Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Lâm Phong (FULL)

 

 "Thực lực của người này không thể lường được, bùa chú người này tiện tay chế tạo có thể khiến Lư Quảng Tài vô địch Thập Vạn Đại Sơn. Dù Lâm Phong mạnh hơn, chỉ sợ hôm nay cũng phải nuốt hận."  

 

"Ô hô! Chẳng lẽ sau này Thập Vạn Đại Sơn sẽ vĩnh viễn không còn ngày yên bình nữa hả?" Một đám người nhao nhao hoảng sợ lên tiếng.  

 

So với đám người đang tuyệt vọng, Lư Quảng Tài lại kích động không kềm chế được, ông ta vui đến phát khóc nói: "Đại nhân, đại nhân, cuối cùng ngài cũng đến, hu hu..."  

 

"Bên trong bùa tím có một giọt tinh huyết của tôi, bùa tím bị phá hủy, tôi có thể cảm ứng được ngay lập tức." Người đàn ông trung niên mặc áo choàng trắng nhẹ nhàng đáp lại.  

 

Sau đó, hắn đánh giá Lâm Phong từ trên xuống dưới, trên môi hiện lên một tia khinh thường, thản nhiên nói: "Ngay cả người của tôi mà cậu cũng dám động vào?"  

 

"Nghe thấy không? Còn không mau thả tôi ra!" Lư Quảng Tài quát lớn.  

 

"Bùm!"  

 

Lâm Phong tung một chưởng đập Lư Quảng Tài thành đống máu, sau đó nhìn người đàn ông trung niên mặc áo choàng trắng với vẻ mặt vô cảm.  

 

Anh còn tưởng cường giả lợi hại gì.  

 

Làm nửa ngày mà chỉ là một vị tu giả Hóa Thần Cảnh?  

 

Nhưng điều này cũng là bình thường.  

 

Trước mắt, tu giả Luyện Hư Cảnh không thể tới đây nhưng Hóa Thần Cảnh đủ sức quét sạch vùng đất bỏ hoang.  

 

"Làm càn, ở trước mặt tôi mà còn dám giết người của tôi!"  

 

Người đàn ông trung niên mặc áo choàng trắng bỗng nhiên giận dữ.  

 

"Ongg!"  

 

Một luồng linh lực đáng sợ từ trong cơ thể hắn phun ra, bên trong luồng sóng đó ẩn chứa một tia uy áp thần hồn mạnh mẽ, khiến cho tất cả mọi người trên sân đều tái mặt, gần như quỳ rạp xuống đất, không thở nổi.  

 

“Thật… Thật mạnh!”  

 

“Sao… sao hắn có thể mạnh như vậy!"  

 

......  

 

"Khí Thôn Quy Hải!"  

 

Người đàn ông trung niên mặc áo choàng trắng hét lớn một tiếng, thi triển thuật pháp vô thượng tấn công Lâm Phong.  

 

Lâm Phong không nhúc nhích, mặc cho thuật pháp của đối phương tấn công trên người mình nhưng lại lông tóc không thương...  

 

"Cái này..."  

 

Đồng tử của người đàn ông trung niên mặc áo choàng trắng hơi co lại.  

 

Những người khác trên sân cũng có vẻ mặt ngơ ngác!  

 

Chuyện này là thế nào?  

 

Một đòn mạnh như vậy rõ ràng đã đánh trúng người Lâm Phong...  

 

"So với mấy người tiên tử Thái Minh, Trương Chính Xuân, Lão quỷ Âm Ma, Chung Khuông Thạch, ông thực sự quá yếu..." Lâm Phong bình tĩnh nói.  

 

"Cậu..."  

 

Người đàn ông trung niên mặc áo choàng trắng có một dự cảm chẳng lành trong lòng.  

 

Hắn biết tất cả những người này!   

 

Bọn họ đều là cao thủ Hóa Thần tiếng tăm lừng lẫy Linh giới, đến từ các thế lực lớn ở Hóa Thần...  

 

"Xoạt ~"  

 

Lâm Phong trong nháy mắt đã đi đến trước mặt người đàn ông trung niên mặc áo choàng trắng, nắm lấy cổ đối phương và nhấc lên.  

 

Người đàn ông trung niên mặc áo choàng trắng điên cuồng chống cự nhưng lại phát hiện ở trước mặt chàng trai trẻ này, mình chẳng khác nào một con châu chấu nhỏ, không có chút sức lực nào để phản kháng.  

 

Lúc này, cuối cùng hắn cũng ý thức được có chuyện không ổn, trong lòng sợ hãi đến cực điểm.  

 

Hắn thực sự không rõ tại sao ở vùng đất bỏ hoang này lại có một thanh niên yêu nghiệt lợi hại như vậy.  

 

"Cậu… Rốt cục cậu là ai?" Người đàn ông trung niên mặc áo choàng trắng hỏi với giọng run rẩy.  

 

"Lâm Phong, ông biết không?" Lâm Phong trả lời.  

 

"Lâm Phong?" Người đàn ông trung niên mặc áo choàng trắng suy nghĩ cẩn thận.  

 

Hắn là nhóm người đầu tiên đến bên này nên không biết những chuyện lớn mà Lâm Phong đã làm trước đó ở Côn Luân.  

 

Lúc này, trong đầu bỗng nhiên lóe lên, run giọng nói: "Cậu... Cậu chính là Lâm Phong có hôn ước với thánh nữ Dao Quang?"  

 

"Không phải!" Lâm Phong hoàn toàn không biết thánh nữ Dao Quang, anh bình tĩnh hỏi: "Hiện giờ Linh giới các người đã chính thức bắt đầu xâm lấn vùng đất bỏ hoang chưa? Trừ ông ra, còn những người khác đến nữa phải không?"  

 

"Tôi có thể nói cho cậu nhưng cậu phải bảo đảm không giết tôi."  

 

"Rắc!"  

 

Mặt Lâm Phong không chút biểu cảm, trực tiếp xé đứt cánh tay của người đàn ông trung niên mặc áo choàng trắng.  

 

"Cậu..."  

 

Trán Người đàn ông trung niên mặc áo choàng trắng toát mồ hôi lạnh.  

 

"Soạt ~"  

eyJpdiI6IjF3dGtcL3NjZU9OMnRRWTI4Mzd1Sk13PT0iLCJ2YWx1ZSI6IldKaFBmWHg4c3d0RUN3aHRTYWlOa2FrbzJ2NUdcL0VneFluVzZGV0xQWTB6SXlObWNJN0FGTjBqYmN0SlpKXC9wUCIsIm1hYyI6ImY0NDc1ZDUzMjgwMjVjZjJkNDcxNjY2MGY5NjhmNDQ1OGMwMWNmNTIyYWNhY2NkZDU2ZGI3NGE3NTc5NWI4MzcifQ==
eyJpdiI6Im1weitzZTFBN0NCWHpMbTZuOXpWNWc9PSIsInZhbHVlIjoiT3JKY2wwckdYNENrQXB4NTlEa3pUVzcwdm9cL0RtXC9sWlwvQkU5c3AwK2N1NThoeXBYYlR1Y1dMUXZkQ0JjMTlTYkpXVHRYUXVWdmFiSStlbGxIekZ6c0Q2WTgxWjJIRDJQWVc1NEZyVHBsaUk3SHNRNHpNRld6MFl3XC9hb3hnMTJRY1lKMXUyQzd5R1BtT29uOGVCN2x0NnFUQVUzNVIya2s0emljZHZiZjVVOWJydk1mRVZobklLaXNGanMxQTVkWWVyZndnZUp2YkxHeExSZks0V3c3bW5XeW1RcVJ6bzQ4SGQzUFRadTRkRmFBazhqSVdOOFcrbmNsRTNqK3dSdnNVVGJxcEVOV2FiT2xJbHRyMXIrWnZJTDdOczFtN01kejlNQTBvWlJiZVpOVERUR3R5V3FuVlM2R3l2MDZpK3dMUmhxYzl5cm5rSlwvV0V6ZnpIdVNiYUxtZXZQKzNOcXBrZHpIUCt6QkZHMVlCU242ekt1Y2txY2xhU0laQWQyeXdLUjQ3QVR4UXdBSUdzM3UyOU4ySXB3PT0iLCJtYWMiOiJmOTI5MzVhYmVhMzkyZmU1YWJiMjZjODBkM2JmMmRkNTFiMjNmYTAwZmUwMTJkYzI2MzA3ZmU0NzU0YzNiMjJjIn0=

...

Ads
';
Advertisement