Tiếng tăm của ông cụ này khá vang dội trong giới sành ăn.
Rõ ràng toàn bộ nhà hàng đều đã chật ních người, Lư Ôn Du muốn ăn cũng phải đợi thêm một lúc nữa, nhưng lại có người đứng dậy nhường chỗ cho ông ta.
Đây chính là hiện thân của địa vị.
"Ông Lư, mời ông ngồi."
Lư Ôn Du không khách sáo chút nào, thậm chí ông ta còn không nói cảm ơn đã dứt khoát ngồi vào chỗ mà người đó nhường cho ông ta.
Những vị khách cùng bàn khác cũng ngượng ngùng không dám ăn tiếp, người nào người nấy đều đứng dậy hết.
Người phục vụ vô cùng rất sáng suốt và thức thời, anh ta vội vàng thu dọn sạch sẽ thức ăn, sau đó đặt thực đơn tới trước mặt Lư Ôn Du, giọng điệu vô cùng cung kính nói: "Ông Lư, cho hỏi ông muốn ăn gì?"
Lư Ôn Du thong thả mở thực đơn ra, chậm rãi lựa chọn.
Nhà hàng vốn đang ồn ào thoắt cái đã trở nên yên tĩnh, ánh mắt của tất cả mọi người đều dán chặt vào Lư Ôn Du.
Thật ra mọi người đến đây ăn cũng vì mới mẻ và thích hóng hớt.
Còn về việc đồ ăn ở đây có thực sự có tác dụng trị bệnh giúp cơ thể khỏe mạnh hay không thì thật sự khó nói, mặc dù sau khi ăn xong sẽ cảm thấy tinh thần sảng khoái hơn rất nhiều nhưng cũng chỉ vậy mà thôi.
Bây giờ thì tốt rồi, Lư Ôn Du đã đến đây, với sự chuyên nghiệp của ông ta thì nhất định có thể làm rõ nhà hàng thuốc này là hàng thật giá thật hay có tiếng mà không có miếng.
"Các anh nói xem, ông Lư sẽ đánh giá như thế nào?"
"Rất khó nói, trước kia có khá nhiều nhà hàng có đồ ăn rất ngon nhưng cuối cùng đều bị đánh giá khá thấp, rốt cuộc sập tiệm luôn."
“Đúng đúng, đúng, tôi ấn tượng nhất là một nhà hàng Tứ Xuyên, đồ ăn ở đó thực sự rất ngon, kết quả ông Lư lại chỉ ra rằng thịt lợn họ sử dụng đều là thịt lợn chết, thế là dứt khoát xóa sổ nhà hàng Tứ Xuyên đó luôn.
"Ông cụ này quá kén chọn cũng quá tỉ mỉ với đồ ăn. Chúng ta ăn uống vui vẻ ở chỗ này không có nghĩa là đồ ăn của nơi này cũng có thể thỏa mãn khẩu vị của ông Lư đâu."
"Thật đáng lo ngại mà"
Mọi người đều không nói được rốt cuộc kết cục sẽ như thế nào, dù sao đối với Lư Ôn Du thì chuyện gì cũng có thể xảy ra.
Sau khi đọc xong toàn bộ thực đơn, Lư Ôn Du đọc tên một món ăn rất đơn giản: "Cho tôi một phần thịt heo cắt sợi, thêm một phần cơm."
Chỉ thế thôi à?
Người phục vụ nhìn xung quanh, lúng túng hỏi: "Không gọi nhiều thêm chút nữa sao? Hay là thêm một món best seller của nhà hàng chúng tôi nhé?"
"Không cần đâu, chỉ cần làm những gì tôi nói là được."
Lư Ôn Du rất chắc chắn rằng món ăn càng bình thường thì càng có thể phản ánh đẳng cấp của một nhà hàng.
Thịt heo cắt sợi kèm theo một phần cơm, phải xem xem trình độ của nhà hàng anh thế nào đã.
Người phục vụ cũng không nói thêm gì nữa, thậm chí cũng không cần ghi lại đã đi thẳng vào phòng bếp.
Vào lúc này, Giang Nghĩa từ trên lầu đi xuống, anh đi đến trước bàn ăn của Lư Ôn Du, chắp tay nói: “Chào ông Lư, tôi là Giang Nghĩa chủ nhà hàng này. Theo quy tắc của nhà hàng, tôi muốn tiến hành một số kiểm tra thể chất đơn giản trước cho ông trước khi nấu món cho ông"
“Hả?” Lư Ôn Du có phần bất mãn: “Đây là quy củ gì vậy?”
Giang Nghĩa trả lời: "Tất cả các món ăn trong nhà hàng của chúng tôi đều được đặt làm riêng theo vóc người của thực khách, chỉ khi biết tình trạng thể chất của ông, chúng tôi mới có thể chế biến món ăn phù hợp cho ông được"
Lông mày Lư Ôn Du giãn ra, quy củ này khá thú vị.
Ông ta đã ăn ở nhiều nhà hàng đến vậy mà đây là lần đầu tiên ông ta gặp phải một nơi có đồ ăn được đặt làm riêng theo vóc người của khách hàng kiểu này, chỉ từng nghe nói đến quần áo giày dép đặt làm riêng theo vóc người, ông ta chưa từng nghe nói đồ ăn cũng có thể đặt làm riêng theo vóc người.
Có đôi chút thú vị.
Sự phản kháng của ông ta không còn nghiêm trọng nữa, ông ta nói: "Được, vậy anh kiểm tra đi."
Giang Nghĩa dứt khoát ngồi bên cạnh Lư Ôn Du, anh duỗi tay đặt lên cổ tay của ông ta, cảm nhận mạch đập của Lư Ôn Du, sau đó lại quan sát sắc mặt của Lư Ôn Du.
Giang Nghĩa là một bác sĩ vô cùng xuất sắc, chỉ trong vòng vài phút ngắn ngủi anh đã hoàn thành tất cả các quan sát.
Thế này vẫn còn tương đối chậm, nếu là khách hàng bình thường, không đến một phút anh đã có thể làm xong. Giang Nghĩa cẩn thận nên mới quan sát Lư Ôn Du thêm một chốc.
"Được, tôi đã có quyết định rồi."
Giang Nghĩa đứng dậy đi vào nhà bếp mà không nói gì thêm.
Tất cả mọi người đều mắt to trừng mắt nhỏ, không biết Giang Nghĩa sẽ làm ra được trò trống gì.
Sau khoảng mười lăm phút, thịt heo cắt sợi được mang ra.
Thành thật mà nói, để làm một phần thịt heo cắt sợi cần đến mười lăm phút thì thực sự hơi lâu, quán ăn nhỏ bình thường có thể làm xong trong vài phút.
Nếu đã tốn nhiều thời gian như thế, hẳn là sẽ rất ngon nhỉ?
Người phục vụ đặt món thịt heo cắt sợi lên bàn của Lư Ôn Du, cười híp mắt nói: "Ông Lư, mời ông nếm thử"
Lư Ôn Du cầm đũa gắp miếng thịt heo cắt sợi bắt đầu ăn, ông ta nhắm mắt lại thưởng thức một cách cẩn thận, sau đó lại ăn thêm hai ngụm cơm.
Gật đầu và tiếp tục nếm.
Những hành động như vậy có nghĩa là ông ta rất tán thưởng sao? Các khách hàng đều lộ ra nụ cười vui vẻ, chắc là Lư Ôn Du sẽ đánh giá tốt.
Ông ta cầm khăn ăn lên lau miệng, sau đó bình luận: "Sắc hương vị đều có đủ, nguyên liệu, tay nghề đều là tuyệt đỉnh, đầu bếp làm ra món ăn này nhất định là đầu bếp cao cấp hạng nhất."
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất