"Bốp!" Lâm Phong vung tay đánh ra một chưởng,  

 

Lăng Cổ không kịp phòng bị, trực tiếp bị đánh thành sương máu, thần hồn tan biến...  

 

"Nể mặt mày? Bộ mặt mày lớn lắm chắc? Một tên rác rưởi còn chưa bước chân được vào bảng xếp hạng Thiên tài mà ở đây lớn giọng với ai vậy!" Lâm Phong thản nhiên nói.  

 

Chứng kiến cảnh này, cả hiện trường đột ngột trở nên yên tĩnh hẳn.  

 

Dược Trần, Hàn Phi và những người khác im như thóc, đến cả thở mạnh cũng không dám.  

 

Lâm Phong quá mạnh!  

 

Mạnh đến mức ngay cả bọn họ cũng cảm thấy run sợ.  

 

Hơn nữa, tình huống hai siêu cường giả đối đầu này, bọn họ cũng không có tư cách xen vào...  

 

Ảo ảnh của thanh niên bình tĩnh nhìn Lâm Phong, im lặng không nói.  

 

Một lúc lâu sau, hắn mới gật gù, lên tiếng:  

 

"Ngươi rất dũng cảm! Làm việc không suy nghĩ đến hậu quả..."  

 

"Nói nhảm nhiều vậy?"  

 

Lâm Phong mất kiên nhẫn, vung tay, trực tiếp đánh tan ảo ảnh của thanh niên, ngay cả Pháp chỉ màu vàng cũng hóa thành một đống tro tàn.  

 

Dược Trần thấy vậy, không khỏi run giọng nói:  

 

"Lâm... Lâm Phong, vừa rồi người kia..."  

 

"Ảo ảnh vừa rồi chỉ là một tia lạc ấn được cất giấu trong Pháp chỉ mà thôi, không có một chút chiến lực nào, không biết lấy đâu ra tự tin mà tỏ vẻ như thế... May mà chân thân của thằng điên đó không ở trước mặt tôi, nếu không, tôi sẽ cho nó một trận nhừ tử!” Lâm Phong cười lạnh một tiếng.  

 

Dược Trần nghe vậy thì vẻ mặt có chút khó xử, nhưng cũng không tiện nói thêm nữa.  

 

Tuy ông ta có chút sợ hãi mấy tên cường giả Linh Giới kia, nhưng dù sao Lâm Phong cũng là vì Dược Vương Cốc của bọn họ nên mới làm như vậy, ông ta cũng không thể nói những lời làm tăng thêm khí thế của địch nhân được!  

 

"Lâm Phong, lần này rất cảm ơn cậu!" Dược Trần cảm kích nói.  

 

"Không cần cảm ơn, tôi sẽ đưa ấn kiếm của tôi vào người ông, sau này nếu thằng điên kia đến báo thù, ông chỉ cần gọi ấn kiếm ra, tôi sẽ lập tức cảm ứng được.”  

 

Lâm Phong giơ tay nhẹ nhàng điểm một cái, để lại một đạo ấn kiếm nhỏ xíu ở ngay ngực của Dược Trần.  

 

.......  

 

Đồng thời, bên kia đại dương vạn dặm xa xôi - Thành phố Tây Hải.  

 

Bên trong một tòa kiến trúc theo phong cách Tây Âu nguy nga tráng lệ.  

 

Rượu thịt ngập tràn, ca múa tưng bừng, vô cùng náo nhiệt.  

 

Lúc này, có một thanh niên áo xanh đột nhiên nhíu mày, mạnh mẽ đẩy hai người đẹp tóc vàng trong lòng ra, âm trầm nói:  

 

"Đáng chết, tức chết ta rồi!"  

 

"Sao vậy Lăng Vũ? Chê vũ nữ ta sắp xếp cho ngươi không hợp ý à?"  

 

Phía trên đại sảnh, một thanh niên mặc áo đen, đầu có sừng, thân hình vạm vỡ thấy cảnh này, không khỏi cười hỏi.  

 

Người đàn ông vạm vỡ vừa lên tiếng, cả đại sảnh đột nhiên trở nên yên tĩnh,  

 

Tất cả mọi người đều quay đầu, nhìn người đàn ông vạm vỡ với vẻ kính sợ, như thể đang nhìn một vị thần linh cường đại đi dạo ở chốn nhân gian!  

 

Người đàn ông áo đen đó không phải ai khác, mà chính là thiên tài yêu nghiệt, tiếng tăm vang dội của Ma Thần Tộc - Ma Thiên!  

eyJpdiI6IkprVDZZTGVSQUxoUXVMNDBvY3krQlE9PSIsInZhbHVlIjoiYUNJbk02bnBtNGRKOVwvZkRxXC9hXC84SkVscENGQUpKeXljZWltRks1TUtmdWVHR0FuXC9SMXp3Z3h5ZFFIZlBINm8iLCJtYWMiOiI5ZjNjNjYzMmQ5ODY2MzdlNjllNTQ0MGJiZjk4ZDVjNTQzNTU3ZDY4NGVlYmJlZWNhY2NjNThmYTIxMDc3MDhlIn0=
eyJpdiI6IkpScFwvSnVUd1YrT2tZclwvS2t2MTJcL0E9PSIsInZhbHVlIjoiekczbjdXNmk5SkhhWUh6Q3U5TzBRNUx4T291eFZPWG0rS2dcL1ZzbWdsTm41QjNyYVlGOWl1WHNYclwvU0hHZkkzamxYWWk3R2VOWkRhMmtPM0IrejlKU0V4UXFpRWcxaVdGSHpPWjVGXC9qbWh0MGY2dnFqdlhwVzk1QlNTYTlDOUJKMDV6TFwvOHRHOVZrXC8zVjVQRkZmQ3hTRVwvV2ZrQWxSVWVHSjVoZ0lcL3hoQnhJaFVFWUhcL09cL1FPUmExdFUxNUFQcVZCUmFrbHBpNytEaXdSMVBBR0N0M214T0ZCNjV1XC9tTSs2WEoyNXVPQ3NnTjRrZVBpUFdCeEdMb3p0bEVpNzh4V2hScmpuUVowejI4KzAzMU9NdlZcL1JoTDVpSnhyM3BJVlRQSENWOFhmcHpxZUJyT1VBZGZ5aEZONlVGMVphM3BHXC95XC9HbUJvUTVLWGprRllLQ0FtMmFzRGErWkJpbVNvY0pQd29JUEdmS2ZwU01VdlwvaG8zS0hXcTRpcUFvc3JpcVVuc0lWNnJ0algxYzBBN0VpUEFRPT0iLCJtYWMiOiJiMDQ5OWQwNTJjZTk0YzA1ZTc1OTRjOGMwNWRhNjhkZTg5YmIyZDAxODgxNjQ1ODQwMzNiMjAzYTZiMjg2NTVlIn0=

Bữa tiệc hôm nay chính là Ma Thiên dùng để chiêu đãi yêu nghiệt đến từ Linh Giới - Lăng Vũ! 

Ads
';
Advertisement