Hoa Dũng nhìn thoáng qua chỗ trúc lâu, lại quay đầu nhìn Mao Triết, một đầu mùi mtị, cũng nghĩ không thông, Thư Mộc Đan nháy mắt ra dấu, ra hiệu vạn sự cẩn thận, lúc này mới cau mày đến trúc lâu.    

 

Tiến vào trúc lâu, thấy Dương Khai cùng Lan U Nhược ngồi đối diện nhau, giống như đang nói chuyện gì, thấy vợ chồng bọn họ đến, hai người đều vội vàng đứng lên.    

 

Song phương cáo lễ, riêng phần mình ngồi xuống.    

 

Hoa Dũng không kịp chờ đợi nói: "Dương huynh, mao đại sơn chủ đến cùng là chuyện gì xảy ra? Ta nghe bọn thủ hạ nói, bọn hắn là đến cùng ngươi?"    

 

Dương Khai cười nói: "Hoa đảo chủ không cần khẩn trương, đại sơn chủ lần này đúng là đến cùng ta, nhưng bọn hắn đến, tuyệt không có ác ý đối với Song Tử đảo."    

 

Hoa Dũng im lìm không ra tiếng, sắc mặt rất là không vui. Hắn nguyện ý để Dương Khai tự do xuất nhập Song Tử đảo, cũng không đại biểu hắn đồng ý Dương Khai mang bọn người Mao Triết đến, nhưng mà nắm đấm không lớn bằng người ta, cũng không tốt nói thêm cái gì.    

 

Bà chủ nhìn mặt chuyện, trấn an nói: "Hoa đảo chủ, ba người Mao Triết đã bị Dương Khai thu phục, không có lệch của Dương Khai, bọn hắn sẽ không tự tiện làm việc."    

 

"Thu phục?" Hoa Dũng mí mắt trực nhảy, suýt nữa muốn hỏi Lan U Nhược có biết hai chữ thu phục đại biểu ý gì hay không, bỗng nhiên lại nhớ tới trước đó Mao Triết nhắc tới Dương đại nhân, lập tức biểu lộ ngẩn ngơ, có phần khó có thể tin.    

 

"Chuyện Mao Triết để nói sau đi." Dương Khai khoát tay, "Ta muốn cùng Hoa đảo chủ nói, là chuyện rời khỏi Vô Ảnh Động Thiên."    

 

Hoa Dũng giật mình, ngẩng đầu trông lại: "Dương huynh tìm được đường ra rồi?"  

 

Thư Mộc Đan cũng không nhịn được đưa tay che lại môi đỏ, kinh ngạc nhìn qua Dương Khai.    

 

Dương Khai nghiêm mặt gật đầu nói: "Tìm được, xác thực như Mao Triế suy đoánt trước đó, Vô Ảnh Cương Phong đầu nguồn chi địa, chính là thông đạo tương liên cùng ngoại giới, thông qua nơi đó, có thể rời Vô Ảnh Động Thiên."    

 

"Dương huynh ngươi đi đầu nguồn chi địa kia?" Hoa Dũng la thất thanh. Dương Khai gật đầu.    

 

Thư Mộc Đan như có điều suy nghĩ nói: "Hơn mười ngày trước, Vô Ảnh Cương Phong vô cớ nổi lên, mà lại kéo dài trọn vẹn gần nửa ngày, hoàn toàn khác quy luật thời điểm bình thường. . ."    

 

Dương Khai nói: "Đó là do ta mở ra cương phong kia đầu nguồn." Thư Mộc Đan thấp giọng hô một tiếng.    

 

Hoa Dũng cũng một mặt không thể tưởng tượng nổi: "Dương huynh ngươi ra ngoài hơn một tháng làm được chuyện chúng ta mấy ngàn vạn năm cu ̃ng không làm được?"    

 

Dương Khai khiêm tốn nói: "Cũng là vận khí."    

 

Hoa Dũng kích động nói: "Nếu tìm được lối ra, Dương huynh có chắc rời khỏi nơi này không?"    

 

Dương Khai nói: "Đang muốn nói chuyện này với Hoa đảo chủ, rời nơi này không khó, khó là sau khi rời Vô Ảnh Động Thiên sẽ gặp phải cái gì."    

 

Hoa Dũng nhíu mày: "Dương huynh cảm thấy gặp phải cái gì?"    

 

"Hoa đảo chủ trước đó nói với ta việc này, ngươi quên rồi sao?" Dương Khai nhìn hắn.    

 

Hoa Dũng suy nghĩ một chút nói: "Rời khỏi Vô Ảnh Động Thiên, sẽ rơi vào nơi khởi nguồn cương phong kia, đây là tuyệt lộ a!"  

 

Dương Khai gật đầu nói: "Không sai, một khi rời khỏi Vô Ảnh Động Thiên, sẽ rơi vào nơi khởi nguồn cương phong, nơi đó có bao nhiêu hung hiểm, ta cũng không thể nào phán đoán. Không dối gạt Hoa đảo chủ, ta có một ít thủ đoạn, có thể ngăn cản Vô Ảnh Cương Phong, tối thiểu nhất, Vô Ảnh Động Thiên cương phong không có bao nhiêu uy hiếp đối với ta, nhưng nếu rơi vào nơi khởi nguồn cương phong kia sẽ như thế nào, ta cũng không rõ lắm."    

 

Hoa Dũng lại càng giật mình, giờ mới hiểu được hắn rời khỏi Song Tử đảo đi tìm đường ra là ỷ vào đâu.    

 

Thầm nghĩ chẳng trách hơn một tháng này chà xát hai lần Vô Ảnh Cương Phong, khí tức Dương Khai lại không suy yếu, nguyên lai hắn lại có thủ đoạn có thể ngăn cản.    

 

Trầm ngâm hồi lâu, Hoa Dũng mới hỏi: "Dương huynh đây là dự định rời khỏi Vô Ảnh Động Thiên sao?"    

 

"Không sai." Dương Khai gật gật đầu, "Trong khoảng thời gian này được hai vị đảo chủ chiếu cố, nếu hai vị nguyện ý cũng có thể đồng hành cùng ta, ta sẽ ở trong phạm vi đủ khả năng chiếu cố tốt hai vị, đương nhiên, nếu Song Tử đảo có những người khác muốn rời khỏi, cũng có thể tới tìm ta, còn có Vô Song Xã, ta cũng chuẩn bị thông báo."    

 

"Vô Song Xã?" Hoa Dũng hồ nghi trông lại, "Dương huynh cùng Vô Song Xã có giao tình?"    

 

Dương Khai lắc đầu nói: "Cũng không có, chỉ nhiều người lực lượng lớn, sau khi rời khỏi Vô Ảnh Động Thiên cũng không biết sẽ gặp phải cái gì, cho nên chỉ cần nguyện ý đi cùng ta, ta đều có thể mang theo."    

 

Hoa Dũng khẽ gật đầu: "Dương huynh chân thực nhiệt tình, hiệp can nghĩa đảm, khiến cho người bội phục."    

 

"Không dám nhận, tiện tay mà thôi."  

 

"Dương sư huynh, nơi khởi nguồn cương phong nhất định cực kì hung hiểm, ngươi có nắm chắc thông qua không?" Thư Mộc Đan đột nhiên hỏi.    

 

Dương Khai nghĩ nghĩ, nghiêm mặt nói: "Ta không biết nơi đó đến cùng là như thế nào, cho nên cũng không thể nào phán đoán."    

 

"Cho dù nơi đó là tuyệt lộ, ngươi cũng muốn đi?"    

 

Dương Khai cười nói: "Người sống một đời, mười phần chín buồn, không cầu hoàn mỹ, nhưng cầu không hối hận, so với cả một đời bị vây ở chỗ này, ta càng tình nguyện thử."  

 

Thư Mộc Đan nao nao, mím môi một cái: "Ta hiểu được."    

 

Hoa Dũng nói: "Việc này can hệ trọng đại, Hoa mỗ nhất thời cũng không thể nào lựa chọn, còn xin Dương huynh cho phép nghĩ mấy ngày, để cho vợ chồng ta suy nghĩ thật kỹ."    

eyJpdiI6ImZcL3ZlelwvbEdYQWM5Nnl2TTNwWDRFZz09IiwidmFsdWUiOiIzanZZTUNCVjRYZVgxdCtPXC9GaFJXNVRubU45d244V2FweFc4eEE3N2hVOUpHZ0dwbVJGckJhSWlYem9VakRRaiIsIm1hYyI6IjU4NWJiMDZiMTBjZDc1MTc0YzgzNTgwNTdkNGM1OTg3ODgxNTU4Yjk4M2VhZWIxZmIyOTEwZWI0YjVjNDAyNmYifQ==
eyJpdiI6Im1tdXAwR2Rlc1Z0Y1Z3ZTF6ZVh4YUE9PSIsInZhbHVlIjoiQ3RGKzhKeUhGUHNCTmZIVVJ2MHhxR3YyWktKY1NweU0wWExqeTVHM3c0M1NiUlYxVTFobnBYT0RSNEUzazk5Y2M0WUFIbFVZeGpPTjVkeTVRcEZTdGpTbmpLQlpGRGI3T1crZ2lxSDJYR0pGcDRtZDV6cU9qXC9UTm1YN1NYcTZWMERjYytCUDI3YTBmdTNsKzVcL0VlT2NOQ1RHM1pKM1NnbDF6RmlWNytnZ3RsXC81eFZNZXZ3WFJxQVBFK3hublZqcW9zMEdnMmxoYStQV0pyelJ4Z0VRUXpicUZOY2JNZ1pYYk9wNU0yeit5cnJNelwvVzI1YnF1RmU3aEQ2dWlNYjZ4MHpaaHBFNzVKdlZVRit6UmUzMUJhV21xdGRZUm51bU9EVHBPeDNOS016YVFaRzJFRUdqZjZaOW9MeEVidkF1RCt3MVZMR3lOSnp1elZBUjdCSzdTbXpvOEtSSEFXTUZpRXhQbUNJXC9EQ3hRSHQ4UythQko5TUZxY09nYjJRcVVURFlDSk9MVHFVVG9FY3BNeVNicnk0SmlHa0VBaGJTUllKT3VZdko2aVhKUWVLRlwvU2NIUG4wdUpNN3BMUURzK1FENjcyTDJlUGRQR3ZTUUhOXC9VT3FMd1wvajlpTzNVbmM4cXVnZElacGF2cVdUcXJyQ3pQQ2pDWXU0ZEdhUzBLSEhuYjNXV1JjRFBVVmY0WGhzQzgxT1FCOExMMlB4UTBsM1pHSzFyWlwvWkdMRHdEODZLUWRCcmtqZnFISUJ1ME54eGpocWNJSkxzdGhoaUR4YllsaWt4NG05YTJiNEV2dEU0NU5mYkFjUkRzU1RYdzIrWUJ0WlRmZFlcL2NzMWNzUlMiLCJtYWMiOiJkYWU2ZGYxM2VlODkzNDVjODY1MGIxZjQ3ZGU0NGNlYjhlY2U1ODk1ZmM2ODM1Y2I5Njg3OGNiZDNhOGExMDFiIn0=

"Đa tạ." Hoa Dũng ôm quyền, đứng dậy cùng Thư Mộc Đan cáo từ rời đi, đi tới cửa, bỗng nhiên lại xoay người nói: "Dương huynh, chuyện này can hệ không nhỏ, còn xin Dương huynh tạm thời đừng lộ ra những tin tức này cho Song Tử đảo."

Ads
';
Advertisement