
"Nhã Tinh, ông nội hỏi con, con có bằng lòng gả cho Tiết Hải Sâm không?"
"Không muốn!"
"Không thể!"
"Không đồng ý!"
Dương Nhã Tinh trả lời liên tiếp ba câu.
Biểu đạt rõ ràng thái độ của cô.
"Dương Nhã Tinh, cháu có phải điên rồi hay không, cháu cũng biết đấy, nếu như cháu không gả đi, toàn bộ nhà họ Dương đều gặp tai ương!"
Bác cả Dương Đình Long của Dương Nhã Tinh lạnh giọng quát.
"Nếu như nói phồn vinh cùng địa vị nhà họ Dương là hy sinh hạnh phúc của người khác để có được, vậy phồn vinh cùng địa vị này, cháu thà rằng không cần!"
Dương Nhã Tinh không hề sợ hãi.
Nhưng vào lúc này, một người trẻ tuổi đứng ra.
Hắn ta chính là em họ của Dương Nhã Tinh, tên là Dương Diệu Bình.
"Dương Nhã Tinh chị đừng quên, chị là người nhà họ Dương, cả đời vinh hoa của chị đều lấy từ nhà họ Dương, hiện tại nhà họ Dương gặp nạn, thân là người nhà họ Dương mà chị lại không giúp, vậy ai sẽ giúp đây?"
Dương Diệu Bình lạnh giọng chất vấn.
Dương Nhã Tinh châm biếm: "Vậy sao cậu không gả đi?"
Con ngươi Dương Diệu Bình lạnh lẽo, lập tức cười lạnh: "Dương Nhã Tinh, tôi biết chị đang nghĩ gì."
"Chẳng phải chị ở bên ngoài tìm một tên phế vật làm bạn trai sao? Nghe nói tên phế vật kia còn đã ly hôn"
"Hiện tại không ai không biết, thiên kim nhà họ Dương chúng ta tìm một tên phế vật đã ly hôn làm bạn trai!"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất