Ngồi trong xe ô tô, Lý Quân nhíu chặt mày, mọi chuyện về mẹ ruột Nhậm Châu Vũ dường như bị bao phủ bởi một lớp sương mù dày đặc.
Trước đây, Lý Quân chỉ đơn giản là thương cảm cho cuộc đời bi thảm của mẹ ruột mình.
Nhưng lần trước, trước khi chết, Tứ trưởng lão của Chiến bộ Trung Vực đã nhắc đến bí mật của mẹ anh là Nhậm Châu Vũ, khiến anh dấy lên một tia tò mò.
Bây giờ nghĩ lại, mẹ anh chắc chắn không phải một người phụ nữ tầm thường.
Nếu anh đoán không sai, phía sau mẹ anh nhất định có một thế lực phi phàm.
Nhưng tại sao mãi đến khi bà chết thảm, ngoài lão Hàn ra thì không còn ai xuất hiện bên cạnh bà?
Còn Lý Thương, nếu thế lực sau lưng Nhậm Châu Vũ mạnh hơn cả nhà họ Long thì tại sao Lý Thương lại phải bỏ gần tìm xa mà đi ở rể nhà họ Long, thay vì dựa vào thế lực của mẹ mình? Chắc chắn trong chuyện này có bí mật mà anh chưa biết.
Hơn nữa, tốc độ tu luyện của bản thân anh nhanh đến vậy, liệu có liên quan gì đến huyết mạch của mẹ không?
Lý Quân nhìn cảnh vật bên ngoài cửa sổ không ngừng lùi về phía sau, nhưng trong đầu lại rối như tơ vò, những suy nghĩ không thể sắp xếp rõ ràng được.
Mãi đến khi trở về biệt thự, bước xuống xe, anh phát hiện có một người đang đứng trước cửa, dáo dác nhìn quanh với vẻ mặt lo lắng.
Chính là Nam Tiêu Vân - sư huynh của Lý Quân.
Thấy xe ô tô của Lý Quân trở về, Nam Tiêu Vân vội vàng bước nhanh tới.
“Tiểu sư đệ, cuối cùng đệ cũng về rồi! Huynh gọi điện thoại cho đệ, nhưng điện thoại luôn báo thuê bao.”
Lúc này Lý Quân mới phát hiện điện thoại của mình không biết đã hết pin từ lúc nào.
“Vào trong nhà rồi nói.”
Vừa bước vào nhà, Nam Tiêu Vân đã không kìm được mà hỏi: “Tiểu sư đệ, nghe nói đệ đã giết Giang Nam Vương, còn cả thuộc hạ của Lãnh chúa Lĩnh Nam, rồi treo đầu bọn họ trên cổng Giang Nam Vương phủ. Có thật không?”
Nhìn thấy vẻ lo lắng của Nam Tiêu Vân, Lý Quân không khỏi nhíu mày.
Chẳng lẽ giữa Nam Tiêu Vân và đám người Lãnh chúa Lĩnh Nam có liên quan gì sao?
Lý Quân gật đầu.
“Sư huynh, nếu huynh đến tìm đệ chỉ để chất vấn chuyện này, vậy thì huynh không cần nói nữa.”
Thái độ của Lý Quân bỗng trở nên xa cách.
Vẻ mặt Nam Tiêu Vân sững sờ, vội vàng lắc đầu: “Tiểu sư đệ, đệ hiểu lầm rồi, huynh đến là để báo cho đệ một chuyện. Lãnh chúa Lĩnh Nam vô cùng tức giận nên đã kích hoạt lệnh truy sát cấp S, huy động toàn bộ lực lượng dưới trướng ông ta để truy sát đệ.”
“Dưới trướng Lãnh chúa Lĩnh Nam có nhiều khu vực lớn, lực lượng mà ông ta có thể điều động cực kỳ khủng khiếp. Tiểu sư đệ, đệ nhất định phải cẩn thận!”
Nghe vậy, trên mặt Lý Quân mới lộ ra ý cười, nói: “Không sao cả, nếu đệ đã dám giết người của Lãnh chúa Lĩnh Nam thì cũng không sợ ông ta trả thù.”
“Sư đệ, đệ có chừng mực là được rồi, sư huynh cũng không tiện nói gì thêm, nhưng còn một chuyện nữa…”
Nói đến đây, Nam Tiêu Vân có chút do dự.
Nhưng khi nhìn vào ánh mắt của Lý Quân, cuối cùng hắn ta vẫn nói: “Là chuyện liên quan đến Điện chủ.”
Bởi vì Nạp Lan Long Hiên chưa chính thức thu nhận bọn họ làm đệ tử, cho nên đám người Nam Tiêu Vân vẫn gọi Nạp Lan Long Hiên là Điện chủ.
“Lão đầu làm sao vậy?”
Ánh mắt Lý Quân dán chặt vào Nam Tiêu Vân.
“Vốn dĩ chuyện này Điện chủ không cho huynh nói với đệ, nhưng huynh nghĩ đi nghĩ lại, vẫn quyết định nói cho đệ biết.”
“Đệ đã giết Giang Nam Vương, mà Giang Nam Vương là Nhất phẩm của Long quốc. Hiện tại có rất nhiều thế lực đối địch với Điện chủ lợi dụng thân phận đệ là đồ đệ của ông ấy để công kích ông ấy. Ngày mai, Chiến bộ Trung Vực sẽ tổ chức hội nghị thẩm phán, xét tội Điện chủ.”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất