Nhìn thấy Tô Văn Kỳ xuất hiện, sắc mặt Chúc Minh và Chúc Tam Cô thay đổi rõ rệt.  

             Tô Văn Kỳ!  

             Cho dù không hiểu biết về giới giải trí, nhưng họ vẫn biết tên tuổi Tô Văn Kỳ, một ngôi sao nổi tiếng và là một ca sĩ Thiên Hậu!  

             Tuy Hầu Vân có thâm niên nhưng xét về độ nổi tiếng và sức ảnh hưởng thì không thể so sánh được với Tô Văn Kỳ.  

             Hai người hoàn toàn không cùng đẳng cấp, không ngờ Chúc Linh Linh lại có thể mời được Tô Văn Kỳ!  

             Trong quảng cáo, Tô Văn Kỳ đóng vai một phóng viên.  

             Theo máy quay đi vào nhà một người dân.  

             Trong nhà có một bệnh nhân tiểu đường đang nằm trên giường, tiêm insulin vào bụng để hạ đường huyết rồi sau đó dùng bữa.  

             Lúc này, Tô Văn Kỳ tặng người đó Đường Thần số 2.  

             Sau khi bệnh nhân uống xong, đo lại đường huyết, đến khi có kết quả thì cả gia đình đều tỏ ra vô cùng kinh ngạc.  

             Sau đó bệnh nhân hào hứng ăn bát cơm đã lâu rồi vẫn chưa được ăn, uống một loại nước đã lâu rồi chưa được uống.  

             Thời lượng quảng cáo không dài, hơn ba mươi giây, toàn bộ quảng cáo đều không có lời thoại mà chỉ có nhạc, nhưng đã làm nổi bật Đường Thần số 2, có một vài chuyển động chậm rãi, thoạt nhìn thì loại quảng cáo này không sáng tạo lắm, chỉ thuộc dạng bình thường mà thôi.  

             Nhưng đối với việc quảng bá thì nó đã đi sâu vào lòng người.  

             Phải biết rằng Chúc Linh Linh có hai tỷ tiền quảng cáo, vậy nên cô sẽ không tiết kiệm trong việc làm quảng cáo.  

             Loại quảng cáo này có tác dụng vô cùng thần kỳ với công chúng, cộng thêm danh tiếng của Tô Văn Kỳ thì sẽ càng thêm lợi hại.  

             Sau khi quảng cáo chiếu xong, cả nhà Chúc Minh đều im lặng, sắc mặt vô cùng u ám.  

             Nếu Đường Thần số 2 này có mặt trên thị trường, e là sẽ không cản được, tác dụng tốt, có tuyên truyền, có người đại diện, một khi được tung ra lập tức sẽ gây chấn động.  

             “Họ bán thuốc này bao nhiêu?”  

             “Hình như hơn tám trăm”.  

             Hơn tám trăm...  

             Chúc Minh nghiến răng nghiến lợi, ông ta biết hiệu quả của loại thuốc này, đừng nói là tám trăm, cho dù tám nghìn thì cũng có người mua.  

             Nếu giá bên Chúc Linh Linh cao hơn một chút thì tốt, Chúc Minh lại có thể bán ở thị trường tiêu thụ cấp thấp để cung cấp dịch vụ cho những người không có khả năng mua thuốc đắt tiền.  

             Nhưng hiện tại Đường Thần số 2 có giá hơn tám trăm tệ cũng không phải quá đắt, những bệnh nhân có thể một tháng mua hai chai Đường Hữu chắc chắn sẽ mua được Đường Thần số 2.  

             Chẳng phải vậy là toi rồi sao.  

             Một lúc sau, điện thoại Chúc Minh vang lên.  

             “A lô, tổng giám đốc Hứa? Cái gì! Muốn chấm dứt hợp đồng với chúng tôi? Nhưng hợp đồng của chúng ta vẫn còn thời hạn nửa năm, anh đang vi phạm hợp đồng đấy...”  

             Vài giây sau, sắc mặt Chúc Minh bỗng trở nên u ám trầm trọng, vẻ mặt của ông ta thay đổi mấy lần.  

             Sau đó cau mày, cúp điện thoại với vẻ mặt ủ rũ.  

             “Tổng giám đốc Hứa thà vi phạm hợp đồng và chấm dứt hợp tác với chúng ta, họ muốn giành quyền đại lý của Đường Thần số 2”.  

             Chúc Tam Cô đập bàn đứng dậy: “Cái gì! Con nhỏ đó lại gây trở ngại à? Lợi dụng điểm yếu để uy hiếp người khác sao? Nó có phải là người của nhà họ Chúc không đấy, không biết xấu hổ hay gì!”  

             Chúc Tam Cô là một người ích kỷ, lúc chỉ trích người khác thì tam quan vô cùng đúng đắn, nhưng lại không thèm nghĩ bản thân đã làm những gì.  

             Bọn họ đã quên sạch những gì đã làm với Chúc Linh Linh trước đây.   

             Chúc Minh thở dài: “Xong rồi, Chúc Linh Linh đúng là muốn đưa chúng ta vào chỗ chết mà!”  

             Chúc Tam Cô suy nghĩ một lúc, sau đó đột nhiên nói.  

eyJpdiI6IkpsY0UzQmIzRDBKcmUycG5iT2t4eFE9PSIsInZhbHVlIjoiYWlJcHF0SFwvc3FSXC9mTzJKRlwva2QyUGp4ZklrNCtDUmROemlQTm41Z1BRZ0NxendBbTlHeEFzQkswMnFIaEJ2TWlkSnF4UmRJdVc0QVNVc053QVZBZ05QSmpNWUZibFNQVFdNZ0lGVUdcL1wvcUVwNDJ4c2VOR29cL1BSZlVlYmlrYUluZHNTUElDZTY0YThoa1U4MU1rRGJEVUtJQVBIUDVGV1U5Vm8rMU5yN1l2MG5vS2tqeERFQVk1NlpBWjFTaDNMbHF4STJuSnFyMXJQMUhFSVwvSlViVW5HNlh5WXNtM1VERXdMMGxrUnR0KzZSakJ6M1g5ZkFjUlBXT3V3VUNOVXEiLCJtYWMiOiIzNjkzYjZkMTM2MjE4MzY2YmYyYWE0YjliZTljN2JkMWJiMTYzNDllOGExODdmNTEyZDVjZDY3YmNhMGNhMTljIn0=
eyJpdiI6ImcrVWo3N1FNZVRDTWVHQlVBdkF2Q0E9PSIsInZhbHVlIjoiWUdvV2I5anY2Z0VGcXhKQmt0SHlseWtCdmlpd1VkTFh1OFwvNGtWRnVQamhvcU9yaFdseGxTWmhDS3AxbG9raW9nREV4TTRFN05admNIUFl2NngrMjA0ZXRwMHpwaU1WTGdodUJhZ1lyNHFPQ1lcL3ZYOTMySVNXR2JWK2dsTWZiYkFOUk40QXloQkFuSXpmOW4zeExTTHRmaUV3U2Q5VndFNUtvTHFCK1NmM0FlT3lZQnhvMlBvK3BtOWJYMDdCaGgrTDJad2hmODhTbzRUeHhqdEM5bzFUcXJIeVViWDFjN1haRnprTG9uN3NVPSIsIm1hYyI6IjVmZDlkN2NmYjIwZDM3YzhlNTZlMWRjYzdmZTc2NDM0NDI2MWQwY2I4MzUyNDFhOTRlNGE2NjM2MGQwNDc0M2UifQ==

             “Em nghe nói ông chủ của tập đoàn Hiên Viên không phải là Mạnh Văn Cương, mà là một người khác!”

Ads
';
Advertisement