CHƯƠNG 1145
Những ngôi sao to lớn ngưng tụ lại, sau đó biến thành hình dáng lục phủ ngũ tạng, trở lại bên trong cơ thể Cửu Thiên một lần nữa.
Đan điền hội tụ, nhưng lại rất rộng lớn, đó là suối nguồn sinh mệnh.
Một thanh kiếm hoá thành từ ánh trăng xoay tròn trong đan điền, đây chính là trọng kiếm Vô Phong!
Dường như Cửu Long Huyền Cung Tháp cũng cảm nhận được sự thay đổi trong cơ thể Cửu Thiên, nó ngạc nhiên hét lên: “Đây chẳng lẽ là Đạo Vực đúc cơ thể trong truyền thuyết sao?”
Cửu Long Huyền Cung Tháp bay vào cơ thể Cửu Thiên một lần nữa, tiến vào trong đan điền.
Nó lại hét lên: “Lực lượng nồng đậm quá, ha ha, chủ nhân vĩ đại, tôi cảm thấy thời cơ của mình đã đến rồi!”
Cửu Long Huyền Cung Tháp chợt phát sáng, trở thành một vầng sáng nóng như lửa, liên tục hấp thu lực lượng của suối nguồn sinh mệnh.
Nó như biến thành ánh mặt trời trong mắt Cửu Thiên, chiếu rọi lẫn nhau với trọng kiếm Vô Phong!
Trong lòng Cửu Thiên chợt xuất hiện bốn chữ: “Nhật nguyệt trên cao!”
Thì ra đây là hàm nghĩa câu đối sau trước cửa núi Võ Đạo.
Cửu Thiên chậm rãi xếp bằng ngồi xuống trong hư không.
Thân thể Võ Hoàng trước mặt hắn dần trở nên trong suốt, như sẽ ngay lập tức biến mất theo gió.
Lúc này, Võ Hoàng nhìn vào mặt Cửu Thiên, lẩm bẩm: “Đây là cơ hội cuối cùng của tôi rồi.
Võ Hoàng đưa tay về phía ánh mặt trời nóng bỏng bên cạnh Cửu Thiên.
Ngay sau đó, ánh mặt trời biến thành một bộ áo giáp!
Trăng sáng biến thành kiếm, chính là trọng kiếm Vô Phong!
Mặt trời biến thành giáp, chính là trọng giáp Huyền Thiên!
Đây là bảo vật cuối cùng của Võ Hoàng, cũng là mấu chốt giúp thần hồn của ông ta có thể tồn tại đến bây giờ.
Võ Hoàng nhìn trọng giáp Huyền Thiên trong tay, mỗi vết chém bên trên đều là minh chứng khi ông ta giao chiến với trời.
Võ Hoàng dùng bàn tay hư vô của mình vuốt ve áo giáp đã sứt mẻ, sáp nhập Đạo cuối cùng của mình vào bên trong.
Thân thể trong suốt chẳng mấy chốc sẽ tan biến, đôi mắt Võ Hoàng chợt trở nên vô cùng sắc bén.
Ông ta cẩn thận quan sát Cửu Thiên, cười nói: “Thân thể có tiềm lực vô hạn, canh kình kỳ lạ, không tệ, thật sự là một lò luyện khá ổn!”
Dần dà, trên trọng giáp Huyền Thiên dần loé lên tia sáng.
Lúc này thân thể của Võ Hoàng cũng bay vào trong trọng giáp Huyền Thiên.
Võ Hoàng nhìn Cửu Thiên, cười nói: “Tôi cho cậu một thế giới, cậu tặng lại cơ thể cho tôi đi. Yên tâm, tôi sẽ khiến tên cậu trở thành một tồn tại vang dội nhất trên thế giới này. Tôi sẽ mang thân thể của cậu đột phá chân trời, tiến đến một thế giới khác!”
Nói xong, hư ảnh cuối cùng của Võ Hoàng bay vào trong trọng giáp Huyền Thiên.
Ngay sau đó, trọng giáp Huyền Thiên chợt bao phủ lên người Cửu Thiên.
Cửu Thiên lập tức cảm thấy tâm hồn của mình rung động dữ dội!
Chuyện gì xảy ra thế này!
Cửu Thiên chợt cảm thấy cơ thể đã không còn thuộc quyền khống chế của mình.
Sau đó, trong đầu hắn xuất hiện một bóng người quen thuộc, nhưng lại cao hơn hắn không chỉ trăm lần.
“Võ Hoàng!”
Cửu Thiên kinh ngạc thốt lên.
Võ Hoàng nhìn Cửu Thiên, lạnh lùng nói: “Chàng trai, cho tôi biết tên của cậu”
Cửu Thiên bình tĩnh đáp: “Tôi tên Cửu Thiên, ông còn gì căn dặn không!”
Võ Hoàng nói: “Không. Tôi chỉ muốn biết rốt cuộc sau này mình sẽ tên gì thôi”
Võ Hoàng duỗi tay vỗ lên thức hải của Cửu Thiên.
Thức hải của Cửu Thiên lập tức rung động dữ dội, suýt bị động tác này đánh tan.
Võ Hoàng bình tĩnh nói: “Không có lý do gì cả, đưa thân thể của cậu cho tôi đi!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất