CHƯƠNG 1143
Nhưng dường như Võ Hoàng trước mặt đã vượt qua được cấp bậc này.
Đạo Vực của ông ta đã không thể gọi là Đạo Vực nữa, mà là một thế giới!
Nơi này cũng có nhật nguyệt, cũng có ngôi sao, đại lục. Thậm chí còn có suối nguồn sinh mệnh, cũng chính là ao nước trong dưới chân Cửu Thiên.
Cửu Thiên “nghĩ ra” tất cả những chuyện này, hắn ngạc nhiên nhìn Võ Hoàng trước mặt.
Ngạc nhiên nói: “Ông đột phá thiên địa rồi?”
Võ Hoàng lắc đầu: “Vẫn chưa, nhưng tôi cũng chỉ thiếu một chút mà thôi, hầy...
Tiếng thở dài như xuyên qua lịch sử trăm nghìn năm, mang theo nỗi đau thương.
Cửu Thiên hỏi: “Tại sao?”
Võ Hoàng chỉ một vùng tinh vân trước mặt: “Sinh mệnh, tôi cần sinh mệnh. Cuộc đời tôi chỉ tu luyện đạo huỷ diệt. Tuy đã đến giới hạn nhưng cuối cùng cũng không thể tiến bộ thêm, mãi đến khi bị thiên địa tiêu diệt. Trước khi chết, cuối cùng tôi cũng giác ngộ trước một vài điều, Đạo, âm dương có trật tự như nhật nguyệt xoay chuyển. Có tử cũng có sinh, huỷ diệt tức là sáng tạo. Tiếc là tôi chỉ kịp tạo ra thế giới này, cũng không thể sáng tạo ra sinh mệnh nữa.
Cửu Thiên im lặng, với cảnh giới võ đạo của hắn bây giờ, hoàn toàn không thể nào luận đạo với Võ Hoàng trước mắt. Đây không phải cuộc trò chuyện cùng cấp bậc, hắn chỉ có thể đứng một bên lắng nghe thôi.
Dường như đã nhiều năm rồi Võ Hoàng không nói chuyện với người khác, ông ta tiếp tục nói: “Cậu nhìn vùng tinh vân này đi, đại lục ở giữa chính là nơi sinh ra tốt nhất mà tôi chọn ra vì nhân loại mà tôi muốn sáng lập. Nếu bọn họ có thể sinh ra, sống sót, trưởng thành trong thế giới của tôi, chắc chắn tôi sẽ biết được tất cả quy tắc trong thiên địa, sau đó vượt ra ngoài nó, đi tới thế giới mới.
Cửu Thiên cau mày: “Thế giới mới?”
Võ Hoàng đáp: “Đúng vậy, thế giới mới. Ở một nơi quá lâu sẽ cảm thấy cô quạnh. Dù thế giới này có rộng lớn đến mấy thì cuối cùng vẫn sẽ đi hết. Nguyện vọng lớn nhất của tôi
trong đợi chính là đi tới thế giới mới xem thử, nhưng tiếc là có lẽ tôi không thể thực hiện được nguyện vọng này. Cậu có đồng ý giúp tôi không?”
Cửu Thiên sững sờ hỏi lại: “Tôi? Sao tôi giúp ông được. Bây giờ tôi chỉ là một võ giả Địa Canh cảnh nho nhỏ mà thôi.
Võ Hoàng cười nói: “Đúng thế. Bây giờ cậu rất yếu, yếu đến mức đáng thương. Nhưng sau này cậu sẽ trở nên mạnh mẽ, Vô Phong đã chọn cậu mà, không phải sao?"
Ông ta nói xong, Cửu Thiên chợt thấy vầng trăng bên cạnh bắt đầu thay đổi, sau đó, nó biến thành dáng vẻ của trọng kiếm Vô Phong!
Cửu Thiên ngạc nhiên nói: “Không ngờ trọng kiếm Vô Phong là do vầng trăng trong thế giới của ông biến thành?”
Võ Hoàng cười nói: “Đúng thế, ban đầu lúc tôi lấy được nó, nó còn tên là kiếm Huyền Võ, chỉ là một thần binh. Nhưng lúc đấu với trời, thần binh bị hỏng, kiếm gãy người chết, trước khi chết tôi đã luyện nó thành vầng trăng trong thế giới của mình, sau đó cho nó mang theo một tia Thế Giới Chi Lực, ra ngoài tìm kiếm người kế thừa.
Võ Hoàng cười nói: “Mọi thứ? Có thể nói là thế. Thế giới này là minh chứng duy nhất của việc tôi từng tồn tại. Những gì còn lại ở đây là mọi thứ của tôi. Người kế thừa của tôi, cậu đã chuẩn bị tiếp nhận nó chưa?”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất