Chiến thần Tu La - Giang Nghĩa (Truyện full)

 

Mười hai con con sói hoang xông lên, chúng nó nhe hàm răng sắc nhọn cắn Giang Nghĩa và Bạch Dương. 

Hai người tựa lưng vào nhau, sát cánh chiến đấu giống như lúc giết địch ở biên giới phía Tây. 

“Thống soái, đã lâu không có cảm giác này nhỉ!” 

“Chú ý bên trái!” 

Hai người phối hợp càng tăng thêm sức mạnh, bọn họ bình tĩnh đối phó với những con sói hung dữ đang lần lượt xông lên. 

Bầy sói này tấn công rất nhanh và cắn rất mạnh, nhưng phương pháp tấn công tương đối đơn giản, Giang Nghĩa dễ dàng ứng phó. 

Chó sói nhanh, bọn họ càng nhanh hơn. 

Đấm thẳng, đá ngang, đánh cùi chỏ, lên gối, mỗi chiêu thức đều vô cùng mạnh mẽ, chỉ ba mươi giây đã giải quyết xong bầy sói. 

Đây còn là trong tình huống dùng tay không. 

Nếu có vũ khí trong tay, họ có thể giết hết bầy sói hoang này trong thời gian ngắn hơn. 

Ngay lúc bọn họ vừa thở phào nhẹ nhõm, một âm thanh hùng hồn của người đàn ông bất chợt vang lên ngoài cổng. 

“Các người đang làm cái gì đấy?” 

Giang Nghĩa quay đầu lại xem, chỉ thấy một người đàn ông trung niên đeo một cái giỏ sau lưng đứng ở cổng. Ông ta cao to, ánh mắt hung dữ, trên cánh tay trái có hình xăm con sói nhe nanh múa vuốt. 

Người này chắc là người họ đang muốn tìm. 

Giang Nghĩa nói: “Ngài chính là ngài Hồ Lang đúng không? Chúng tôi... 

Giang Nghĩa còn chưa nói hết lời, người đàn ông kia đã hét lên: “Tôi hỏi, các người đang làm gì ở đây?” 

Giang Nghĩa khẽ nhíu mày. 

Không ngờ tính tình của người đàn ông này lại nóng nảy như vậy. 

Thế là Giang Nghĩa trả lời: “Chúng tôi có vài điều muốn hỏi ngài. Sau khi đến đây, chúng tôi đã bị sói hoang tấn công, nên ra tay giải quyết chúng. 

“Giải quyết?” 

Hồ Lang liền biến sắc: “Cậu đả thương bầy sói của tôi?” 

Nghe giọng điệu này thì có vẻ như bầy sói này không phải là sói hoang mà là đàn sói được Hồ Lang một tay nuôi dưỡng. Thật không ngờ ở xã hội hiện đại này lại có người sống chung với bầy sói. 

Điều này ít người làm được. 

Vốn dĩ đến đây để nhờ giúp đỡ, kết quả lại làm hại bầy sói do người ta nuôi dưỡng, mặc dù là do những con sói này ra tay trước. 

Bạch Dương nói: “Ngài Hồ Lang, thật xin lỗi, chúng tôi không biết ông nuôi bầy sói này, vả lại chúng tôi làm vậy chỉ để tự vệ mà thôi. Nhưng ngài yên tâm, vừa nãy chúng tôi không giết bọn nó, bầy sói này chỉ bị thương thôi, nghỉ ngơi vài ngày sẽ khỏi ấy mà. 

Hồ Lang lạnh lùng liếc anh ta một cái, sau đó chỉ ra cổng: “Cút” 

Sắc mặt Bạch Dương rất khó coi. 

Không phải bởi vì mình bị người ta mắng, mà là bởi vì dựa theo tình hình hiện tại, rất khó để tra hỏi tung tích của nấm linh chi ngàn năm tuổi. 

Rất khó nhưng cũng phải hỏi! 

Bạch Dương kiên trì nói: “Ngài Hồ Lang, chỉ cần ngài nói cho tôi biết nấm linh chi ngàn năm tuổi đang ở đâu, tôi sẽ lập tức cút ngay” 

Sợ Hồ Lang không đồng ý, anh ta còn nói thêm: “Tôi biết ông là người buôn bán thông tin tình báo lớn nhất ở đây, ông muốn bao nhiêu, cứ ra giá” 

Thông thường những người buôn bán thông tin tình báo sẽ không chống cự nổi trước cám dỗ của đồng tiền. 

Nhưng Hồ Lang lại lạnh lùng nói: “Tôi sẽ không tiết lộ bất kỳ tin tức gì cho các người, cút đi 

“Ông!!!” 

Bạch Dương thật sự rất nôn nóng. 

Nấm linh chi ngàn năm tuổi có liên quan đến việc chữa trị của Quân Nhàn, sao nói từ bỏ là từ bỏ được? 

Anh ta siết chặt nắm đấm. 

eyJpdiI6InlxU3c0WExpSjRCNDFieHdqdldUSGc9PSIsInZhbHVlIjoiWVRIaW1HaFwvQ3JmOTVpU0NaTzl6YzkzSkE3bkdcL045b1Z0REh2MkJLSDNjSEtGODZjbmVTUHhVNDlvNEZ5V3E2VHhXRWxoclczMVVkZ2s3aTJEWk5HbG5ScWw1bDFvcDJRc0dVbGZiUyt6K1NKY1A5R0wybXZid3ozTzV3TzZDTnN5RnFPKzNcL3NSdzQ1T1pnK255Wk1iVktvRUN3OHpoNzJRTFRVVTJtSGNJRE1SNGhlSTJ1eVVCWksyM1RJWHdEYjk3YXJmWUNrZFJsalVRaGpEV29GcmlBTjlpeWlBa2NteCtrQ01FbVwvZ0E9IiwibWFjIjoiYmViMTYxOGJkNGFkNzU1ZTRiNzdiOGMyOGZjNTYxZTg2YTFkMTU1ZGZiN2Q5NmNmODM4MWFjMDcxYjczMWExMSJ9
eyJpdiI6ImJlXC9SNENnUXZhbXdXV0VwcGFoQWpRPT0iLCJ2YWx1ZSI6InpcL3d2VkJ1XC9XVzZYQWM2MEJtUllENHNhRTR3cDUrMHZmaEVwckVpcm5SS21VcW9Bbk1hT21wZ0xzN25ZOEhNNWp6NFROcTVlVDk0d3JLazg5NU5mTk9TUVFOcVwvXC9kWlZ6elNmXC9wZ0NPWWR0SkhodWNSY1diU0VVcVwvYWdES2dPV2JOVlFTNzhCTnVKT2piY2tmc3NwUG9rWWJic1FmTXl6QWRMSmc2YyttY1RNYkVsckVtUlRORHJSWFVBSlV3dmpCeGZKeXNHMGk4cFlHVWFseFVWVkJPY3ZoblM4K3picDBvWXpuSVZmZmVVTGtteWw2VzFPaGNCem5idStpdnZrcDZRQmpEcjZqdEFUSGluVjI0YnBKNStEOUMyVDRscEhmRDUxK1BUSnFvZXZSMmwwbThhYjFjUnhMUVFQa1pwakNtUW1aaTBiSzFBbVFwY0FPVHJONXZtTG5Ma3N6d3EwWFoxN2FydGxOQmtuempcLzA0SzNCZ0dVc1dzMGhhTVwvIiwibWFjIjoiMWY0OWI2MWNlNzRmZTc2NDVkZmE2MjI2YzAyYTRjMWQ4MDk1ZDM1YzZmZTZiODVkZTJhMDUxYTgwN2ZjYWY3YiJ9

Hồ Lang lạnh lùng nhìn Bạch Dương: “Cậu có thể thử xem.

Ads
';
Advertisement