Đàm Vĩnh Thắng rời khỏi tầng hầm ngầm, quay về phòng làm việc, khoảnh khắc ông ta đang chuẩn bị đẩy cửa đi ra, bỗng nhiên quay đầu lại, phát hiện chén trà trên bàn có dấu vết bị động đến.
Hå?
Ông ta đi đến nhìn thử, phương hướng chén trà kia thật sự thay đổi.
Thay đổi rất nhỏ này khiến Đàm Vĩnh Thắng cảnh giác.
Căn phòng cấm tất cả mọi người vào, không có sự cho phép của ông ta không một kẻ nào được vào đây, vậy sao chén trà lại có dấu vết bị động đến.
Chứng minh lúc Đàm Vĩnh Thắng không ở đây có người đã lén vào đây, không cẩn thận chạm vào chén trà.
Là ai đây?
Hệ thống an ninh của biệt thự cực kỳ kiên cố, bình thường người ngoài không vào được.
Chỉ có hai người mới vào được, một người là quản gia già, còn lại là Đàm Quốc Đống.
Không có khả năng quản gia già sẽ vào phòng làm việc, cũng không có lý do và động cơ để vào phòng làm việc, đối tượng đáng nghi duy nhất là Đàm Quốc Đống.
"Cuối cùng thằng oắt nãy cũng không nhịn được nữa à?"
Đàm Vĩnh Thắng cười lạnh, bật camera lên kiểm tra, kết quả lại phát hiện vào khoảng hơn ba giờ chiều, màn hình đen khoảng chừng 3 phút.
Màn hình đen?
Máy móc bị trục trặc?
Không có khả năng, chắc chắn có người làm.
Cấp dưới của Đàm Quốc Đống cũng có Khưu Triển có năng lực Hacker cực kỳ mạnh, muốn chặn camera ba phút là chuyện khá dễ dàng.
Vấn đề là, trong ba phút này Đàm Quốc Đống làm gì trong phòng làm việc?
Thật ra Đàm Vĩnh Thắng đã đoán được.
Đàm Quốc Đống lợi dụng ba phút này để kiểm tra kỹ càng tỉ mỉ phòng làm việc một lượt, nhưng sao Đàm Quốc Đống có thể phát hiện ra hầm giam dễ thế được?
Nếu Đàm Quốc Đống phát hiện thì sẽ không biết thân biết phận như bây giờ.
Đàm Vĩnh Thắng ngồi xuống, duỗi tay lấy một điếu thuốc lá ra châm.
"Được lắm, được lắm, tất cả đều chọn đối đầu với tao đúng không?"
"Đàm Quốc Đống, mày là cháu ruột của tao, chẳng phải sau này tao mất rồi thì nhà họ Đàm sẽ do mày tiếp quản sao?"
"Vậy mà mày còn phản bội tao?"
"Mày ẩn nấp bên cạnh tao lâu như thế, mày tưởng tao không biết mày muốn làm gì sao? Tao chỉ không muốn vạch trần mày thôi, tao muốn mày cải tà quy chính, ai biết được mày lại cứng đầu như vậy."
"Mày giống Giang Nghĩa, muốn lấy mạng tao"
Hút xong một điếu thuốc lá, ông ta lại đốt điếu khác.
Bực bội.
Tức giận.
Đàm Vĩnh Thắng lẩm bẩm: "Mày bất nhân thì đừng trách tạo bất nghĩa. Đàm Quốc Đống, Giang Nghĩa, bọn mày là con cháu của tao mà lại muốn phản tao. Được lắm, vậy chúng ta chờ xem ai giỏi hơn ai!"
"Ha ha ha ha."
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất