Con rồng ngốc nhìn theo bóng lưng Lâm Phong đang lao đi như tia chớp, vẻ mặt mơ hồ.
Nó lưu luyến nhìn lại thảo nguyên tươi tốt mọng nước, sau đó thần long vẫy đuôi, nhanh chóng đuổi theo!
So với việc ăn uống, thứ nó quan tâm hơn chính là Hoá Long Chi Pháp!
Nếu để lạc mất Lâm Phong, thì đúng là toi đời!
…….
Bên trong đại sảnh nhà họ Trần.
Sau khoảnh khắc kinh ngạc ngắn ngủi, Vương Vân Lai, Nam Cung Minh và những người khác đã lấy lại tinh thần!
"Không ngờ Lâm Phong lại để lại một ấn kiếm cho các người!"
"Nhưng chỉ dựa vào một đạo ấn kiếm mà muốn ngăn cản bọn ta, đúng là suy nghĩ hảo huyền.”
Nam Cung Minh lạnh lùng nói.
"Để tôi đi! Cứ để một mình cậu ra tay mãi cũng không hay lắm!"
“Bí thuật nhà họ Vương, Phá Sát Quyết!"
Vương Vân Lai hừ lạnh một tiếng, lập tức kết ấn trong tay, thi triển bí pháp vô thượng của nhà họ Vương.
Từ lòng bàn tay ông ta bắn ra một chùm ánh sáng kinh khủng, trong chớp mắt đã đánh thẳng vào bức tường kiếm khí!
Ầm ầm ầm!
Trong nháy mắt, tiếng nổ vang trời, rung động tâm hồn!
Dư chấn bùng phát từ cuộc va chạm giữa kiếm khí và linh khí cuốn phăng mọi thứ, thậm chí san bằng cả đại sảnh thành tro bụi!
Rất nhanh sau đó, mọi thứ lại trở về tĩnh lặng.
Có thể thấy rõ ràng bằng mắt thường, bức tường kiếm khí mặc dù đã chặn được đòn tấn công của Vương Vân Lai, nhưng khí tức đã yếu đi rất nhiều, dường như có thể tan rã bất cứ lúc nào!
“Lâm Phong, bọn em sắp không cầm cự nổi nữa rồi!"
"Anh nói chỉ cần ấn kiếm bị kích hoạt, anh sẽ lập tức quay về..."
"Anh còn nói lần sau trở về, sẽ tổ chức hôn lễ cho em, cho em một danh phận..."
Trần Y Nặc siết chặt chiếc nhẫn kim cương trong tay, thầm cầu nguyện trong lòng.
Lúc này, Nam Cung Minh chậm rãi lên tiếng:
"Vương chấp sự, hình như bí thuật của ông cũng chẳng ra gì?"
"Đừng vội! Màn hay còn ở phía sau!"
Vương Vân Lai đương nhiên không chịu mất mặt.
Đánh không lại Lâm Phong thì thôi, nhưng nếu ngay cả một đạo ấn kiếm Lâm Phong để lại mà cũng không phá được, thì quả thực quá mất mặt!
"Phá Sát Quyết Áo Bí, Vô Pháp Vô Thiên!"
Vương Vân Lai gầm lên một tiếng.
Hai tay ông ta vung lên với tốc độ chóng mặt, mơ hồ có thể thấy xung quanh cơ thể Vương Vân Lai, xuất hiện từng đạo văn màu vàng đáng sợ!
Những đạo văn vàng rực lao thẳng lên trời, hóa thành một bóng dáng người đàn ông áo trắng hư ảo.
“Là hư ảnh của Vương Đằng, cổ tổ nhà họ Vương.”
Nam Cung Minh trông thấy cảnh này, con ngươi co rút kịch liệt!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất