Đô Thị: Y Võ Thiên Hạ - Tần Duy

 

Thấy Tần Duy đã đến, sắc mặt của Dương Đình Lâm và Trần Tuệ Hòa cũng dần trở nên khó coi. 

Bữa tiệc tối này là do Tiết Hải Sâm đặc biệt tổ chức vì Dương Nhã Tinh. 

Nhưng Dương Nhã Tinh lại đưa Tần Duy tới, nếu Tiết Hải Sâm biết thì chuyện này phiền phức rồi. 

Hơn nữa bản thân Tần Duy đã là một trò cười, dẫn anh vào chỗ đó này chẳng phải để cho người khác chế nhạo nhà họ Dương bọn họ sao? 

"Tần Duy, cậu rời khỏi đây ngay cho tôi, cậu có thân phận gì tự cậu không biết sao? Cậu mà cũng có tư cách tới chỗ thế này hả?" 

Trần Tuệ Hòa lạnh giọng nói. 

"Mẹ, con nói rồi, Tần Duy là bạn trai của con, con dẫn anh ấy đến là chuyện hiển nhiên mà" 

Nghe thấy lời này, vẻ mặt Dương Đình Lâm tái nhợt, trầm giọng nói: "Ba sẽ không chấp nhận quan hệ của các con, cóc ghẻ mà cũng vọng tưởng ăn thịt thiên nga, ba thấy là cậu ta mơ mộng hão huyền!" 

Nghe thấy lời này, sắc mặt của Tần Duy dần dần khó coi. 

"Nể tình bác là ba của Nhã Tinh, cháu không so đo những lời này với bác, nhưng bất quá tam ba bận, hi vọng bác có thể học được cái gì gọi là tôn trọng người khác. 

"Có vài người không có tư cách được người khác tôn trọng, ví dụ như cậu!" 

Dương Đình Lâm cười khinh, vốn dĩ không đặt Tần Duy vào mắt. 

Ánh mắt Tần Duy dần dần trở nên lạnh lẽo. 

Mà lúc này, Dương Nhã Tinh cũng mở miệng nói: "Ba, mẹ, nếu hai người đuổi anh ấy đi thì con cũng không đi." 

Vợ chồng Dương Đình Lâm lập tức nóng nảy. 

Nếu Dương Nhã Tinh không đi thì làm sao bọn họ ăn nói với cậu Tiết được. 

Cuối cùng, Dương Đình Lâm chỉ có thể nhượng bộ: "Được, phế vật này có thể vào đó, nhưng nếu cậu ta dám gây chuyện thì đừng trách ba không khách sáo!" 

Ông ta lạnh giọng cảnh cáo một phen. 

Mấy người họ đi vào Tiên Cư các. 

Khi họ vừa đi vào hội trường tiệc tối, thì Tiết Hải Sâm đã đi thẳng tới chào đón. 

"Bác trai, bác gái, Nhã Tinh, mọi người tới rồi." 

Tiết Hải Sâm cười tươi như hoa, vừa mới dứt lời, lúc ánh mắt nhìn về phía Tần Duy, nụ cười trên mặt nhanh chóng cứng lại. 

Trong lòng anh ta không khỏi nghi hoặc, sao phế vật này lại tới đây? 

"Tiết Hải Sâm?" 

Dương Nhã Tinh nhíu mày. 

Cô hỏi tiếp: "Sao anh lại ở chỗ này?" 

Tiết Hải Sâm cười nói: "Dạ hội hôm nay là anh tổ chức, chẳng lẽ bác trai bác gái không nói cho em biết sao?" 

Ánh mắt Dương Nhã Tinh nhìn về phía ba mẹ của mình với vẻ căm tức. 

Thảo nào bọn họ không muốn để ông chú tới. 

Hóa ra chuyện là như thế! 

"Con gái, con và cậu Tiết đều là thanh niên tài tuấn của Trung Hải, nên giao lưu để hiểu nhau hơn" 

Dương Đình Lâm cười nói. 

"Sao anh Tần này cũng đi theo vậy? Cháu nhớ không có mời anh ta mà." 

Lúc này, ánh mắt của Tiết Hải Sâm nhìn về phía Tần Duy, khóe miệng cũng lộ ra nụ cười khinh bỉ, mỉa mai. "Anh ấy là bạn trai của tôi, tôi dẫn anh ấy tới" 

Dương Nhã Tinh ôm cánh tay của Tần Duy, nói. 

Thấy cảnh tượng này, vẻ mặt Tiết Hải Sâm trở nên lạnh lùng, trong lòng không khỏi nổi lên sát ý. "Đừng đứng đây nữa, ngồi xuống đi" 

Tiết Hải Sâm mời mấy người ngồi xuống, dằn sự khó chịu trong lòng xuống. 

Khách mời ở đây cũng không có bao nhiêu, hơn nữa đều là người quen của Tiết Hải Sâm. 

Dương Nhã Tinh không biết ai. 

Sau khi chiêu đãi mấy người, Tiết Hải Sâm tạm thời rời khỏi. 

Tiết Hải Sâm vừa đi. 

Vẻ mặt của Dương Nhã Tinh lập tức u ám, lạnh giọng nói với Dương Đình Lâm: "Ba, ba cố ý đúng không?" 

"Con có ý gì?" Dương Đình Lâm nhướng mày. 

"Trước đó tại sao ba không nói cho con biết bữa tiệc tối nay là Tiết Hải Sâm tổ chức?" 

Dương Nhã Tinh bất mãn nói. 

"Chuyện này có quan trọng không?" Dương Đình Lâm trầm giọng nói: "Nhã Tinh, đâu phải con không biết tình hình hiện tại của nhà chúng ta, bây giờ người có thể giúp chúng ta giải quyết phiền phức cũng chỉ có Tiết Hải Sâm." 

"Ba, ba đừng quên, là ai sai khiến Lưu Giang!" Ánh mắt Dương Nhã Tinh lạnh lùng. 

"Còn không phải là con gây ra phiền phức sao? Ba nói cho con biết, cho dù làm thế nào, đêm nay con cũng phải khiến Tiết Hải Sâm thỏa mãn, hiểu chưa?" 

Dương Đình Lâm không hề kiêng dè Tần Duy ở bên cạnh, nói thẳng ra những lời này. 

"Con nói cho ba biết, kêu con cầu xin Tiết Hải Sâm, đó là chuyện không thể nào!" Dương Nhã Tinh thể hiện thái độ của mình rất rõ ràng. 

"Con!" Vẻ mặt của Dương Đình Lâm vu ám, hạ thấp giọng ẩn chứa lửa giận to lớn. 

Cách đó không xa, Tiết Hải Sâm đang nói chuyện với mấy người. 

"Cậu Tiết, phế vật mà cậu nói chính là người đàn ông đó sao?" Một người phụ nữ nhìn Tần Duy, hỏi Tiết Hải Sâm. 

"Không sai, chính là tên khốn kiếp đó!" 

"Nếu không phải tại anh ta, tôi đã có thể ở bên Nhã Tinh từ lâu rồi!" 

Tiết Hải Sâm vẻ mặt u ám nói. 

"Phế vật này cũng đi theo, có lẽ cậu và cô Dương không nên chuyện được rồi" 

Một người tóc đỏ trong đó nói. 

Tiết Hải Sâm khựng lại một lát, anh ta đong đưa ly rượu vang trong tay, lập tức nói: "Các người nghĩ cách cho tôi, có cách nào đối phó anh ta không!" 

"Cậu Tiết, cậu yên tâm, bọn tôi thật sự có cách." Những người kia lộ ra nụ cười gian. 

Tiết Hải Sâm khẽ gật đầu, sau đó đi về phía bàn của mấy người Dương Nhã Tinh. 

"Xin lỗi mọi người, vừa rồi có khách phải tiếp đãi" 

Tiết Hải Sâm cười nói, sau đó rót rượu cho mấy người họ. 

Nhưng anh ta lại không hề rót cho Tần Duy. 

Tần Duy nhướng mày, biết tên khốn này đang cố ý làm nhục mình. 

"Anh Tần, nếu anh có thể nhận ra đây là rượu của hãng nào, tôi sẽ đích thân rót rượu cho anh" 

Ánh mắt Tiết Hải Sâm tràn đầy khiêu khích. 

"Cậu Tiết, cậu quá đề cao tên Tần Duy này rồi, cậu ta chưa từng được uống rượu ngon gì, là sao có thể biết đây là rượu gì chứ." Dương Đình Lâm ở bên cạnh giễu cợt. 

Mà lúc này, khóe miệng Tần Duy lộ ra nụ cười, nói: "Chateau Lafite năm 82" 

Tiết Hải Sâm nghe xong, vẻ mặt có hơi cứng lại, không ngờ rằng Tần Duy thật sự nhận ra. 

"Ha, vậy anh có biết Lafite này được sản xuất ở đâu không?" 

Tiết Hải Sâm tiếp tục hỏi. 

"Bordeaux nước Pháp. 

Sau khi Tần Duy nói ra địa danh này thì anh lại nói tiếp: "Cậu Tiết, tôi hỏi lại anh một câu, anh có biết vì sao Chateau Lafite năm 82 đắt tiền và nổi tiếng nhất không?" 

Tiết Hải Sâm sững sờ, không ngờ rằng Tần Duy sẽ hỏi ngược lại mình. 

Hơn nữa vấn đề này lại khiến anh ta mơ hồ. 

Anh ta chỉ biết Chateau Lafite năm 82 đắt, nhưng lại không biết vì sao đắt như vậy! 

Tần Duy mỉa mai cười một tiếng, hỏi: "Anh muốn biết không?" 

"Anh nói đi" Tiết Hải Sâm nói theo bản năng. 

"Năm 82 ánh nắng dư thừa, mưa ít, hơn nữa năm đó sản lượng ít, vật hiếm thì quý, vì vậy giá cả cũng đắt. Đương nhiên, còn có một nguyên nhân là Chateau Lafite năm 82 vốn chính là một câu thịnh hành trên mạng, đương nhiên sẽ thổi giá Lafite cao lên. 

Tần Duy chậm rãi nói, khiến Tiết Hải Sâm hơi sửng sốt. 

Anh ta lấy điện thoại ra tìm, quả nhiên là thế. 

"Cậu Tiết, rót rượu đi." 

Tần Duy giơ ly rượu lên. 

Vẻ mặt Tiết Hải Sâm u ám, nhưng anh ta vẫn rót cho Tần Duy một ly rượu. 

"Anh Tần hiểu rõ Lafite như vậy, chẳng lẽ trước kia từng uống rồi?" 

Lời này khỏi phải nói, đúng là Tần Duy từng uống. 

eyJpdiI6InNMUml4K2lnU2xUT2czVW1iYjRiQUE9PSIsInZhbHVlIjoiVktZVHhkM3ZsUTJJeW1WcCtIcks1NEM2K2VQMDMrZUhJZlFNVEdjRjZlUlVodFlkVWtuOW5jdkJTa05hcGV4S2Z1SCtaR2xFT1JQZXBvZlZNUDYyWFpFTEV6dzFMVGVtVGZtTlZKbkVVYnlkOGVBM1NUZlFCSHI3MWh2VThTWjNPQ1NhNkVlSlloTHE0SURnd3hRMmpZaDJacm1xVUFrMGxxV0NyQ29cL1NodzZmdmZaUGF2ZHpCZThkNjNlcDJuUFR4SnlSa2NBMXZ0dUNBTjVEa3B6bXB6YmtOYWpENnd3TGV5bVlNMHp2d25ZRjFXcVFqRVZxVEhyYUl3U0k5citVazRGSVdJM2NZUkRKcHlJcTYwRzg2eDdHelFkUE81XC80N0thWjI2MHdQZHAyZWhYY2N4ZjFyVDIxN2dMS3NUeWtRUllTQ0tJMXNcL3U5UWRSRkVneWtJekRYQk82OGt3YWcrVXlYWGR5MzNOOHRBbWRXY290WVwvc1RUMmFqbmF6QWFQQWFDODh4QnVWaWJLclc2Z0tCM2U0KzhJbVZyYlFuS1RYVUUxc2RraGRzcVJGWHQ0dlpiS1wvQ1wvZ0NhN1d6NXV1cVVnUmZ5U0NCdHZ0eVJVOU1EaFlVSkFsbXdDUkJWTUJYbTY1TkJLS0tOd3NSWWFDeStRSzJmU2Q0anJSOFlkK09JM1pibCtQaTh6cDhXaThIaDdTbmM3N2hcL1RFTzhSdjhXcnRERmxDWT0iLCJtYWMiOiI1NzEzMjc0M2NkOTI4ZDJkNTg0NmZjMzU2ZmExMzQzYTVjOTI2NjBhYjE2MjY5MDllMGJhMTZhOTUxYTA3MGI3In0=
eyJpdiI6IklZMjFcL2NrOTM3K09tQWpcLzhiN3BtQT09IiwidmFsdWUiOiJTWEtqTU5RaDdKM3UycFNGRHVidFo2TVE2N0o5Q0dxM1JNbWhNZEttZU5ONGNuRXBSd2pcL2NNZmNTNTVKT2h4YWplZEZBeTdJWlY1alwvNkRTUnc5a25Sd0Vhb0JIaXBSUmZ5Y00xa0YrN1JRSUV1ZUcxeHJNdjdcL2c4Yk14VXpKUENHR0VMaEhPRlZ6T0hBa0pPUkFQSGwxV1wvVVI4emltbm5iNWVEYlpcL1pCUDVnN2tBRlNSRXJDUzAwUTNkRDY1VFdtOWhLcE5GTkpmcnkwemo0YmJkQ2xKNE5adzdFeW9lakxLVVhrekdPM1k9IiwibWFjIjoiNGU1NDM2MGFmYTJlOTA4ZDI3ODQ0ZGE4MGY0ZWEzODA3YjU0Y2NkODMwZTZlMmM1NDQ1OWJmNjkzZjY1YmI2NSJ9

"Đây là rượu giả." Tần Duy nói xong thì phun rượu vang vừa uống vào ở ngay trước mặt Tiết Hải Sâm.

Ads
';
Advertisement