CHƯƠNG 1158
Phệ Tâm cười to thành tiếng, tiếng cười vô cùng thảm thiết và chói tai.
“Giết tôi ư? Một võ giả Địa Canh cảnh cỏn con, cũng dám nói giết tôi, đúng là nực cười.
Âm thanh như sóng khuếch tán thì thấy những làn sóng âm xung kích vào người của Cửu Thiên, xuyên thủng Lân Long Giáp, khiết da thịt của Cửu Thiên rung lên.
Tuy Cửu Thiên nhìn ra đối phương là cao thủ Thiên Canh cảnh, nhưng hắn thật sự không hề lo.
“Vạn Kiếm Quy Tông!”
Không có phí lời, Cửu Thiên đã dùng toàn lực.
Ánh sáng chín màu sáng lên, một kiếm chém vào trong bóng tối. Chín luồng ánh sáng như chín dòng chảy xua tan bóng tối.
Đạo vực trong kiếm tỏa ra, ngay lập tức Cửu Thiên cảm nhận được kiếm của mình đâm trúng vật thật. Không chút do dự, canh khí toàn thân Cửu Thiên xông lên.
Ầm!
Một tiếng nổ vang lên, bóng tối xung quanh chấn động dữ dội.
Giọng nói của Phệ Tâm lại vang lên.
“Tu vi quả nhiên không tồi, ngay cả cường giả Thiên Canh như tôi cũng phải tránh né phong mang trên kiếm của cậu. Cậu rất can đảm!”
Ánh mắt Cửu Thiên không ngừng quét xung quanh, lúc này bóng dáng của Phệ Tâm đã hoàn toàn chìm trong bóng tối.
Bóng tối dày đặc giống như một đống dịch thể dính dính, lại bắt đầu khớp lại, từ từ tràn về phía Cửu Thiên.
Trọng kiếm của Cửu Thiên dựng lên, canh khí ngưng thành một vòng, khuếch tán ở dưới chân, chặn bóng tối ập tới.
Tâm thần khẽ động, Cửu Thiên đang cẩn thận cảm nhận hướng của Phệ Tâm.
Đột nhiên, Cửu Thiên bỗng lật tay chém một kiếm về phía sau, trên kiếm sấm sét cuồn cuộn, keng một tiếng, vậy mà chém trúng Phệ Tâm.
Phệ Tâm một tay tóm lấy thân kiếm của trọng kiếm Vô Phong, tay còn lại thì tóm về phía cổ của Cửu Thiên.
Canh khí của Cửu Thiên xông mạnh lên, đạo vực trên kiếm lập tức bắn tay của Phệ Tâm ra.
Kiếm của Cửu Thiên chém vào người của Phệ Tâm, lại cảm thấy đánh vào một làn khói, xuyên qua.
Tay của Phệ Tâm rơi trên cổ của hắn, khí tức sắc bén, trực tiếp xuyên thủng Lân Long Giáp trên cổ Cửu Thiên, chưa đợi cơ thể Cửu Thiên có phản ứng, một luồng lực lượng mang theo khí tức ăn mòn xông thẳng vào trong cơ thể của hắn.
Sau đó, bóng người của Phệ Tâm lại bay tới trước mặt Cửu Thiên.
Một gương mặt xấu xí đó gần ngay gang tấc.
“Phản ứng không tồi. Nhưng kinh nghiệm đối địch thật sự quá kém. Cuộc chiến sinh tử, suy cho cùng không phải tỉ võ trên lôi đài, cậu còn kém xa.
Phệ Tâm dùng ngón tay điểm vào trán của Cửu Thiên, cười rồi nói: “Cơ thể hoàn mỹ như này. Ồ, tôi có thể cảm nhận được sức sống tràn trề trong cơ thể của cậu. Thật là một nguyên liệu tuyệt vời để làm con rối. Nếu tìm được một ma khí sĩ tới luyện chế, cỗ cơ thể này của cậu sợ rằng có thể luyện thành con rối máu thượng hạng!”
Ngón tay của Phệ Tâm lướt qua trên gò má của Cửu Thiên, thấy gân xanh trên trán Cửu Thiên giật giật, ông ta trực tiếp nói: “Đừng giãy dụa, càng giãy dụa càng thống khổ. Canh kình hút máu của tôi có thể tiến sâu vào xương tủy của cậu, xâm nhập vào mỗi một tấc da, mỗi một đoạn máu thịt của cậu. Cậu ở trong đau đớn, nhìn thấy dáng vẻ của địa ngục, quỳ xuống đi, run rẩy đi, cầu xin đi! Ha ha ha ha ha.
Phệ Tâm cười điên cuồng.
Mà lúc này, Cửu Thiên bỗng mỉm cười.
Khóe miệng nhếch lên nở nụ cười, gân xanh giật giật trên trán hắn bỗng biến mất, nói: “Người nên cầu xin là ông!”
Phệ Tâm bỗng cảm thấy không đúng, cúi đầu nhìn, một luồng ánh sáng ngũ hành đột nhiên xông lên trời.
“Lồng Tù Thiên Địa.
Còn chưa nói xong, một tay Cửu Thiên tóm lấy cơ thể của Phệ Tâm.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất