Bà ta ngồi xuống ghế, bắt chéo chân, vuốt ve con mèo đồ chơi ở trong lòng, vừa cúi đầu nói: “Giang Nghĩa, cậu đúng là một người thông minh, lại có thể lừa gạt chị gái tôi xoay vòng vòng”
Bầu không khí lập tức trở nên căng thẳng.
Giang Nghĩa ngơ ngác, anh lừa gạt Khương Lị cái gì chứ?
Văn Vân Chi tiếp tục nói: “Cậu và nhà họ Đàm có thù, bản thân không có cách nào đối phó với bọn họ cho nên liền thông qua cách nịnh bợ chị gái của tôi để có thể dựa vào nhà họ Khương chúng tôi, còn có thể để cho hai sản phẩm gia nhập vào bởi sưu tập V của nhà họ Khương chúng tôi, đã có chỗ dựa mà còn kiếm được tiền”
“Giang Nghĩa, đúng là thủ đoạn cao siêu”
Cái này...
Giang Nghĩa không biết phải phản bác như thế nào.
Về mặt chủ quan thì thật ra anh không hề có ý muốn nịnh bợ lấy lòng Khương Lị, nhưng từ kết quả có được, rất khó để có thể phản bác anh bắt tay với nhà họ Khương không phải là vì để đối phó nhà họ Đàm.
Khương Lị còn nói giúp cho Giang Nghĩa: “Em dâu à, tôi đã nói với em rất nhiều lần rồi, đưa kem làm đẹp và Thủy Mỹ Nhân vào bộ sưu tập V đều là ý của một mình tôi, không có liên quan gì với chủ tịch Giang hết”
Văn Vân Chi cười lạnh: “Cho nên mới nói chị ngốc đó, chị gái à, bị người khác lừa mà còn kiếm tiền cho người ta.”
Lời này làm Khương Lị tức đến nghẹn lời.
Bà ta siết chặt hai tay, trừng mắt nhìn Văn Vân Chi, rất muốn nổi giận nhưng lại cố gắng kiềm chế.
Giang Nghĩa cũng không ngờ là mối quan hệ giữa Văn Vân Chi và Khương Lị lại tệ như thế, hoặc là nói tính tình của Văn Vân Chi điêu ngoa tùy ý, không hề quan tâm đến thể
diện của Khương Lị.
Khương Lị là chị gái của gia chủ, vậy mà Văn Vân Chi lại mắng bà ta ngu ngốc trước mặt mọi người, nếu như là người khác thì Khương Lị đã cho người của mình đánh cô ta một trận tơi bời, làm gì còn có chuyện yên bình mà đứng đó?
Chỉ nhìn thấy Văn Vân Chi khoác khoác tay: “Được rồi, Giang Nghĩa, tôi cũng không muốn phải truy cứu chuyện trước kia. Ngày hôm nay tìm cậu đến đây chỉ có một mục đích duy nhất... chữa khỏi bệnh cho con trai tôi.”
“Nếu như cậu có thể trị khỏi, vậy thì chuyện trước đó cậu lừa gạt nhà họ Khương, tôi sẽ mở một mắt nhắm một mắt cho qua”
“Nếu như cậu chữa không khỏi, vậy thì ngại quá, hai sản phẩm của cậu đều phải bị loại bỏ khỏi bộ sưu tập V. Hơn nữa, tôi còn bắt tay với nhà họ Đàm để đối phó với cậu”
“Sống hay chết thì phải xem bản lĩnh của cậu.
Đúng là ác độc.
Văn Vân Chi này quả thật là một người phụ nữ được chiều hư, làm chuyện gì cũng chỉ để ý đến cảm xúc của mình, chỉ chăm chăm vào sở thích của bản thân.
Giang Nghĩa bất đắc dĩ nói: “Được thôi, vậy cho tôi xem tình huống của cậu nhà cái đã.”
Văn Vân Chi gọi với vào trong phòng: “Thúy Nhi, ôm cậu chủ nhỏ ra đây”
Ôm ra?
Dựa vào tuổi tác của Văn Vân Chi, ít nhất thì con trai của bà ta cũng phải mười mấy tuổi rồi chứ, thậm chí còn có thể là hai mươi tuổi, sao lại còn ôm ra?
Rất nhanh sau đó, Giang Nghĩa liền biết đáp án.
Chỉ nhìn thấy Thúy Nhi ôm một con chó chihuahua trong ngực.
Văn Vân Chi đưa tay chỉ vào con chihuahua ấy: “Đây chính là con trai của tôi, gần đây không biết nó bị làm sao mà cứ không chịu ăn cơm, đã sụt hết mấy ký rồi, cậu xem thử xem rốt cuộc là nó bị bệnh gì?”
Giang Nghĩa sửng sốt đứng yên tại chỗ, tương đối ngượng ngùng.
Nói cách khác, cái được gọi là con trai của Văn Vân Chi thật ra chính là một con chó à?
Anh nhìn thoáng qua Khương Lị, Khương Lị cũng chẳng biết nói gì.
Giang Nghĩa đã hiểu tại sao lúc nãy ở trên xe Khương Lị lại không chịu nói chuyện, chuyện như thế này làm sao mà Khương Lị có thể nói cơ chứ?
Văn Vân Chi nhìn thấy biểu cảm của Giang Nghĩa thì liền hỏi: “Sao vậy, chữa không được à?”
Giang Nghĩa cũng không phải là bác sĩ thú y, anh khám bệnh cho con người chứ không khám bệnh cho động vật, chuyện này... khó khăn đây.
Giang Nghĩa nhẹ giọng cười một tiếng, anh nói: “Chuyện nhỏ.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất