Bạo Quân Tối Nay Muốn Thị Tẩm - Tần Phong Hi

 

“Còn có thứ gì khác có thể thay thế không?” Trong lòng Tân Phong Hi càng dậy sóng thì ngoài mặt nàng lại càng bình tĩnh, chỉ có Lệ Tử Mặc đang ôm eo nàng là cảm giác được nàng đang khẽ run rẩy. 

Hắn nhíu mày. Thật ra hắn cũng tò mò về lai lịch của nàng, nhưng vẫn chưa từng hỏi nàng. Hắn cảm thấy nàng rơi vào lòng mình thì chính là của mình, nhưng nếu lúc này đột nhiên một người phụ nữ xuất hiện nói mình là mẹ của Tần Phong Hi, hoặc là huynh đệ tỷ muội gì đó xuất hiện, hắn liền cảm thấy không vui lắm. 

Dù có là ai thì cũng không thể tranh giành người với hắn, Tần Phong Hi chỉ có thể là của hắn. 

Lệ Tử Mặc ôm chặt lấy nàng. 

“Không còn, chỉ có mỗi cái này thôi.” Kim Lão hơi buồn bực đánh giá nàng: “Ta nói này Hi nha đầu, nếu có người giữ máu cuống rốn của ngươi cho tới tận bây giờ, thì chứng tỏ gia thế của ngươi không đơn giản chút nào. Ngươi là người của Tần gia kia thật hả?” 

“Tân gia kia là nhà nào?” Tần Phong Hi cố gắng khống chế bản thân, thật ra nàng đã kinh hãi đến mức muốn hét lên thật to. 

“Ngươi không biết Tần gia ấy hả?” Kim Lão nhíu mày: “Xem ra trong một chốc một lát không thể nói hết được, chờ ta cứu sư điệt đã rồi trên đường dẫn các ngươi đi tìm Huyết Liên, ta sẽ nói tỉ mỉ cho người nghe. 

Tần Phong Hi đành phải nín nhịn. 

Những việc này có thể tạm thời chưa bàn tới, nhưng việc phá giải bí pháp của Mộc Lan thì Tần Phong Hi không có cách nào nhịn nổi nữa. Thế nhưng Kim Lão lại lộ vẻ mặt khó xử và nói: “Nếu tên quái tài Hiên Viên năm đó ở đây thì nói không chừng còn có biện pháp đối phó để giải bí pháp đổi nhan này. Nhưng theo lão phu được biết, Hiên Viên đã mất tích rất lâu. Chẳng biết tên đó đã chạy đi đâu, năm đó nghe nói hắn ta và Tần gia.. 

Kim Lão dừng lại, nhưng bây giờ Tần Phong Hi không cần hỏi cũng biết lão đạo sĩ chắc chắn có quen biết với cha mẹ mình. Mọi chuyện không hề giống như trước đây ông ấy nói, rằng ông ấy nhặt được nàng trong cái thùng sơn đặt dưới một gốc cây tuyệt đẹp. Ông ấy còn nói bởi vì cái thùng sơn đó nên đã lười biếng mà đặt luôn tên nàng là Sơn, sau này cảm thấy chữ Sơn hơi nam tính quá nên đổi thành Phong Hi. Có gió có hy vọng, tự do lại tốt đẹp, phù hợp với nàng. 

Nói bậy bạ, bây giờ nhìn lại hoá ra đều là những lời vớ vẩn. Tần Phong Hi cắn răng, nếu hiện giờ lão đạo sĩ đứng trước mặt nàng, nàng mà không nhào đến cào nát mặt của lão 

đầu tử đó thì nàng không họ Tần. Lão đạo sĩ lão được lắm. 

“Ông ấy có biện pháp hoá giải à?” Nàng nghiến răng nghiến lợi nói. Nếu lão đạo sĩ có biện pháp thì chắc hẳn nàng cũng có biện pháp phá giải mới đúng, nàng thường được ông ấy khen là trò giỏi hơn thầy mà. Trước năm mười tuổi, hứng thú lớn nhất của nàng chính là đánh bại ông ấy trên tất cả mọi phương diện. 

Ban đầu Tần Phong Hi thua thê thảm, sau đó số lần đánh ngang tay nhau dần tăng lên, sau nữa thì số lần thắng của nàng càng lúc càng nhiều. Cuối cùng ông ấy rất khó có thể thắng nổi nàng, trừ mỗi nội lực là thâm hậu hơn nàng thôi. Nhưng điểm này hiện giờ cũng chưa chắc, bởi vì nàng đã uống thạch tuỷ ngàn năm. 

“Việc ấy ta cũng không dám chắc, nhưng thiên hạ này chỉ có một quái tài, nếu có người phá giải được thì chỉ có thể là Hiên Viên. Hiện giờ chuyện này thật sự không khả thi, vì chỉ có tầm hai, ba người trong Đoạn Trần tông hiểu biết về loại bí pháp ấy” 

“Cứ phá huỷ luôn đi” Lệ Tử Mặc thẳng thắn dứt khoát. 

Kim Lão lắc đầu: “Không được, nếu phá huỷ thì khuôn mặt của Hi nha đầu cũng sẽ xảy ra vấn đề. Đây cũng là nguyên nhân bí pháp này rất âm tà. Một khi bí pháp hoàn thành, giữa hai khuôn mặt sẽ có mối liên hệ nhất định, phải phá giải mới được. 

Mặt Lệ Tử Mặc đen đến mức sắp nhỏ xuống mực nước: “Đáng chết!” 

Đáng chết, đáng chết, lại còn có loại bí pháp tà ác như vậy ư! Hắn không nhịn được mà âm thầm đổ mồ hôi lạnh, cũng may mà trước đó hắn không dùng một chưởng đập nát khuôn mặt của người phụ nữ kia. Hay cho một cái Đoạn Trần tông! 

“Nhất định phải phá giải thật ư? Vậy thì cứ thử xem sao. Nói rồi, Tân Phong Hi quay đầu chờ Nguyệt và Mộc Lan. Bảo sao Mộc Lan lại khiêu khích nàng mà không hề cố kỵ, không hề sợ nàng sẽ ra tay, hóa ra còn ẩn giấu ám chiêu đằng sau đợi nàng. Phá hủy gương mặt kia thì sẽ chẳng khác nào hủy mặt nàng ư? Nàng lại muốn biết rốt cuộc là người nào ở Đoạn Trần tông lại hận gương mặt của mình đến mức này đấy! 

Quả nhiên Mộc Lan vẫn đi theo Nguyệt Vệ tới đây. 

Lần này, Tần Phong Hi nhìn gương mặt của nàng ta không còn cảm thấy chán ghét đơn thuần nữa, mà còn cả thù hận và sát khí. 

Cứ nghĩ đến việc khuôn mặt ấy do dùng phương pháp tà ác cực độ, dùng máu cuống rốn của nàng để tạo ra, là trong lòng Tần Phong Hi lại như có con rắn độc bò lổm ngổm, khiến tâm lý của nàng càng lúc càng u ám tối tăm, trong đầu nàng đã nảy ra rất nhiều cách để phá hủy gương mặt đối phương. 

Dường như Mộc Lan đã đoán ra được bọn họ đang nói chuyện gì, nhưng nàng ta vẫn chẳng hề sợ hãi mà chỉ hơi nhướng mày nhìn thoáng qua Tần Phong Hi, ý tứ giống như 

đang nói với nàng, dù ngươi biết gương mặt ta do cái gì tạo ra thì ngươi cũng chẳng có cách nào! Có giỏi thì ngươi đến mà rạch mặt ta đi! 

“Tử sĩ chứ gì? Bí pháp chứ gì? Bí thuật đổi nhan chứ gì?” Nằm ngoài dự đoán của mọi người, Tân Phong Hi nói thẳng hết những điều mình vừa biết được ra, hoàn toàn chẳng thèm quan tâm Mộc Lan có thể sẽ đề cao cảnh giác hay không. Trong lúc nàng ta còn chưa kịp mở miệng, thân hình của Tần Phong Hi đã phóng đi nhanh đến mức lóe lên tàn ảnh. Tàn ảnh chưa ngừng thì tay nàng đã bóp cổ Mộc Lan, gần như nhấc bổng cả người nàng ta lên rồi lao thẳng về phía trước. Mộc Lan bị Tần Phong Hi túm cổ chạy đi quá nhanh, đã sắp hít thở không thông. 

Râm! 

Sau lưng Mộc Lan đụng phải một cái cây khiến lá cây rụng lả tả xuống trước mắt nàng ta. Giây tiếp theo, Mộc Lan đã phải đối mặt với đôi mắt sâu thẳm của Tần Phong Hi Nàng ta vô thức khẽ giật mình, bởi vì mới vừa nãy ánh mắt của Tần Phong Hi không phải như vậy, mà là lạnh lùng và mang theo sát khí cùng sự căm hận sâu sắc với nàng ta. Bây giờ thì nó đã trở nên hoàn toàn khác biệt, trong ánh mắt Tần Phong Hi không để lộ ra cảm xúc gì, một chút cũng không có, bình tĩnh và yên lặng như trong lòng giếng cổ. Nhưng trong chiếc giếng cổ ấy lại giống như có hai vòng xoáy nho nhỏ đang xoay chuyển không ngừng, nhìn mà hoa mắt chóng mặt. 

Mộc Lan không biết mình đã thật sự ngất đi. 

Nàng ta choáng váng đến mức chính bản thân cũng không nhận ra mình đã ngất xỉu. 

Khi nhóm Kim Lão đuổi theo tới nơi, ba người nhìn chằm chằm vào Tần Phong Hi đột ngột thay đổi. Họ không thấy nàng làm gì hết, thế mà Mộc Lan sao lại đột nhiên mềm nhũn ngất đi? 

“Nguyệt Vệ đại nhân, phiền ngươi đưa nàng ta theo” 

Tân Phong Hi “hừ” một tiếng, sau đó chớp mắt một cái, lúc mở mắt ra thì đã khôi phục bình thường. 

Khiêu khích à, Tần Phong Hi là người dễ kích động nhất, nếu ai đến khiêu khích nàng thì nàng chắc chắn sẽ ra tay đấy. Đừng tưởng có át chủ bài gì đó, một khi nàng nổi khùng lên thì sẽ chẳng thèm quan tâm đối phương có lá bài tẩy hay không, cứ động thủ trước rồi nói sau. 

Lúc này có một nhóm người đang bay về phía bên này, Tần Phong Hi vừa trông thấy người cầm đầu thì trong lòng hơi động, nở nụ cười mang theo vẻ độc ác. 

“Tiện nhân nhà ngươi quả nhiên vẫn chưa chết!” 

Người còn chưa đến thì tiếng mắng chửi đã truyền tới trước. Đối phương chính là Nhị sư tỷ Vân Ninh Lan của sơn trang Vân Phong. 

Vân Ninh Lan đi cùng tên Lục sư đệ và tiểu sư đệ, còn có hai người đệ tử khác mà Tần Phong Hi chưa từng gặp bao giờ. 

Dám mắng người của hắn ư? Lệ Tử Mặc lạnh mặt lập tức định ra tay, nhưng Tần Phong Hi đã kịp thời kéo tay hắn lại, đồng thời ra hiệu cho Nguyệt Vệ đừng làm gì. Kim Lão thì mặc kệ có chuyện gì xảy ra, ông ấy còn thích thú như thể đang chờ mong có chuyện vui vậy. 

“Cái mạng của tiện nhân nhà ngươi đúng là lớn thật, ngươi cho ta... 

“Vị tỷ tỷ này” Tân Phong Hi rụt rè cắt ngang lời nàng ta: “Ta có quen biết ngươi đâu, ta nghe nói muội muội ta gây họa ở chỗ này, nên cố ý dẫn nàng tới đây để nói lời xin lỗi. 

Nàng tránh ra một bước để Vân Ninh Lan trông thấy Mộc Lan tựa vào vai Nguyệt Vệ. 

“Ngươi.” Tiếng mắng của Vân Ninh Lan đột ngột dừng lại. Nàng ta trợn tròn hai mắt, nhìn người phụ nữ đang ngất xỉu kia với vẻ không thể tin nổi. Làm sao lại, tại sao lại thế... Tầm mắt của nàng ta lại chuyển tới mặt Tần Phong Hi, cứ nhìn đi nhìn lại mấy lần mà vẫn không tìm ra được điểm khác nhau giữa hai người bọn họ! 

“Nàng ta là muội muội của ngươi à?” 

“Đúng vậy, vị tỷ tỷ xinh đẹp này, muội muội ta tên là Mộc Lan, từ nhỏ đã điêu ngoa tùy hứng, nếu muội ấy khiến tỷ tỷ tức giận thì xin tỷ tỷ xinh đẹp đừng so đo với muội ấy nhé” Kim Lão suýt nữa thì phì cười. Hi nha đầu này diễn kịch như thật vậy. Ông ấy dám bảo đảm, người trước đây đã đắc tội với đối phương chắc chắn chính là Tần Phong Hi! “Nhị sư tỷ, người phụ nữ lần trước có vẻ rất bốc đồng, không giống người có lễ hiểu chuyện trước mắt này... Lục sư đệ buồn bực đánh giá Tần Phong Hi, đôi mắt đang chớp của nàng trông rất ngây thơ. 

“Hừ!” 

Lệ Tử Mặc bất mãn, ai cho phép mấy tên đàn ông kia cứ nhìn nàng chằm chằm như vậy? 

Hai Tần Phong Hi giống nhau như đúc đã thu hút sự chú ý của bọn họ, mà cái hừ của Lệ Tử Mặc khiến ánh mắt của mọi người lập tức dời đến người hắn. Vừa liếc một cái, bọn họ lại bắt đầu run rẩy. 

Người đàn ông xuất sắc như vậy ở đâu ra thế? 

Vân Ninh Lan ghen ghét không thôi, Tần Phong Hi có khuôn mặt xinh đẹp rồi, mà bên cạnh nàng còn có người đàn ông xuất chúng như vậy, tại sao chứ? Đàn ông đều sẽ thay lòng đổi dạ thôi! Nàng ta chỉ vào Mộc Lan: “Lần trước chính nàng ta đã lén lút trốn vào sơn trang Vân Phong, lại còn ăn mất Tiểu Thải của tiểu sư muội, nhất định phải nhận 

trừng phạt. Sơn trang Vân Phong bọn ta có quy định riêng của mình, không thể vì mấy câu của ngươi mà bỏ qua được!” 

“Chuyện này là đương nhiên rồi, đương nhiên rồi, nhưng lần này xem như bọn ta giao hẹn với Trang chủ được không? Có thể chờ đến lúc bọn ta tham dự đại yến ngày mai xong xuôi rồi hẵng để muội muội ta cho tỷ tỷ xinh đẹp và quý sơn trang một câu trả lời nhé?” 

Ngày mai Vân Minh Hà sẽ mở tiệc chiêu đãi tất cả mọi người, còn là đại yến, nghe nói mỗi người còn được chia hai con cá Tinh La mà người ngoài khó mà kiếm nổi, đây đã là hào phóng lắm rồi. Nhiều người như vậy, mỗi người hai con thì cũng phải tiêu tốn không ít, phải biết rằng cá Tinh La hết sức quý giá, người ngoài không thể có. 

Tần Phong Hi đưa ra yêu cầu như vậy cũng rất bình thường. 

“Sau khi đại yến kết thúc, ngươi sẽ giao nàng ta cho ta ư?” Vân Ninh Lan nghi ngờ nhìn Tần Phong Hi 

“Đương nhiên, đều là người trưởng thành cả rồi, dù sao cũng nên chịu trách nhiệm vì hành vi của mình.” Tần Phong Hi nói hết sức đường hoàng. 

“Nếu đã vậy thì chỗ ở của các ngươi sẽ do ta sắp xếp!” Vân Ninh Lan hơi nheo mắt, lặng lẽ liếc thoáng qua Lệ Tử Mặc. 

“Vậy làm phiền tỷ tỷ xinh đẹp rồi.” Tần Phong Hi cười đến là ngọt ngào. 

Bởi vậy, trong lúc những người khác vẫn còn đang chờ được sắp xếp chỗ nghỉ, thì nhóm Tần Phong Hi đã được Vân Ninh Lan dẫn tới viện nhỏ cách chỗ nàng ta gần nhất, toàn bộ khu viện đều dành cho bọn họ, không sắp xếp người nào khác ở chung. 

eyJpdiI6IlZNYkZCOUloR1VOYXM5WVY1ZCs0cGc9PSIsInZhbHVlIjoiRzNkZFwvV0hsdmlWbW5mZ2xpTDdwQmVQU0FRaGxqQ0luTTFSMksyWllMb3BlM1IyWWZPd3o2OHEySTBsNWJkSys2K3FWa0VmaCtpQVkrSk95Y0JYeDBPb2ZldWhWbUUrZmo3Znh2T1pPS2h5NnlSSk5lOFN5Rm5jY0FTUkJ5cWpRYnJvU3VSTGN5TnNIVFdkbWxcLzYwa2lcL2gzSGNXUXJlb2QwZXZySHdXTVwvZDY1SEtTZVQ2TklXMkZjREZZQmNNT1JWeHNMUjkrNWo5WVBmUTNGUWFWNk9HWjFaNitrVzFNaHlMQkFPdU1PYzIyQXEyNm5ISklJcTVsMVpRSUsxYU1Qd2NEMndVejB5SUJpREZsdzBTV3FBXC9OVG5kYkVnMXJoblBiV0RSSlhzaz0iLCJtYWMiOiIzNzY4NDE2ZmFiNDdhNzEwN2U1ZDQxYWIzYWJiY2ZhNzhmMDQ0OTg2Y2E3ZTUzOGMyYjBlNGYzYTMzMGYwZmYzIn0=
eyJpdiI6Im5vK0kxSWxIU1NCbEF3XC9zOGx0MGh3PT0iLCJ2YWx1ZSI6Ikc2enlkZFc1MVVPZXdIbERVdFQ5Y1JPdUh0QXhzcHRmTVdPS3ViSDUzRU1IckVNRGpsXC9oMmUzY3BVUUR2ejJOUHlwSW9FT3k4YmxTamlHS0FScW1lRVRxdDNKR1B4TXJMN1RGSFF1bWU5enhJeTZuV0Y5TDdLcmcrWFwvaGdxSDIxTHVaUEhwZzAzRk9RcWRVRktDaG84M2lMdWJ3RXFXdjhCUUVmbkN3UkdvPSIsIm1hYyI6IjdiZjcxNmRjZTg3NDhlMTUzNzUwOGEzYTI1MDE5ZTc4NGNjNGJmMmRkMzVjZjhiZDU1Mjk4OTM0NDk2ZmY0ZDEifQ==

“Phá giải bí thuật đổi nhan thôi” Tần Phong Hi nhìn gương mặt kia, khóe miệng hơi cong lên. Dù sao người bị nàng thôi miên nếu không được nàng hóa giải thì sẽ không tỉnh lại. Đêm nay vừa khéo nàng sẽ đi cứu Khổng Tu, tiện đường sẽ lấy ít đồ tốt về cho nàng ta. Nàng tin chắc rằng đến lúc đó nàng ta sẽ thích.

Ads
';
Advertisement