Cũng may uống được chén rượu, hai người thuận miệng bắt đầu trò chuyện, bầu không khí cũng là hòa hợp hơn nhiều.
Đang nói chuyện, cũng không biết Thượng Quan Ngọc bỗng nhớ ra cái gì đó, chợt lệ rơi đầy mặt.
Dương Khai đau đầu, chỉ có thể thuận miệng an ủi vài câu.
Nàng khóc không dứt, Thượng Quan Ngọc cũng một chén tiếp lấy một chén, mượn rượu giải sầu, Dương Khai im lìm không ra tiếng, bồi tiếp nàng uống, chỉ mong nàng sớm say ngã đi, sau đó để Lô Tuyết đưa nàng trở về.
Liên tiếp nửa bầu rượu vào trong bụng, Dương Khai bỗng biến sắc, chỉ cảm thấy một cỗ bạo động không cách nào ức chế cấp tốc cuồn cuộn trong người, huyết dịch hung mãnh bành trướng, mũi thở ra đều trở nên nóng hổi không gì sánh được.
Rượu này có vấn đề!
Dương Khai giật mình.
Hắn cũng không phải là người vừa giang hồ, đối với thịt rượu người ngoài đưa tới đương nhiên sẽ không thể không đề phòng chút nào, nhưng trước đó hắn rõ ràng cẩn thận điều tra những rượu đồ ăn này, cũng không có phát hiện dị thường gì, thậm chí trước đó uống mấy chén cũng không phản ứng chút nào, tại sao lại chợt bộc phát?
=)))))
Lực lượng vô danh kia quay cuồng trong cơ thể, đánh thẳng vào suy nghĩ của hắn, để cảm giác của hắn khuếch trương vô hạn, mũi ngửi được mùi thiếu nữ, càng khiến hắn không thể ức chế dụ hoặc, không khỏi sinh ra suy nghĩ nhấn ngã người trước mắt này xuống đất, tùy ý chà đạp.
Dương Khai cắn răng, bắt lại cánh tay Thượng Quan Ngọc, cắn răng quát: "Thượng Quan Ngọc!"
Hắn vốn cho rằng là Thượng Quan Ngọc hạ DƯỢC trong rượu này, nhưng ngẩng đầu nhìn lên lại thấy Thượng Quan Ngọc cũng sắc mặt ửng hồng, cười khanh khách :V, cổ tay càng là một mảnh nóng hổi.
Nàng cũng trúng DƯỢC!
Còn không đợi Dương Khai kịp phản ứng đến cùng xảy ra chuyện gì, Thượng Quan Ngọc đã thở hổn hển nhào tới, cả hai ngã nhào xuống mặt đất, cưỡi ở trên người hắn, ánh mắt mê ly nhìn hắn.
Dương Khai mơ màng, dục vọng vốn đã xông lên tận chym, bây giờ lại bị một nữ tử cưỡi trên ngựa như vậy, cảm thụ da thịt nóng hổi kia, lắng nghe tiếng thở dốc dồn dập kia, hắn gần hư muốn thất cmn thủ.
Nhưng mà còn không đợi hắn có động tác gì, cửa phòng bỗng nhiên
bị người một cước đá văng, Quách Tử Ngôn cùng Lô Tuyết khí thế hung hăng xông vào.
"Đại nhân!" Quách Tử Ngôn quát.
"Xảy ra chuyện gì." Lô Tuyết cũng thất kinh hỏi.
Hai người luôn canh giữ ở ngoài phòng, nghe được bên trong có động tĩnh lập tức vọt vào điều tra tình huống.
Nhưng đập vào mắt là Thượng Quan Ngọc sắc mặt ửng hồng cưỡi trên người Dương Khai, hai tay còn dùng sức xé quần áo Dương Khai, trước ngực Dương Khai là một mảnh rách tung toé.
"Cái này. . ." Hai người đều trợn mắt tròn.
Rất nhanh, Quách Tử Ngôn lộ ra vẻ ngầm hiểu, Lô Tuyết khẽ gắt một tiếng, đỏ mặt quay đầu đi.
Bạch bạch bạch. . .
Trong hành lang truyền đến tiếng bước chân dồn dập, hai đạo khí tức cường đại cấp tốc tiếp cận tới.
"Không tốt!" Quách Tử Ngôn biến sắc, cùng Lô Tuyết liếc nhau, hai người cấp tốc lui ra ngoài, oanh một tiếng đóng cửa phòng lại.
Nhưng mà sau một khắc, trong hành lang bộc phát một trận kịch liệt năng lượng ba động. Theo một tiếng ầm vang động, cửa phòng
lần nữa bị người đá ra, Đồng Ngọc Tuyền hai mắt xích hồng xông đến, lập tức thấy được Dương Khai quần áo không chỉnh tề nằm trên mặt đất, còn có Thượng Quan Ngọc ý loạn tình mê yêu kiều cười không ngừng.
Bốn mắt đối mặt, Dương Khai hiện lên vẻ lúng túng, cưỡng ép đè xuống dục niệm.
Đồng Ngọc Tuyền nổi giận gầm lên một tiếng: "Thượng Quan Lung, ngươi làm chuyện tốt!" quá tốt ấy chớ
Khi hắn nghe nói nữ nhi mình bưng thịt rượu tiến vào phòng Dương Khai liền cảm thấy có chút không ổn, lập tức muốn đến đây ngăn cản, lại bị Thượng Quan Lung ngăn lại, thực lực hắn vốn cũng không bằng Thượng Quan Lung, sao có thê ̉thoát khỏi? Đang cùng nàng dây dưa, nghe đến bên này có động tĩnh, hai vợ chồng lập tức lao tới điều tra.
Vừa nhìn, đúng là tình cảnh trong mơ, Đồng Ngọc Tuyền lập tức nổ đom đóm mắt.
Dương Khai nhìn ra sau hắn, thấy Lô Tuyết đang cùng Thượng Quan Lung giằng co, mà Quách Tử Ngôn thì sắc mặt tái nhợt ngã một bên. Trong nháy mắt ngàn nghĩ bách chuyển, lộ ra vẻ chợt hiểu.
Dược vật trong rượu kia hẳn không phải là Thượng Quan Ngọc làm,
nàng không có đạo lý ngay cả mình đều hạ dược, lại thêm Đồng Ngọc Tuyền vừa gầm thét một tiếng, như vậy người hạ dược đã quá rõ ràng.
Thượng Quan Lung!
Thế nhưng tại sao nàng muốn hại nữ nhi của mình như thế? Chuyện này đối với nàng có chỗ tốt gì? Dương Khai nghĩ mãi mà không rõ, nhưng bất kể như thế nào, Thượng Quan Lung nhất định có mưu đồ.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất