Mặc dù Song Tử đảo có cấm chế ngăn cách, nhưng hắn vẫn có thể cảm giác được bên ngoài không ngừng dâng lên những trận ba động lực lượng kinh khủng.    

 

 

Hắn âm thầm nghĩ mà sợ, cảm thấy may mắn vì đã không tiếp nhận Lan U Nhược này. Với thực lực mà nàng biểu hiện ra bây giờ, nếu thật sự tiến vào Song Tử đảo, vợ chồng mình cho dù liên thủ thì e  

 

rằng cũng chưa chắc có thể đánh lại người ta.    

 

Không thể không có lòng phòng bị người khác, vạn nhất Lan U Nhược này mang y ́đồ xấu trong lòng, vậy thì hai vợ chồng mình ngăn cản như thế nào đây? Huống hồ, phu nhân bây giờ còn đang mang thai, vô pháp tuỳ ý động thủ với người khác nữa chứ.    

 

Ngược lại, tâm tư của Thư Mộc Đan nhạy cảm hơn một chút, giống như có điều suy nghĩ, nói: "Có thể thu được lực lượng cường đại như thế, e rằng thứ nàng bỏ ra cũng không nhỏ, bộ chiến giáp trên người nàng ta vô cùng tà dị."    

 

Hoa Dũng suy nghĩ một chút, gật đầu nói: "Phu nhân nói đúng lắm."    

 

Bà chủ dùng lực lượng một người chống lại tam đại sơn chủ của Huyền Dương sơn, đánh nhau khí thế ngất trời, đám người Vân Phi Bạch càng đánh càng là kinh hãi, bởi vì ba người bọn họ liên thủ lại mà cũng không có biện pháp gì xử lý nàng. Song thủ đại kiếm đại xảo bất công kia mỗi lần đánh ra đều có thể bộc phát uy năng khó có thể tưởng tượng được, điều này làm cho bọn hắn phải luống cuống tay chân để ứng đối.    

 

Ba người hợp lực, lại chỉ có thể đánh ngang tay với Lan U Nhược.    

 

Một bên khác, cục diện của đầu bếp và nhân viên kế toán lại tương đối thê lương, Huyền Dương sơn lần này xuất ra tam đại sơn chủ,  

 

mang theo chừng hơn mười vị Khai Thiên trung phẩm. Những người này không dám tùy ý nhúng tay vào trận chiến của các Khai Thiên lục phẩm, lo sợ bản thân bị tai bay vạ gió, chỉ có thể đưa ánh mắt chăm chú nhìn về phía đầu bếp và nhân viên kế toán.    

 

Hai người chật vật chạy trốn, sau lưng không ngừng nở rộ quang mang của thần thông bí thuật, đánh cho hai người không ngừng kêu khổ.    

 

Cũng may hai người bọn họ bây giờ cũng là Khai Thiên ngũ phẩm, đánh không lại thì cũng có thể chạy trốn. Bất quá theo thời gian trôi qua, đông đảo Khai Thiên của Huyền Dương sơn dần dần tạo    

 

thành một vòng vây, bao vây lấy đầu bếp và nhân viên kế toán, hơn nữa vòng vây này còn không ngừng thu nhỏ lại.    

 

Có thể thấy, một khi vòng vây này co lại đến một trình độ nhất định, hai người sẽ không thể trốn đi đâu được nữa.    

 

Bà chủ nhiều lần muốn xông tới viện thủ, nhưng đều bị ba người Vân Phi Bạch ngăn lại.    

 

Tình hình chiến đấu vô cùng nóng bỏng, đám người Vân Phi Bạch càng đánh càng thuận buồm xuôi gió, bởi vì bọn hắn phát hiện theo thời gian trôi qua, lực lượng mà Lan U Nhược này phát huy ra không biến hóa bao nhiêu, nhưng đấu pháp thì lại càng ngày càng loạn, rất  

 

nhiều thần thông đánh sai chỗ, lực lượng cũng hơi có vẻ phân tán đi.    

 

Phóng tầm mắt nhìn lại, một thân xích hồng chiến giáp bên ngoài cơ thể Lan U Nhược đang bị quanh quẩn bởi một tầng huyết vụ đỏ thẫm, đôi mắt dưới anh khôi kia cũng biến thành màu xích hồng, toàn thân cuồn cuộn yêu khí, phảng phất như một đầu đại yêu lâm thế.    

 

Ba người âm thầm ngưng trọng trong lòng, đều phỏng đoán rằng một bộ bí bảo này sợ là có thiếu hụt gì đó, căn bản là không thể thôi động trong một khoảng thời gian dài, nếu không nhất định sẽ có tai hoạ ngầm về sau.    

 

Nghĩ rõ ràng điểm này, ba người lập tức cải biến chiến thuật, không tiếp tục cứng đối cứng với bà chủ, mà lại riêng phần mình du tẩu, kéo dài thời gian.    

 

Xét theo biểu hiện của Lan U Nhược, thời gian càng dài, cách nàng ứng đối lại càng chậm chạp đi, đến lúc đó bọn hắn liền có thể thong dong ứng đối, trong những trận chiến ở loại tầng thứ này, có đôi khi cũng không phải lực lượng càng mạnh là càng tốt.    

 

Yêu khí kia càng ngày càng nồng đậm, Huyết Yêu chiến trang bao trùm trên người bà chủ mờ mịt hồng quang, giống như có máu tươi chảy xuôi trên đó vậy. Đôi mắt dưới anh khôi kia đã hoàn toàn biến  

 

thành một mảnh xích hồng, chiết xạ ra những quang mang điên cuồng và huyết tinh.    

 

Mỗi khi song thủ đại kiếm đánh xuống đều mang theo uy năng khai thiên tích địa, nhưng cảm giác của ba ̀chủ lại trở nên cực kỳ trì độn.    

 

Lúc Chu Nhã đâm tới một kiếm, bà chủ đúng là không thể kịp phản ứng, trường kiếm thuận theo chỗ nối tiếp của bảo giáp, quán xuyên bụng dưới của bà chủ.    

 

Chu Nhã còn chưa kịp mừng rỡ, liền thấy bà chủ bỗng nhiên quay đầu, vung xuống một kiếm!    

 

Chu Nhã kinh hô một tiếng, rút kiếm nhanh chóng thối lui, nhưng vẫn bị lực lượng cuồng bạo kia quét trúng thân thể, lập tức cảm thấy khí huyết quay cuồng, suýt chút nữa là đã phun ra một ngụm máu.    

 

Bà chủ truy cùng diệt tận mà đến, Chu Nhã cắn răng ngăn cản, ở một bên khác, Cảnh Thanh xuất thủ kiềm chế, Vân Phi Bạch đánh xuống một búa, trùng điệp bổ lên trên người bà chủ.    

 

Một tiếng oanh oanh bạo hưởng vang lên.    

 

Thân hình mảnh mai của bà chủ bị sinh sinh nện vào trong hồ lớn, làm tóe lên thao thiên cự lãng. Nơi nàng rơi xuống, nước hồ sôi trào, biến thành một mảnh đỏ thẫm, thật nhiều tôm cá trong hồ bị mùi tanh kia hấp dẫn, nhao nhao tới thôn phệ hồng quang, một lát sau  

eyJpdiI6IkxuZzJnaW05SU9sMnducDlQREl5ZGc9PSIsInZhbHVlIjoiT25BaGpaN29uR1FqMkliSitWOFwvbWJ3dVFcLzByXC9lTXRkMlRuSUR3M0dQTFRWXC9xZFhaMjM2N1duSTM0NWJqN3ciLCJtYWMiOiJkNGE4MDhjNzIzYzYxNTkyYWU4ZWE5ZWUyNzk3M2FiMjQ3NWJkMGQ3NDViMzI4MDIwYjU4Y2JhNzY0MGM3ZmYxIn0=
eyJpdiI6InREVWVIdHNxa2t3R0c4cEhaS3o1eGc9PSIsInZhbHVlIjoiMXFKRkxiYnNvOWNHbHl6UVY2ak1NU1ZiZE9IY3NRaWE4bVBKNUhHOGh0K3p6VW1jTDNaNFhDUjBIZ2lmTlh1aFRCZGZzSytDdFBjcENoazBQNXFlTGtIVHBzUkVxMHJrWjJ0eUttaHpQNkN0SVwvNlRoNXVQalpiZlBhVXg2YXQ4RXE4TzFGMnNlUVBuOUJkdUJHeDBCYTMrR2hSMHlaVG9zTmp0OE5RdG5ucz0iLCJtYWMiOiJhZDYwMDFkZjExMWM5ZjYzOWRiNWY0Y2ZmMTZmOThjY2JmNjkxYzQ0MGIxN2JlMjRlNTU5OTEzZjM3NTM1ZTg0In0=

Ads
';
Advertisement