CHƯƠNG 1116 

Trong đầu xoay chuyển suy nghĩ không thực tế, thuyền ngũ trảo kim long bay một lúc trên bầu trời ở thành trung tâm, lúc này mới đột nhiên xông vào trong dòng chảy hư không, lần này Cửu Thiên nhìn thấy vô số dòng chảy cùng lúc chảy về một hướng. 

Nơi đó là một ngọn núi cao, vô số dòng chảy dùng ánh sáng chín màu ngưng tụ thành một ngọn núi khổng lồ, xuất hiện ở trong tầm mắt của mọi người. 

“Nơi này chính là núi Võ Đạo sao?” 

Cửu Thiên khẽ hỏi. 

Không có ai trả lời nó, tất cả mọi người đều bị một màn hoành tráng này gây sốc. 

Ánh sáng lưu động, vô số lực lượng tập trung với nhau, đan xen, cuối cùng trở thành một ngọn núi cao. 

Cửu Thiên có thể cảm nhận được những dòng chảy này, tuyệt đối là dùng loại hình thức của trận pháp nào đó tụ lại, nhưng hắn không nói ra được tên của trận pháp, cũng nhìn không hiểu cách tập trung của dòng chảy. 

Điều duy nhất có thể biết chính là ngọn núi này ẩn chứa lực lượng vô cùng đáng sợ! 

Rất nhanh, ngũ trảo kim long đưa mọi người tới trước đỉnh núi. 

Sau đó, ngũ trảo kim long xông ra từ trong dòng chảy hư không. Cảnh vật của thế giới đột nhiên thay đổi, cái đập vào mắt chính là trời xanh mây trắng và một ngọn núi cao vút ở cách đó không xa. Giống hệt ngọn núi mà dòng chảy hư không ngưng tụ thành. 

Núi Võ Đạo, đây chính là núi Võ Đạo! 

Núi Võ Đạo hay gọi là núi Võ Cảnh, hoặc là núi Võ Vực. 

Mây phủ sương che, mờ ảo một phiến. 

Nhìn từ xa, ngọn núi hùng vĩ giống như một thanh kiếm khổng lồ, đâm thẳng lên trời. 

Ngũ trảo kim long tiếp tục bay về trước, xuyên qua tầng mây, xuyên qua rừng cây, cuối cùng tới dưới chân của núi Võ Đạo. 

Một sơn môn trước mặt, không hoa lệ, không rộng rãi, hẹp tới mức chỉ được ba người xếp hàng đi qua. 

Đám người Cửu Thiên thấy quen nhà lớn, đột nhiên nhìn thấy sơn môn nhỏ như này, nhất thời có chút không thích ứng được. 

Sơn môn bên trái, trên viết “Âm dương có thứ tự, quyền khuynh thiên hạ chấn bát phương” 

Sơn môn bên phải, trên viết “nhật nguyệt cao chót vót, chưởng chấn sơn hà động cửu châu. 

Sơn môn chính giữa, khắc hai chữ “tu võ”. 

Mỗi một chữ, mỗi một nét vẽ đều giống như trải qua muôn ngàn thử thách, đao chém rìu chặt. 

Cửu Thiên có thể cảm nhận được mỗi chữ này đều có thần, bên trong ẩn chứa một loại thần hồn, không thể nhìn nhiều. Nếu cảnh giới không đủ mà cố đi tham ngộ, sợ rằng sẽ bị thần hồn bên trong ảnh hưởng tới trái tim võ đạo của mình. 

Cửu Thiên thu hồi ánh mắt, nhưng có vài người lại không thu hồi. 

Không lâu sau thì nghe thấy trong đám đông truyền tới tiếng ói ra máu. 

Ngay cả Thiên Vĩnh Phúc sau khi nhìn thêm vài cái cũng rất không cam tâm mà thu hồi ánh mắt. 

Lúc này, thống lĩnh của thị vệ kim giáp tay cầm thánh chỉ, đanh giọng nói: “Các võ giả, vào núi Võ Đạo. Mười ngày sau, thuyền rồng tới đón. Nếu có tình huống khẩn cấp, bóp nát lệnh bài thân phận của mình là được!” 

Tất cả mọi người nghe vậy thì gật đầu, sau đó đi về phía sơn môn. 

Cửu Thiên đứng ở trên cùng, bước hai bước vào trong sơn môn. 

Khoảnh khắc cất bước, Cửu Thiên cảm nhận được mình xuyên qua một màn chướng. 

Ngẩng đầu nhìn về phía trước, ngọn núi trước mặt lúc này lại có thay đổi, những tòa cung điện bị tàn phá vậy mà từ từ xuất hiện ở trên núi Võ Đạo, hơn nữa bắt đầu phát sáng. 

Cửu Thiên nhìn những cung điện này, trong lòng khẽ động. 

Sau đó, giọng nói của Cửu Long Huyền Cung Tháp vang lên. 

eyJpdiI6ImdQTmFmQnQ3Szlndzd2Rms2Sm1hYmc9PSIsInZhbHVlIjoiVnBEZkZCNEFhYjVFNU5rdjB2VEk3RDRYd3FuaGs4aVFrcW1EcjdcL2VvNlwvcWdndG1CY3hDNjdxU2xhVVpHbTZWWlhSbnYrbU42em42XC9BazZLZjJaZmkyXC8rSUJWd2txb2tsZE9KRE1GVm1PZXh1TFVNbjhNWkNPNzNaYmg3RVp5c1lDYzRvdHl2a1JGK0EzXC9YQTBZaVZ4SVBvdVZWTjc5MzhtR1d5cjdmTDdxY0plZWh3Z0ppU1dyN3h2QUcwSGVkdGRpZTRrNGhxTkhiNkluT24ra1p1RjhmMGlYVzVDekJ2eHNKcEZjWGswXC96QXlST2Z5eWZkR2VDT1BcL3dwOVVTZFlzVWc2UnB0UnVCSjZ6bUt2Q1dIckJ3cFoxXC9Ub0hvenIzQzNQbXJhSHJDQUtsM3EyOGdhc0lOMlk4d2RsSGVnaE94Znd0cE9WTVJONEpNaURHQUtjZCsybHdXTURzaVdFQjE3Yk01ZWV2VVwvVkJ0anpWXC9PTjBIWnlOUUNtbEFhUnJTeWkzOHkxMVFIdmhHcW1qMkpOTmJFRGNZdUwrdmZFdnppVkN3Ykk9IiwibWFjIjoiNDQ5MmUzMjc5MWMwMzI4NjkxNGFkNzgwNTE0Yzg5YjFlNzVkZTUyYWNjZmE3N2ViNmU2Y2I2MmI1ZDRkZWMzMyJ9
eyJpdiI6Im5RS2pabVNLZk5lNDVSamc5c3B3ZWc9PSIsInZhbHVlIjoiR29VR0daRXlweHBacDUyTTFXYkZlTVlGSGVYS0czWCt6Q0p6NDFSUGdXNGw0ZWY1XC83cXZnU3RyRkk4VlltRmNINWR1eTVtWEN4ZDdreGZmWklDUCt5aExZazRIaXREWUNPNjZUdTZDYmFETXJ2V3RmeWdEV29EVDlHT3BBRXNyNnYweUxlSkh4aldZS0dYdlIwejBLMk5VZXhPTTVIRmd0b1Z5bDR1Ym5tZz0iLCJtYWMiOiI2NzBmOWUzZWNlMzg1MDFhZGM3MzllNGM4YmU1NDFhNTY3Zjk0NDUyODM5ZTBkNTNjYzk2MDMxMGRhZWFiNGZjIn0=

“Vậy mà đều phủ đệ hư không hết ư!”

Ads
';
Advertisement