Một cỗ khí tức làm cho người ta sợ hãi đột nhiên dâng lên từ trong Hư Không Địa, tựa như Cự Long ngủ say thức tỉnh. Khí tức kia hùng hồn đến mức ngay cả Khai Thiên lục phẩm như Nguyệt Hà và Mặc Mi cũng đều cảm thấy kinh dị.    

 

 

Cũng may loại khí tức namBwtṛày nhanh chóng thu liễm đi chỉ trong  

 

chớp mắt, nếu không trong số mấy chục vạn người của Hư Không Địa, số người có thể chống đỡ không ngã e rằng sẽ là trăm không được một.    

 

Động tĩnh lớn như vậy làm cho Hư Không Địa giống như sẽ lập tức chia năm xẻ bảy vậy, mọi người tất nhiên là đều kinh ngạc vạn phần.    

 

Mặc Mi quay đầu nhìn xung quanh, bỗng nhiên tầm mắt co rụt lại, chỉ tay về một hướng, nói: "Nguyệt Hà tỷ tỷ, ngươi nhìn bên kia!"

Nguyệt Hà thuận mắt nhìn theo phương hướng mà Mặc Mi, sau đó nàng ta không khỏi đưa tay che lại đôi môi đỏ, bởi vì ở phương hướng kia, tại thời khắc trời long đất lở, lại đột ngột xuất hiện một cái đầu vô cùng to lớn.    

 

Cái đầu kia sao mà to lớn, nhìn giống như cái đầu của một còn rùa đen, hơn nữa cái đầu đó vậy mà lại đối ứng với vị trí của Dương Linh Địa, toàn bộ Dương Linh Địa đều tọa lạc tại trên cái đầu này.    

 

Nguyệt Hà giống như bỗng nhiên ý thức được điều gì, thân hình cấp tốc bay lên không. Khi nàng quay đầu nhìn chung quanh, chỉ thấy ở phía dưới của Kim Mộc Thủy Hỏa Tứ Đại Linh Đại cũng nhiều thêm    

 

những cái chân tráng kiện không tưởng tượng nổi, lại nhìn về phía  m Linh Địa, ở bên dưới nơi đó cũng thình lình xuất hiện một cái đuôi. . .    

 

Đầu óc nàng không tự chủ được mà phác hoạ ra một hình ảnh, cả Hư    

 

Không Địa, hình như được một con cự quy cõng trên người! Nguyệt Hà sợ ngây người!    

 

Nàng cũng đã sinh sống ở nơi đây khá lâu, nhưng lại chưa bao giờ nghĩ tới việc ở bên dưới Hư Không Địa vẫn còn ẩn giấu bí mật khổng lồ như vậy. Lại liên tưởng đến lão già đeo mai rùa đột ngột xuất hiện mấy ngày trước, Nguyệt Hà đã ẩn ẩn có chu ́t phỏng đoán.    

 

Đông đảo Khai Thiên giờ phút này cũng đều thấy được một góc chân thân của Bí Hý, ai nấy cũng đều kinh dị không thôi, bất quá bọn họ lại càng cảm thấy phấn chấn nhiều hơn.    

 

"Ngao. . ." Bí Hý ngửa đầu, sau đó cái miệng của nó chợt phát ra một tiếng thét dài kinh thiên động địa, liên miên bất tuyệt, rung chuyển hoàn vũ, sau đó nó chầm chậm chuyển động thân thể một chút, dựa    

 

theo phương hướng mà Dương Khai chỉ dẫn cho hắn, không nhanh không chậm nhúc nhích bốn chân, chở theo Hư Không Địa bay về phía Tinh Thị.    

 

Động tác của hắn không nhanh nhưng tốc độ lại không chậm một chút nào, trong Hư Không Địa, mọi người chỉ cảm thấy sau khi trải qua một thời gian gia tốc ngắn ngủi, cả Hư Không Địa liền bay đi với một tốc độ nhanh như điện chớp.    

 

Mặc Mi tỏ vẻ chợt hiểu: "Thì ra đây là dự định của tông chủ."  

 

Với lực lượng bây giờ của Hư Không Địa và địch nhân sắp phải đối mặt, bọn họ chỉ có thể chọn lựa một thứ ưu tiên giữa tổng đàn và Tinh Thị, một thứ khác tất nhiên sẽ bị vứt bỏ, nhưng nếu như có thể di chuyển cả Hư Không Địa đến bên cạnh Tinh Thị, vậy thì loại tình huống này sẽ không còn tồn tại nữa, nhưng di chuyển tổng đàn là việc khó khăn đến cỡ nào? Thế nhưng hiện tại, loại khó khăn này khi đứng trước mặt Hư Không Địa thì lại có vẻ không đáng kể một chút nào.    

 

Phóng nhãn toàn bộ Tam Thiên thế giới, e rằng cũng chỉ có Hư Không Địa mới có thể làm được loại sự tình này, đây là điều mà bất luận Động Thiên Phúc Địa nào cũng đều không thể bắt chước được.    

 

Thần Ngao rời núi, chuyện kế tiếp liền không cần Dương Khai quan tâm, chỉ cần chỉ dẫn cho Bí Hý một phương vị, hắn sẽ tự chở Hư Không Địa đến chỗ Tinh Thị.    

 

Mà quá trình này, đại khái cần khoảng bảy tám ngày.    

 

Bàng Đoạt nhận lệnh của Dương Khai đã dẫn người đi trước một bước, chạy tới Tinh Thị bên kia để điều tra tình huống.    

 

Trước đó Vân Tinh Hoa đám người tọa trấn Tinh thị, kết quả bị Thiên Kiếm minh bên kia tận diệt, bây giờ Tinh Thị rốt cuộc có tình huống gì là điều mà ai cũng không biết. Đã có dự định một lần nữa  

 

tụ tập lại nhân khí cho Tinh Thị, những việc trọng điểm kế tiếp đều được đặt trên Tinh Thị, tất nhiên là bọn họ phải kinh doanh thật tốt mới được.    

 

Trong Long Tử phong, Dương Khai và Bí Hý lão đầu ngồi đối diện nhau, ở giữa bày một bàn cờ, Tiểu Hồng Tiểu Hắc liền đứng ở một bên bưng trà dâng nước. Bí Hý lão đầu kỳ nghệ cao siêu, thể loại mèo ba chân như Dương Khai sao có thể là đối thủ của người ta, tam hạ lưỡng hạ bị giết đánh tơi bời, vò đầu bứt tai.    

 

Bí Hý tẻ nhạt vô vị: "Kỳ nghệ của tiểu tử ngươi thật thối, đánh cờ đúng ngươi thật chẳng có chút ý tứ nào."    

 

Dương Khai nghiêng đầu nhìn qua hắn một chút, hận không thể xốc bàn cờ lên. Sau khi ở chung được mấy ngày, hai người cũng đã quen thuộc với nhau, Dương Khai phát hiện lão nhân này mặc dù thực lực cao thâm, nhưng cũng không bày ra giá đỡ gì, làm người ấm áp,    

 

Dương Khai tất nhiên là cũng lười câu nệ.    

 

Đúng ngay lúc hắn đang trầm tư suy nghĩ cách phá cục thì Nguyệt Hà bỗng nhiên lách mình tiến vào: "Thiếu gia, sắp đến Tinh Thị rồi."    

 

"Ồ? Sắp đến rồi sao? Đúng là nhanh a!" Dương Khai tranh thủ thời gian đứng dậy, thuận thế ném con cờ trong tay vào trong bàn cờ, quấy cho thế cục trong bàn trở nên rối tinh rối mù. Hắn phủi mông  

 

một cái, đứng lên nói: "Đi, đi xem một chút!"    

 

Bí Hý lão đầu giữ chặt lấy một tay của hắn: "Đi cái gì mà đi! Đánh xong bàn này rồi đi!”    

 

Dương Khai cúi đầu nhìn lại về phía bàn cờ, cười hắc hắc nói: "Cờ đã loạn cả rồi, còn đánh cái gì nữa, sau này rảnh rỗi thì ta lại tới tiêu diệt ngươi."    

 

Bí Hý không từ bỏ: "Tiểu tử thúi quen dùng mánh lới, đúng là không phải thứ tốt!"    

 

Dương Khai nói: "Chính sự quan trọng, ngày sau còn dài, lão đầu cần gì phải nóng lòng nhất thời?"    

 

Bí Hý lắc đầu: "Ta mặc kệ, bàn này không đánh xong, ta không cho phép ngươi đi."    

eyJpdiI6InY5ZmFUOHY0RG1QV1FHWHhuQ0xCNGc9PSIsInZhbHVlIjoiekxhZW1lU1pkR1lRRm1BRm1wamd4RWU5RU8yWEtESDA5VTRtakIwYWxQQldvWk4rbDRWREc1YzFLcGRubCtLNyIsIm1hYyI6Ijc5NmQ5ZDM4ODg3ZmIyNDA5YWU0ZDQwMzRkMWFiZTFiMGFhM2VkMjE3MDVhZWY0YzNkZGRiYmEzMWNlZTI0MWMifQ==
eyJpdiI6IjVtUDFEeU1EdmdYTVVcL3ZPKzh4anFBPT0iLCJ2YWx1ZSI6Imd1SmdVM0ZKRnBNMm9UZzNHVzc1ODd3R2UxaEx1UUtrXC8rZFZFbm1iRWFZeHJvcjJVczVraHZsTWZ6SjJ1cDRaUzQyck9WTHcwalhINzJiVEFGSlVHYVh5S2lDR1Q3TUI5Z3VydnBvM0lPMzJLSkZheG13MGdxTjRqRjRId3ZtVDhUVGFBTlRUeTZrXC9sT1RKUWNcL1o2OXZLTWVLWk1LS3VZKzl5d00wQU1ZcTR1TjdNTXhMbmMwTFZ3dlwvQ1hEd0JUaGdtemRMdUxSQzBoZ0gwTEd0MUY5UkRwSnZneElTV3FMK24wU3RcL3R1b2hIak5md1wvekZCTnk4bkIya3kwaG1GdE5kWWtLSEk1cHpIbHhsOHFQcEM5YUdLVUtDWFJOZGsyRStNUmhKMHMyaGl4ekQyMnpGdHRWYmd5V1VabFZEK1JMUmpFalNhMXpyQTc2S1dVa2grdlFwbWhWZXg2Y3VVUlF6eXozWXVPMW9OM2VCcGxITUNnQndPck5MK3hGRnA0MEpFWE4xNnFpWXFsajJGSzc2M1pJdFVlZFVSN3JJcXgrVWo4SmJ5V2o0Z1Vyb1ZWSHBMQlRvdGhmWEMySDZZUEJkQVRcL3ZhT3FCSHpEeWpZTkl5eW43ZTRacGxOMW9LXC80MFVRVmh6SjVNSEZROWJLXC9HK0ZiY2thOGZBMWE1SytjUGJIV1hmMzAxWE1INWR6TmVLQlpSZUtOdzV0djBPVzFiUDJ3UWlcL0dVM2JvNW1DRGh4UHp3SHJhdTUxN2ZOcUZHblkwSkNcLzZyclkwK2xWMHYyXC9GY09UT2VnWjRxMU1CMlBUYmlGOXJqSnROdENRUE1XWWoxQzM5amJVTFhGU2Z3U3BrNlRcL1lWaDhcL01Hdkh1eEs2TTZjZ09objZNdjRJMjdZVXBRM2VQelVNNmdFT2hPenVMMU1RN2RyNmVlQjRSbUdMdWJ3THFcLzBROThSU3laZjJiOVFyUmQzMmdjSzYxQmVvVGxPdG1VOE9jaW8rVWZNWUIzOG02TnZMZkxMSU56emtyNUY3Wmk3eHhQUzlmeFwvXC9JWXg2a0wyWjhqNTdtRjNwdmVWNXpCbE1ucTFreU9PTjZDZnVUUzJtdCtvXC9WMktXU2xtVW1XR1NETE9ZaHF3PT0iLCJtYWMiOiIwYjI1ZTUxYzNlZDM5YzA1YTQ5YzBlODY5NzQ0YzQzY2VlMWVhYTE2MDJlOGRmZTdiMTU3MmQxMzU0MDA4MjgwIn0=

Ads
';
Advertisement