CHƯƠNG 1156
“Xin lỗi! Cửu Thiên, chú thay mặt Vĩnh Tường xin lỗi cậu. Nó bây giờ sợ rằng không nghe lọt.
Hàn Đỉnh Thiên khẽ nói.
Cửu Thiên suy tư một lúc, nói: “Chú Hàn, thật ra chuyện này cháu cũng có trách nhiệm nhất định.
Hàn Đỉnh Thiên nhíu mày nói: “Cậu có trách nhiệm gì?”
Cửu Thiên lắc đầu, không trả lời. Sau đó hắn nói: “Chú Hàn, mấy ngày này, cháu có thể ở lại Hàn gia không?”
Hàn Đỉnh Thiên gật đầu nói: “Không thành vấn đề. Vẫn là căn phòng đó của cậu. Dù sao bây giờ Hàn gia cũng không thiếu rắc rối. Thêm cậu cũng không nhiều!”
Cửu Thiên nói: “Cảm ơn chú Hàn. Vậy xin chú Hàn giúp thông báo cho quản gia Thập Tam của cháu, kêu anh ta cũng qua đây. Cháu ra ngoài làm chút việc.
Hàn Đỉnh Thiên nói: “Đi đi. Cửu Thiên, cậu cũng phải cẩn thận Thiên Vĩnh Phúc”
Cửu Thiên dạ một tiếng, sau đó rảo bước ra khỏi Hàn gia.
Sau đó, Cửu Thiên từ trong ngực lấy ra một thứ, đó là địa chỉ mà Vũ Hoàng Yến để lại cho hắn.
Cửu Thiên lại lấy ra bản đồ xem một lúc, sau đó nhanh chóng đi tới địa chỉ đó.
Vòng vèo, uốn lượn.
Sau khi trải qua mấy Di Thiên Trận, Cửu Thiên đã tới trước một nhà trọ.
“Nhà trọ Phú Quý.
Tên rất hay, cũng rất tục, nhưng nói từ trang trí.
Nhà trọ này cũng quả thật xứng với hai chữ phú quý.
Đi vào nhà trọ, Cửu Thiên kêu tiểu nhị trực tiếp dẫn hắn tới phòng chữ giáp.
Địa chỉ mà Vũ Hoàng Yến để lại cho hắn chính là chỗ này.
Cửu Thiên gỗ cửa phòng, bên trong truyền tới một giọng nữ quen thuộc.
"Ai?"
Cửu Thiên đáp: “Là tôi, Cửu Thiên!”
Giọng nữ hỏi tiếp: “Cửu Thiên là ai?”
Cửu Thiên hơi nhíu mày, nói: “Lại giả vờ không nhớ sao?”
Nói xong, Cửu Thiên đẩy cửa phòng ra, cất bước đi vào.
Căn phòng trang nhã, thơm mùi trầm.
Bóng dáng xinh đẹp đập vào mắt khiến lông mày Cửu Thiên lại nhíu chặt hơn.
Khăn voan che mặt, áo choàng đen trùm người. Cửu Thiên nhìn Vũ Hoàng Yến, đi thẳng vào vấn đề chính: “Cô không thể cứ tiếp tục như này. Tôi không thể ngồi nhìn cô hủy Hàn gia và Thiên gia được. Hàn Vĩnh Tường và Thiên Vĩnh Phúc đó có phải là chịu sự chia rẽ của cô mới đánh thành như này không? Cô rốt cuộc muốn làm gì?”
Vũ Hoàng Yến phẩy tay đóng cửa phòng lại, dùng một loại ánh mắt khác thường nhìn Cửu Thiên nói: “Anh biết không ít đấy. Tại sao không thể hủy Hàn gia và Thiên gia?”
Cửu Thiên nhíu mày nói: “Hàn Liên là sư huynh của tôi, Hàn gia là gia tộc của huynh ấy, chú Hàn cũng đối xử tốt với tôi. Thiên Nhai Tử là viện trưởng của tôi, đối xử với tôi cũng rất tốt. Hai nhà đều có ơn với tôi, tôi đương nhiên không thể để cô hủy bọn họ.
Vũ Hoàng Yến cười lạnh nói: “Nhưng tôi đã làm như vậy rồi. Hàn Vĩnh Tường đã nửa sống nửa chết, chỉ còn lại một hơi thở cuối cùng thôi. Mà Thiên Vĩnh Phúc, ha ha, bây giờ hăm hở, đêm nay còn bày rượu đãi tiệc ở trên sông Vĩnh An, vô cùng tự đại và kiêu ngạo. Hai nhà này không đánh tới mức anh chết tôi sống mới lạ, cho dù tôi không đẩy cái cuối cùng đó, bọn họ cũng sẽ đánh thôi”
Vũ Hoàng Yến đứng dậy, từ từ đi về phía Cửu Thiên, vừa đi vừa nói: “Chỉ cần hai nhà đánh nhau, nhất định sẽ lưỡng bại câu thương. Trong mười đại gia tộc của nước Võ Đỉnh, thực lực của Hàn gia và Thiên gia hùng hậu nhất. Thực lực hai nhà bọn họ chịu tổn hại, đồng nghĩa thực lực của nước Võ Đỉnh chịu tổn hại. Mục đích của tôi cũng hoàn thành rồi”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất