Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Lâm Phong (FULL)

 

"Lâm Phong, cậu quá kiêu ngạo! Hôm nay không giết cậu thì tôi không phải Trương Chính Xuân!" Trương Chính Xuân lạnh lùng nói.  

 

"Tên của ông liên quan gì đến tôi?"   

 

Lâm Phong lạnh lùng cười một tiếng, anh đưa tay ra, một luồng linh lực khổng lồ tuôn ra từ lòng bàn tay anh đánh bay Trương Chính Xuân đang mất cảnh giác ra ngoài giống đập một con gà con.  

 

"Trương chấp sự!"  

 

Tiên tử Thái Minh vội vàng tiến lên đỡ Trương Chính Xuân dậy.  

 

Trương Chính Xuân đẩy tiên tử Thái Minh ra,  lau máu ở khóe miệng, vẻ mặt u ám đến mức sắp chảy ra nước.  

 

Mà vào lúc này, một giọng nói nham hiểm vang lên tại hiện trường: "Trương chấp sự, tôi đã nói với ông rồi, người này có thực lực mạnh mẽ, bốn người chúng ta nên trực tiếp dùng Tứ Tượng trận kỳ hợp sức tiêu diệt cậu ta mà ông cứ nhất định phải thử một lần. Bây giờ ông đã hài lòng chưa?"  

 

Lâm Phong dời mắt nhìn qua thì thấy một người mặc đồ đen, thân hình còng xuống, da dẻ nhăn nheo như vỏ cây già đang chậm rãi đi ra.  

 

Trên người lão già này tản ra âm khí cực kỳ nồng nặc, mà Lâm Phong lại cảm thấy rất quen thuộc với luồng âm khí này.  

 

Nếu suy nghĩ kỹ thì nó giống hệt như khí tức của lão già Âm Ma trong buổi triều thánh ở thánh miếu Côn Luân.  

 

"Ông là người của Âm Ma Môn ở Linh giới phải không?" Lâm Phong lên tiếng nói.  

 

"Không ngờ cậu lại có con mắt tinh tường như vậy, không sai, lão phu chính là người Âm Ma Môn, đạo hiệu lão quỷ Âm Ma."  

 

"Lâm Phong, trước kia cậu đã giết đệ tử Côn Luân Sát chúng tôi, ép trưởng lão Luyện Hư cảnh của chúng tôi ra tay. Cậu còn nhớ không?" Lão quỷ Âm Ma u ám nói.  

 

Lâm Phong hờ hững không trả lời.  

 

Anh liếc nhìn ba người bằng ánh mắt sâu thẳm rồi hỏi: "Vậy là hôm nay ba thế lực lớn các người hợp tác lại để giết chết tôi?"  

 

"Ba thế lực lớn? Cậu không chỉ đắc tội với ba thế lực lớn." Trương Chính Xuân lạnh lùng cười một tiếng.  

 

Ông ta vừa dứt lời, một lão giả cầm Thất Huyền Cầm trong tay đã bước ra từ trong bóng tối.  

 

Đôi mắt lão giả như mắt ưng, khí tức lạnh lùng khiến người ta có cảm giác cực kỳ khó chọc.  

 

"Ông là ai?" Lâm Phong hỏi.  

 

"Lâm Phong! Trong bí cảnh Tây Hải, cậu giết Chung Minh, con trai môn chủ La Sát Môn, cậu còn nhớ không?" Lão giả lạnh lùng lên tiếng.  

 

Lâm Phong nghe vậy thì nhíu mày suy tư một lát, sau đó đột nhiên hiểu ra: "Hoá ra ông đang nói đến tên nhị thế tổ háo sắc đí à? Ông không nói tôi cũng sắp quên mất chuyện này."  

 

Trên thực tế, trên đường đi, Lâm Phong không giết một ngàn cũng phải tám trăm người, cái chết của một số kẻ rác rưởi cũng không đáng được anh để ở trong lòng.  

 

"Sằng bậy! Sắp chết đến nơi, còn dám sỉ nhục thiếu chủ của chúng tôi."  

 

Sắc mặt Chung Khuông Thạch lạnh lẽo, lúc này ông ta đặt ngang cây Thất Huyền Cầm trong tay ra trước mặt, linh lực giữa năm ngón tay bùng cháy dữ dội, một luồng sáng vô tận bùng phát, nhanh chóng nhảy múa trên dây đàn.  

 

"Một khúc đàn tan nát gan ruột, thiên nhai nơi nào kiếm tri âm."  

 

"Ongg!!"  

 

Trong nháy mắt, vô số sóng âm phát ra từ dây đàn, tấn công về phía Lâm Phong.   

 

Lâm Phong không nhúc nhích. Khi đòn tấn công bằng sóng âm truyền tới, anh mới đột nhiên há miệng gầm lên một tiếng thét dài.  

 

"Rầm rầm rầm!"  

 

Tất cả sóng âm đều sụp đổ trong tiếng gầm dài, dư âm sinh ra quét ra ngoài, phá vỡ cây Thất Huyền Cầm trong tay Chung Khuông Thạch.  

 

"Một đám sâu kiến còn chưa đạt tới Luyện Hư cảnh, thật sự không biết tự lượng sức mình. Nếu hôm nay các ông cùng đến đây chịu chết, vậy thì tôi sẽ thỏa mãn các ông.”  

 

"Kiếm đến!" Lâm Phong lạnh lùng quát một tiếng.  

 

Bản mệnh kiếm gào thét vụt ra, hóa thành ngàn vạn kiếm ảnh lơ lửng ở xung quanh anh.  

 

"Vút vút vút ~"  

 

Giờ phút này, cơn gió mạnh thổi tung mái tóc đen của anh, góc áo tung bay trong gió, tôn lên một vẻ kiêu ngạo khác biệt.  

 

Nhìn thấy cảnh này, bốn cường giả Đại Linh Giới là Trương Chính Xuân, tiên tử Thái Minh, Chung Khuông Thạch, lão quỷ Âm Ma đều lộ vẻ nghiêm nghị. Quả nhiên là danh xứng với thực.   

 

Thực lực kinh khủng của Lâm Phong đã vượt xa sức tưởng tượng của bọn họ. Ngay cả một sợi kiếm khí tràn ra cũng khiến họ cảm thấy như có gai đâm sau lưng.  

 

Quan trọng nhất là Lâm Phong còn là một thể tu rất mạnh.  

eyJpdiI6IlFOUEV5N2w0bEFseVM1UDRqTG9ZUmc9PSIsInZhbHVlIjoiZlJoSDYyakJSdjE4azh3M0FWQVJ1WEI5RThnZXdTUUUydUpNK0daQktVb1ZVUjhuaUl3T3MwbDUrMzlINXZNRCIsIm1hYyI6IjgyODI1NzIyNTgyMTc5YzBiODM3N2RiMDAxZGQ3YjJjZTc5YjljNGU4NWIyZTRmNmFlMjVlZWFlOTQyYWNmOTkifQ==
eyJpdiI6Im5EWTVVSk03THpVMVN4dXJjV1Z0aWc9PSIsInZhbHVlIjoiVktYZFlHYkFsSytpbEI4XC8yWUY4NmlxazB5SnFTcEFPWk11eG1IanFJWG9MaGpHTnkyaDhJMnB1eHl6SkNaNU5JYUVVNUxoY0NYZjhKRlRTb09sa3dHU2F3d0RmOERtSFJcLzRtK3h2SUJhaWttbVlDUHhzOHk5QzdVR3JBOUJGUVQrY2hLYlZiQ2hPRzFPUDlkcGVHNFE9PSIsIm1hYyI6IjU3ZTMwNWVkM2ZiMDY0NTcyMjE3YjE2ODdkNmYxNjJmNjNmZjc3OTQ2NWE0ODgxYzY1ZjllMTJhM2Y3M2FkNWQifQ==

"Mọi người ai vào chỗ nấy, trực tiếp sử dụng Tứ Tượng trận kỳ, nếu không tính mạng của mọi người sẽ gặp nguy hiểm!"  

Ads
';
Advertisement