CHƯƠNG 1154
Hàn gia, mây đen phủ kín.
Từ sau khi Hàn Vĩnh Tường bị khiêng về, Hàn gia là một khoảng tiêu điều.
Tiếng cười vui ngày trước đều biến mất, hiện nay con cháu Hàn gia đều sẵn sàng đợi lệnh, chuẩn bị giết tới Thiên gia bất cứ lúc nào.
“Yên lặng, yên lặng! Ồn, ồn, ồn, ồn cái gì mà ồn. Chỉ có các người muốn trả thù sao? Đợi lệnh của gia chủ, không có lệnh của gia chủ, không ai được ra cửa một bước”
Sân luyện võ của Hàn gia, Hàn Chương lớn tiếng hét.
Một đám con cháu Hàn gia lòng đầy căm phẫn, tay cầm binh khí, căn bản không nghe tiếng hét của Hàn Chương, vẫn đang gào lên.
“Con cháu Hàn gia chúng ta, có khi nào chịu thiệt lớn như vậy. Không được, bây giờ tôi đi đập cửa của Thiên gia.
“Khai chiến, Thiên gia bọn họ ghê gớm lắm sao? Diệt bọn họ!”
“Máu của Hàn Vĩnh Tường không thể chảy uổng!”
Âm thanh càng lúc càng lớn, Hàn Chương bỗng hít thở sâu một hơi, quát một tiếng.
“Im miệng hết cho tôi!”
Âm thanh chấn động tới mức cả sân luyện võ cũng rung lắc một trận.
Lúc này, tất cả con cháu của Hàn gia đều ngoan ngoãn im miệng. Nhưng bọn họ vẫn tức giận nhìn Hàn Chương.
Hàn Chương thật sự là bận tới sứt đầu mẻ trán, hắn ta cũng rất phẫn nộ, muốn giết tới Thiên gia. Nhưng bây giờ thật sự không phải lúc.
Sau núi Hàn gia, một đám người vây ở trước một căn nhà gỗ.
Người nằm trong phòng chính là Hàn Vĩnh Tường.
Hàn Vĩnh Tường của lúc này rõ ràng rất bình tĩnh, trên mặt không vui không buồn, yên lặng nhìn bầu trời sao bên ngoài cửa sổ.
Nhưng những người ở bên ngoài lại đang lo lắng bàn luận.
Trong đó có đại gia của Hàn gia, Hàn Đỉnh Thiên.
“Mấy vị trưởng lão, đan điền của Vĩnh Tường thật sự không thể cứu rồi sao? Lẽ nào Hàn gia chúng ta không tìm được một cao nhân chữa được cho nó?”
Hàn Chương rõ ràng rất tức giận, khi nói chuyện, trong mắt cũng lập lòe tia lạnh.
Ở bên cạnh, mấy ông lão lắc đầu thở dài. Bọn họ đều là trưởng lão của Hàn gia, cường giả không tới tình huống khẩn cấp, không dễ xuất hiện.
Một lúc sau, một ông lão trong đó nói: “Nếu chỉ là đan điền bị hủy, vậy vẫn được. Nghĩ cách mời một tôn giả ra tay. Giúp đúc lại cơ thể, tu bổ lại đan điền. Tu vi có thể từ từ luyện lại. Nhưng Vĩnh Tường mang truyền thừa của Cửu Hoa tôn giả, nếu giúp nó đúc lại cơ thể. Vậy truyền thừa của Cửu Hoa tôn giả sẽ phế hoàn toàn, đây mới là chuyện phiền phức.
Hàn Đỉnh Thiên nói: “Vậy nên không có cách vẹn cả đôi bên sao?”
Ông lão lắc đầu nói: “Trừ phi có thể mời được cường giả cực hạn dùng thế giới chi lực ra tay, nếu không thì hết cách”
Hàn Đỉnh Thiên lớn giọng quát: “Cường giả cực hạn? Cả Võ Đỉnh cũng chưa chắc có thể tìm được một cường giả cực hạn. Không được, Thiên gia diệt anh tài của chúng ta, bây giờ tôi đi giết tên Thiên Vĩnh Phúc đó, giúp Vĩnh Tường trả thù rửa hận!”
Mấy ông lão cùng lúc cản Hàn Đỉnh Thiên lại.
Đại trưởng lão cầm đầu lỗi Hàn Đỉnh Thiên trở lại, nói: “Càn quấy, cậu thật sự muốn khơi dậy nội chiến của mười đại gia tộc sao? Cậu cho rằng bệ hạ sẽ ngồi khoanh tay mà
nhìn ư? Cậu muốn khiến Hàn gia trở thành Sở gia thứ hai có đúng không?”
Một trưởng lão khác, nói: “Lúc này không ổn. Dù sao bọn họ là ở trên núi Võ Đạo quyết chiến công bằng. Sống chết đều do số trời, Thiên Vĩnh Phúc không trực tiếp giết chết Vĩnh Tường, sợ rằng đã lưu tình rồi. Về tình về lý, chúng ta đều nói không lại.
Hàn Đỉnh Thiên nghiến răng nói: “Như này cũng không được, như kia cũng không được. Vậy phải làm sao?”
Đại trưởng lão đanh giọng nói: “Thua như nào thì phải thắng lại như thế. Hàn gia chúng ta chưa từng chịu thiệt lớn như vậy, buộc phải thắng lại!”
được truyền thừa của tên khốn như Thiên Toán – lão tổ của bọn họ nữa. Thật sự là coi trời bằng vung!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất